- Sao lại không có? Mua đồ cho người phụ nữ của mình, ngần ấy tôi còn cho là ít.
- Sâm...Sâm tổng
Mắt Cố Nhậm Quân như mờ đi, bàn tay run rẩy làm chiếc thẻ rơi xuống đất, miệng lắp bắp không nói thành lời. Chỉ có Vi Yến là vẫn không biết trời cao đất dày, tầm nhìn hạn hẹp, chỉ nghĩ Sâm Vũ là một vị đại gia nào đấy giống như bố mình nên vẫn tiếp tục huyênh hoang đắc ý.
Vi An thấy hắn giúp đỡ mình thì cũng vui vẻ diễn tiếp màn kịch, cô treo lại chiếc váy lên giá rồi bước tới khoác tay hắn, ra vẻ tình tứ:
- Đừng chiều em thế, người khác sẽ ganh tị.
- Chị mồi chài đàn ông cũng nhanh nhỉ, mới đấy mà đã câu được đại gia rồi.
Vi Yến chống tay vào eo, tiếp tục khiêu khích Vi An, mặc kệ ánh mắt như lửa đốt đang ra sức ngăn cản mình của bạn trai.
Cô ả cứ tưởng Vi An sẽ như trước kia, cho mình một cái bạt tai để ả có thể thành công lấy được sự thương hại của nhân tình và cả vị đại gia kia, để anh ta thấy được bộ mặt xấu xa của Vi An mà sớm chán ghét và đá đít cô nhưng không, Vi An vẫn giữ nguyên nét mặt ôn hoà:
- Còn em gái ăn lại đồ mà chị thải ra cũng ngon quá nhỉ?
- Chị...
Hắn ôm lấy vai cô, kinh hỉ nhìn người phụ nữ kiêu ngạo bên cạnh mình, cái nhướn mày lộ rõ sự tán dương.
- Hôm nay đến đây thôi, tôi mất hứng rồi, lần khác đưa em đi mua sắm tiếp.
Sau đó dắt tay Vi An rời đi, trước khi quay lưng cô còn không quên ném cho Vi Yến một nụ cười đắc ý, Sâm Vũ lại tiện miệng bồi thêm:
- Cố thiếu gia, cuộc gặp mặt bàn chuyện hợp tác tuần sau không cần đến nữa.
Hắn mất hứng rồi.
Vi Yến bị bỏ lại thì vừa thẹn vừa tức, cô ả quay sang định lấy lòng thương hại của Cố Nhậm Quân thì đã thấy anh ta cuống cuồng bấm điện thoại gọi cho bố mình vì chuyện hợp đồng.
Quả thật là một thằng đàn ông thất bại.
(...)
Đêm hôm đó, Vi An vừa bước ra khỏi phòng tắm thì nhận được một cuộc điện thoại, không nghĩ nhiều cô liền bấm chấp nhận:
- An An, là anh đây.
- Cố Nhậm Quân?
Nghe thấy chất giọng quen thuộc, cô mới nhìn lại tên người gọi, đúng lúc này Sâm Vũ từ sau đi đến, vừa hay cũng nhìn thấy.
Vi An vẫn không hề hay đến sự xuất hiện của hắn, nói tiếp:
- Chuyện gì?
- Anh...anh nhớ em.
- Ý anh là sao?
Vi An có chút kinh ngạc, cô dường như không dám tin vào những gì mình vừa nghe được nhưng rất nhanh sau đó đã lấy lại bình tình.
Tên vô sỉ này trước kia dựa vào ông bố của hắn có chút tiền liền muốn hứa hôn với cô, luôn miệng nói yêu cô.
Sau khi Vi An thất thế, hắn liền quay ngoắt 180° sang ở bên Vi Yến, đồng thời chuyển luôn đối tượng hứa hôn từ cô sang đứa em gái cùng cha khác mẹ kia.
Vậy mà bây giờ anh ta lại mặt dày gọi điện nói nhớ cô? Thật sự là nhớ hay là đang muốn lợi dụng cô?
- Em có thể giúp anh chuyển lời đến Sâm tổng về chuyện hợp đồng được không em yêu?
Em yêu? Ha, cách gọi này cũng thân mật quá rồi, Vi An cô nhận không nổi.
Còn chưa kịp đáp thì Sâm Vũ đã từ sau, vòng tay ôm lấy eo cô, cắn vào cổ Vi An khiến cô kêu lên một tiếng ái muội khiến người nghe đỏ mặt.
- Ưm...
Chưa dừng lại ở đó, bàn tay của hắn bắt đầu làm loạn trên cơ thể cô, khi hơi thở của Vi An bắt đầu loạn nhịp, hắn còn cố tình nói lớn:
- Bên trong em thật chặt, thật ấm
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !