Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lên giường với tôi

 

- Dựa vào cái gì?

- Tôi có tiền

Một câu khẳng định chắc nịch, Vi An lập tức gật đầu.

Khi còn sống, mẹ cô thường dạy con gái phải biết giữ mình vì tương lai, nhưng hiện tại cô còn cần gì tương lai?

Ngã vào lòng người đàn ông lạ mặt, để hắn tùy ý hôn lên cùng khắp trên thân thể mình, máu và nước mắt hoà lẫn với nhau cũng không thể khiến cô quên đi vết thương lòng.

Bố cô dẫn một người đàn bà lạ mặt và hai đứa con ngoài giá thú về nhà, hại mẹ Vi An lên cơn đau tim mà qua đời rồi thản nhiên nhìn cô bị bọn họ trù dập, hành hạ.

Nỗi nhục này cô sẽ đòi lại từng chút một, bắt đầu bằng người đàn ông này.

Trông anh ta có vẻ rất quyền lực, cô đã đến quán bar này đánh đàn suốt cả một tháng nay, và lần nào Vi An cũng thấy anh ta ngồi sau tấm kính hai chiều từ phòng V.I.P nhìn ra chỗ cô.

Là một con mồi béo bở.

Mải miết trong dòng suy nghĩ, không biết từ bao giờ, hắn đã lột sạch cô ra, cuồng bạo như một con dã thú tiến vào bên trong Vi An.

Cô rên rỉ kêu lên, hai tay luồn vào tóc hắn, nắm chặt, miệng không ngừng rên rỉ.

Đau đớn, thù hận, sung sướng...đến bất ngờ và dồn dập.

Người đàn ông kia tinh lực tràn trề như lần đầu làm chuyện ấy, hắn mạnh bạo và điên cuồng ngao du trên cơ thể cô, siết chặt lấy từng dây thần kinh của Vi An.

Sáng hôm sau, tỉnh dậy trên giường ngủ với cơ thể đau nhức, Vi An quay sang bên cạnh thì thấy người vẫn nằm đó, mở to mắt nhìn cô.

Vi An lấy hết dũng khí nói ra một câu mất hết liêm sỉ:

- Đừng quên chịu trách nhiệm với tôi đấy

- Yên tâm, cô đẻ tôi nuôi

Sâm Vũ vuốt ve khuôn mặt cô sau đó rời giường bước vào phòng tắm.

Một lúc sau, nhân viên phục vụ gõ cửa phòng, mang theo hai bộ đồ cho Vi An và hắn rồi cung kính nói:

- Mời tiểu thư theo tôi về dinh thự

Cô ngoan ngoãn mặc chiếc váy trắng vào rồi cùng vệ sĩ rời đi, trước lúc bước ra ngoài cửa còn nhỏ giọng hỏi:

- Anh ấy không về sao?

- Tôi rất bận, gặp em sau

Sâm Vũ ra khỏi phòng tắm, vừa lau tóc vừa nói. Vi An gật đầu chào hắn rồi lại nghe thấy câu:

- Buổi tối tôi sẽ về nhà dùng cơm

Thật khó hiểu, lồng ngực bên trái của Vi An đập nhanh đến lạ.

Chiếc BMW dừng lại trước một ngôi biệt thự lớn nằm sâu trong núi, đứng ngoài cửa đợi sẵn là má Trương và người hầu, bà vui mừng chào đón cô:

- Tiểu thư thật xinh đẹp, thiếu gia quả là rất có mắt nhìn người

Sau khi sắp xếp xong phòng ngủ, Vi An bắt tay vào chuẩn bị bữa tối...cô rất mong đến lúc hắn về.

Hôm ấy cô đã đợi hắn rất lâu, nhưng hắn lại không về, cơm canh nguội rồi, bỏ đi thôi.

Đêm.

Trong ánh đèn ngủ tờ mờ, nhập nhoạng có ai đó thầm thì:

- Tôi xin lỗi

Người hắn rất nóng, sau lớp chăn mỏng hai cánh tay rắn chắc siết chặt lấy cơ thể nhỏ bé của Vi An, cô run rẩy đáp lại:

- Anh không cần xin lỗi chỉ cần buông tôi ra là được

- Tôi...không thể

Hắn ngập ngừng, đầu sinh ảo giác, miệng lẩm bẩm.

- Tại sao?

- Trúng thuốc rồi

- Thuốc kích dục?

Sâm Vũ im lặng không đáp, hơi thở nặng nề phả vào gáy cô. Cả người Vi An run lên khi bàn tay to lớn của hắn luồn vào trong váy ngủ của mình.

Khoái cảm đến đột ngột chẳng khác tối qua, đèn ngủ tắt vội, chỉ còn âm thanh rên rỉ trầm đục bay bổng trong căn phòng tối.

Mỗi lần một tư thế, hắn có vẻ như đặc biệt thích thú với việc nghịch ngợm những điểm nhạy cảm trên người Vi An, khiến cô không nhịn được mà cầu xin hắn.

Đêm nay là đêm thứ hai bọn họ ngủ cùng nhau.

Bị đánh thức bởi mùi khói thuốc nồng nặc, Vi An nheo mắt nhìn người đàn ông đang ngồi ở chiếc ghế bành cuối giường, thân trên để trần, dưới quấn khăn tắm thì vội vàng lấy chăn che mặt lại.

Khoé môi Sâm Vũ bất giác cong lên, nụ cười như có như không hiện lên sau làn khói thuốc, hắn cất giọng trầm trầm:

- Đều đã nhìn thấy hết rồi, vẫn còn ngại?

- Tôi...tôi...

Vi An lắp bắp. Nhìn thấy hết rồi lúc nào chứ, chỉ có hắn chiếm tiện nghi của cô chứ cô làm gì có gan mở mắt nhìn hắn.

Sâm Vũ ngồi lên giường, kéo mạnh chăn khiến cả người Vi An loã thể hiện ra trước mắt y.

Dấu hôn chằng chịt và cả những vết hằn năm ngón tay trên làn da trắng mịn.

Chà! Hắn đúng là dùng như phá.

Vi An xấu hổ muốn kéo chăn lại nhưng đã bị hắn nhanh chóng giữ chặt tay, ép xuống giường, khí thế hừng hực, ngang tàn bức người.

Cô lại cựa quậy hai chân muốn vùng vẫy, mới đêm qua xong bây giờ hắn lại muốn, tên cầm thú này.

Hắn vốn chỉ định trêu đùa cô một chút nhưng thật không may, đầu gối Vi An lại vô tình va vào chỗ không nên va nhất trên cơ thể của người đàn ông.

Sâm Vũ lập tức mạnh bạo nâng cằm cô lên, cắn vào cánh môi hồng, giọng khản đặc:

- Đêm qua có vẻ không đủ với em nhỉ?

- Không có....anh buông ra đi.

- Đừng nháo! Tôi bồi em.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang