Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã được lên giường với anh ấy chưa?

- Mà cô đòi cướp người của tôi?

Vi An thả vai Kiều Nhan ra, nhẹ nhàng chỉnh lại tóc của mình sau đó tươi cười rời khỏi phòng như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Trước khi đóng cửa lại, cô còn không quên nói:

- Sâm tổng có dặn, hôm nay anh ấy bận, không có thời gian để dây dưa với cô, Triệu tiểu thư cứ tự nhiên như ở nhà, còn giờ tôi xin phép, tôi còn một số việc cần bàn với Sâm tổng.

Còn có tình nhấn mạnh ba chữ "với Sâm tổng" trước khi kết thúc câu.

Cửa vừa đóng lại, Kiều Nhan liền cầm lấy bình hoa trên bàn, ném về phía chỗ Vi An từng đứng, mắt vằn lên tia máu.

- Con điếm rẻ rách, mày nhớ đấy.

Sau đó cầm túi xách, hậm hực giậm từng bước chân rời khỏi đó

Khi đã yên vị trên xe để về nhà, Kiều Nhan mới lấy điện thoại ra, chọn một cái tên quen thuộc để bấm gọi, sau đó đổi sang giọng ủy khuất, sụt sùi nước mắt mà than vãn:

- Anh, người ta bắt nạt em.

Đầu dây bên kia vọng lại một tiếng cười trầm thấp, chất giọng lạnh lẽo, quỷ dị đáp lại:

- Kiều Kiều ngoan, đừng khóc, anh giải quyết giúp em

Ngắt điện thoại, Kiều Nhan lập tức nở một nụ cười tươi rói, lấy gương ra tô lại son môi.

- Tranh với tôi? Cô chết chắc.

(...)

Lúc Vi An quay lại phòng làm việc, Sâm Vũ vẫn ngồi ở chỗ cũ nhưng không đọc tài liệu nữa mà đan hai tay trước mũi như đang lo lắng điều gì đó.

Thấy cô vừa bước vào, hắn liền ngẩng đầu lên hỏi:

- Cô ta không làm khó gì em chứ?

Vi An lắc đầu, thầm nhủ phải là ngược lại mới đúng.

Nhìn vẻ mặt của Kiều Nhan có lẽ những ngày tháng sau này của cô sẽ không được suôn sẻ lắm rồi đây.

- Triệu tiểu thư tâm trạng không tốt, cô ấy muốn gặp anh.

- Không gặp, cô ta rất phiền

Vi An nhún vai, tùy hắn thôi, cô cũng đã có lòng nói đỡ, chỉ tiếc là may mắn nó lại không vận vào người Kiều Nhan. Chỉ là khuôn mặt này cũng thật là đào hoa, khiến cho người ta gặp một lần là nhớ mãi không quên, thật là tội lỗi.

Một lúc sau, khi cả hai đang vùi đầu vào công việc thì một nhân viên đến thông báo:

- Chủ tịch, phu nhân lại đến rồi

Chà, ngày đầu cô đi làm mà lâm khách nhiều khứa quá nhỉ, Vi An cắn bút mặc kệ, cô cứ nghĩ rằng Sâm Vũ sẽ tự ra tiếp mẹ mình nhưng không:

- Thư kí Vi, cô ra tiếp phu nhân giúp tôi, nói với bà ấy hiện tại tôi đang bận họp, không gặp được

Cô ngây ngốc nhìn sang chủ tịch bình thường cao cao tại thượng, lạnh lùng là thế mà bây giờ lại chân tay lóng ngóng ôm giấy này bút kia như đang chuẩn bị dọn nhà tránh bão.

Hắn đây là sợ mẹ sao?

Cuối cùng, người bị đẩy ra tiền tuyến vẫn là Vi An, cô vừa pha trà vừa lo lắng không biết vị phu nhân kia rốt cục là người như thế nào mà lại khiến cho hắn phải tránh mặt không gặp.

Thấy thời gian đã trôi quá nửa ngày mà không thấy Vi An quay về phòng làm việc, Sâm Vũ có chút bồn chồn nhưng lại không dám ra ngoài nhìn.

Lần nào mẹ hắn đến đây cũng càu nhàu chuyện lấy vợ sinh con, mỗi lần nói sẽ vài tiếng không nghì, hắn nghe mà muốn nhàm cả tai.

Cuối cùng, sau một hồi đắn đo, hắn cũng quyết định ra ngoài xem xét tình hình.

Thấy Sâm Vũ, mẹ hắn đang vô cùng vui vẻ lập tức cầm tay Vi An, nói khéo:

- Con gái nhà ai mà vừa xinh xắn lại vừa hiểu chuyện, giá mà thành con dâu mẹ thì mừng phải biết.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK