Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lệ tiểu thư, không ngờ lần này gặp lại em với lí do như vậy, nhớ ngày xưa em còn nằng nặc đòi kết hôn với tôi, không biết Lệ tiểu thư còn nhớ không nhỉ?

- So với em gái mình, Triệu thiếu mặt dày chẳng kém bao nhiêu nhỉ?

Sâm Vũ tiến lên trước một bước, tay bắt lấy bàn tay của Alan đang đưa ra trước mặt Vy An, trong lời nói không hề có chút nhượng bộ, mắt lộ lên một sát khí.

Trái ngược lại với thái độ của hắn, Alan bỗng dưng bật cười ha hả, anh ta ôm lấy bụng cười sảng khoái như thể trò đùa của mình đã thành công, lúc sau mới có thể lấy lại vẻ bình tĩnh để đáp lại hắn:

- Sâm tổng thật khéo đùa, tôi nào có dám mơ tưởng đến người phụ nữ của anh.

Vy An đứng giữa nhìn hai người đàn ông đối đáp với nhau mà ánh mắt toé lửa như đang muốn nuốt trọn đối phương thì toát mồ hôi hột, lập tức lên tiếng tháo gỡ tình hình:

- Người đã đến thì là khách, Triệu thiếu, mời ngồi.

Alan thấy Vy An khách sáo như vậy thì cũng không tiện bông đùa nữa, gã ngồi xuống ghế đối diện với hai người họ, chỉnh lại carvat sao cho nghiêm túc rồi mới tiếp lời:

- Mấy hôm trước nghe được tin Lệ tiểu thư đã tỉnh lại nên hôm nay tôi đến đây để thay mặt em gái mình gửi lời xin lỗi tới Sâm tổng và Lệ tiểu thư vì những gì mà con bé đã gây ra cho hai vị trước đây, chuyện quá khứ, mong hai vị không để trong lòng.

Sâm Vũ nhấp một ngụm trà, nhướn mày nhìn sang Vy An đang ngồi bên cạnh, khẽ ôm lấy vai cô. Vy An hơi rùng mình khi nghĩ lại cảnh tượng năm đó, một mình cô bị nhốt trong biển lửa, bất lực gào thét kêu cứu nhưng không có ai đến, khói ngày càng dày đặc như muốn nhốt cô lại, thiêu chết Vy An.

Rồi căn nhà dần dần sụp xuống, cây cột lớn đè lên người cô, trước khi Vy An dần mất đi ý thức, cô phải gắng hết sức dùng hai tay ôm lấy bụng mình để bảo vệ sinh linh còn chưa kịp chào đời, lúc tỉnh lại đã là sáu năm sau.

Một lời xin lỗi là có thể phủi sạch ngần ấy tội lỗi mà Triệu Kiều Nhan gây ra với cô sao? Sâm Vũ cười khẩy, những năm qua, sau lưng hắn, nhà họ Triệu đã làm không ít chuyện tốt, đút lót tiền cho bọn quan chức cấp cao để giảm án cho con gái họ đến mức thấp nhất, ngồi tù hai năm là được thả ra ngoài. Sau khi tự do thì lập tức xuất ngoại sang trời Tây vi vu, lúc đó người phụ nữ của hắn vẫn còn đang nằm thoi thóp trên giường bệnh.

- Triệu thiếu không cần phải câu nệ, gieo nhân nào thì gặp quả nấy, lời xin lỗi của anh không thể nào trở thành kim bài miễn tử cho em gái anh được đâu.

Alan toát mồ hôi hột, sống lưng lạnh toát khi nhìn thẳng vào mắt Sâm Vũ, người đàn ông này đem Vy An cưng sủng tận trời như vậy, em gái gã e rằng sau này khó sống. Sớm biết năm xưa giúp nó là gây ra đại tội, gã nhất định sẽ không làm.

- Sâm tổng quả nhiên là công tư phân minh, thật đáng ngưỡng mộ, haha.

Đúng lúc này, quản gia cầm điện thoại đi vào thông báo:

- Thiếu gia, người bên bên phòng tài chính muốn gặp cậu.

- Được, đợi chút.

Sâm Vũ đặt tách trà xuống rồi nhận lấy điện thoại sau đó ra ban công nói chuyện, để lại Vy An và Alan trong phòng khách.

Vy An mặt không biến sắc, lúc này mới đánh tiếng nói chuyện riêng với gã:

- Lúc này Triệu thiếu luôn liếc mắt nhìn tôi không ngừng, phải chăng có lời gì muốn nói riêng?

- Phải, anh từ nhỏ đã thích em, lớn lên vẫn thích, vì muốn sau này trờ thành một người đàn ông tốt, xứng với em nên mới ra nước ngoài học tập, lúc quay về mới biết thời thế đã thay đổi, nhưng... anh đã đợi 15 năm rồi, em có thể cho anh một cơ hội không?

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang