Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong em thật chặt, thật ấm

- Nào, anh làm gì vậy?

Bàn tay yết ớt của Vi An cố gắng đẩy hắn ra nhưng bất lực, khi điện thoại còn chưa tắt, Cố Nhậm Quân ở đầu dây bên kia đã nghe được tiếng rên rỉ ái muội ngày một lớn.

Anh ta tức giận cúp máy, những tưởng rằng có thể lợi dụng tình cảm của Vi An để níu kéo lại chuyện hợp tác, lần này thì hỏng thật rồi.

Cố Nhậm Quân ngẩng đầu lên nhìn Cố lão gia đang ngồi đối diện trước mặt mình, gương mặt ông lúc này vô cùng đáng sợ.

- Đã thương lượng được chưa?

- Con...

Bốp

Má trái của Cố Nhậm Quân như lệch đi, trong miệng ngập tràn mùi máu tanh, cơ mặt đau nhói, Cố lão gia xoa xoa cổ tay, trừng mắt nhìn con trai đang nằm bò dưới đất.

- Mày là một thằng ngu, đến đàn bà còn chọn sai thì làm sao sau này tao dám giao công sức cả đời cho mày hả?

Cố Nhậm Quân ngồi dậy, quỳ rạp xuống trước mặt ông, người bố này của anh ta trước nay luôn có thành kiến về thân phận của Vi Yến, sau lần anh đâm đầu vào đòi cưới cô ta, ghét lại càng thêm ghét.

Lần này hai người họ lại cùng nhau gây ra chuyện, thật là một lũ cặn bã.

- Xin bố hãy cho con thêm một cơ hội

- Mày định làm gì?

- Con...

- Tao không cần biết mày ôm chân hay dập đầu xin Sâm tổng nhưng nếu không làm cho cậu ấy hồi tâm chuyển ý thì đừng hòng mang họ Cố nữa.

(...)

- Thật sự không cần tôi đi cùng sao?

- Chỗ đó toàn đàn ông, em đi cùng không tiện, với lại tôi đi mấy ngày rồi về

Vẫn là một chuyến công tác như thường lệ, nhưng lần này có người lưu luyến khiến hắn bỗng nhiên cảm thấy không muốn đi nữa. Tiểu yêu tinh này quả thật là cám dỗ chết người.

Vi An đứng sát gần giúp hắn cài lại carvat, Sâm Vũ ôn nhu ôm lấy eo cô, tay phải nâng cằm Vi An lên, mắt chạm mắt, mặt sát mặt, môi chạm môi, một nụ hôn sâu.

Vi An tiễn hắn ra tận đến bãi đỗ xe, trước khi đi cô còn dịu dàng tạm biệt hắn:

- Vậy...anh đi cẩn thận

Hắn cười, vẫy tay chào tạm biệt cô.

(...)

New York lúc nào cũng hoa lệ, những ánh đèn chiếu sáng suốt đêm ngày như vi tinh tú lấp lánh.

Sâm Vũ đã ở đây ba ngày, sáng gặp khách hàng, tối lại tiệc tùng trác táng, bề ngoài thì có vẻ xa hoa lộng lẫy nhưng tận sâu bên trong lại nhạt nhẽo đến vô vị.

Trên chiếc du thuyền sang trọng, bên trong nhà chính, tiếp nhạc xập xình, hò reo nhộn nhịp, nơi tiền nhiều như rác, mĩ nhân lắm như mây, hắn một mình rời khỏi, đến ngồi ở boong tàu châm một điếu thuốc, tận hưởng làn gió biển về đêm.

Đã ba ngày không gặp, không biết lúc này cô đang làm gì? Từ sau đêm ân ái ngày hôm ấy, cứ mỗi lần nghĩ về Vi An, hắn lại cảm thấy trong lòng có chút gì đó bồn chồn lại thêm chút nhớ nhung.

Hai ngày nữa, chỉ còn hai ngày nữa hắn sẽ về nhà. Đúng lúc đó, trợ lí hớt hải chạy ra thông báo:

- Chủ tịch, không xong rồi...

- Chuyện gì?

- Người ở nhà báo tin, biệt thự bị cháy rồi.

Hắn mở to mắt như không thể tin vào những gì mình vừa nghe được, lập tức ra lệnh:

- Đặt vé máy bay chuyến sớm nhất cho tôi.

Lúc Sâm Vũ ngồi trên máy bay về nhà đã là 2h sáng, lòng hắn nóng như lửa đốt, một dự cảm không lành nhen nhóm trong lòng.

Vi An, em nhất định sẽ không sao!!!

Ngồi xe thêm nửa tiếng cuối cùng cũng về đến biệt thự, nơi đây giờ đã tan hoang đến nỗi không thể nhìn được hình dạng ban đầu.

Sau khi nhìn quanh một lượt không thấy bóng dáng của Vi An, hắn như phát điên bắt lấy người mình nhìn thấy đầu tiên, gặng hỏi:

- Cô ấy đâu? Tôi hỏi cô ấy đâu?

- Chủ tịch, cậu phải bình tĩnh, phu nhân xấu số...đã bỏ mạng trong đám cháy mất rồi

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK