Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thưa anh, đây là kết quả xét nghiệm tổng quát cuối cùng, thai kì của chị nhà đã được hơn hai tuần, với tình hình của bệnh nhân thì khi em bé thành hình, chúng tôi sẽ phải lập tức lấy ra và tiếp tục nuôi dưỡng trong lồng kính nhưng quá trình phẫu thuật có thể sẽ ảnh hưởng đến mẹ và con, không biết nếu trong trường hợp xấu nhất anh sẽ chọn cứu mẹ hay cứu con?

- Tôi có thể trả lời sau không?

- Vâng, hiện tại vẫn chưa cần phẫu thuật ngay.

Sau khi nữ y tá rời đi, Sâm Vũ ngồi tựa vào ghế, cả người vô lực như bị rút kiệt sức lực. Một bên là người mình yêu, một bên là con của mình, dù chọn ai thì lương tâm hắn đều cảm thấy vô cùng cắn rứt và tội lỗi vô cùng.

Hắn nắm chặt lấy tay Vy An, mắt nhắm nghiền như muốn trút đi tất cả mọi ưu sầu.

_ Sáu năm sau_

- Baba, bế con.

- Tiểu Ngưng không được quấy rầy baba.

Sâm Vũ khẽ cười, một tay xoa đầu con trai lớn, tay còn lại vẫn đỡ lấy con gái nhỏ ôm vào lòng.

Tiểu An vuốt vuốt lại mái tóc bị hắn xoa đến rối bù xù, bắt đầu lên giọng cằn nhằn:

- Con đã bảo baba đừng xoa đầu con nữa mà, sẽ bị lùn đi đó.

Hắn bật cười, năm đó Vy An sinh cho hắn một cặp long phượng vô cùng xinh đẹp, thằng con trai lớn này chẳng qua chỉ ra trước em gái nó vài phút mà tính tình lại y hệt một ông cụ non, mới sáu tuổi đã ngày đêm đèn đèn sách sách, kính mắt cũng dày cộp, lại vô cùng kĩ tính, suốt ngày đi châm chích ông bố già của nó, khiến hắn phiền não vô cùng.

Ngược lại, đứa con gái nhỏ mà Sâm Vũ đang ôm trong lòng lại có phần ngây thơ hơn, suốt ngày bám theo hắn không buông, rất nghiện hơi baba của nó. Cứ mỗi lần nhìn thấy con bé, hắn lại nhớ đến Vy An, nụ cười của hai mẹ con giống y hệt nhau, sau này Tiểu Ngưng của hắn lớn lên chắn chắn sẽ xinh đẹp không thua gì mẹ nó.

Chỉ tiếc là Vy An lại không ở đây, cùng hắn tận mắt chứng kiến hai đứa con này ngày một lớn dần.

Đúng lúc đó, Sâm phu nhân bê cafe vào, nhìn thấy hai đứa nhóc đang phá bĩnh baba chúng nó làm việc thì chỉ dịu dàng bảo:

- Anh lo mà chăm con đi, suốt ngày cứ công việc làm gì, để cho nhân viên họ còn có cái làm.

Nhận lấy tách cafe từ tay mẹ, nhấp một ngụm để lấy lại tinh thần, hắn mới tắt máy tính đi, tháo kính ra rồi đặt con gái xuống đất, vươn vai một cái sau đó cưng chiều nói với hai đứa con:

- Vậy hôm nay chúng ta đi thăm mẹ hai đứa nhé.

Hai đứa nhỏ lập tức gập đầu, ôm lấy chân hắn. Chà! Nghịch ngợm thật, bản tính ương bướng y hệt mẹ chúng nó.

Trên xe, Tiểu Ngưng cứ im lặng mãi như đang suy tư về điều gì đó khác hẳn với vẻ hoạt bát thường ngày khiến hắn phải lên tiếng hỏi:

- Con đang nghĩ gì vậy?

- Con đang nghĩ, liệu mami có phải công chúa ngủ trong rừng không?

Hắn nhướn mày, nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cũng giống thật đấy, nhưng chưa kịp trả lời thì đã bị cướp lời:

- Đồ ngốc, đương nhiên là không phải rồi, vì nếu thật thì tại sao nụ hôn của baba lại không thể đánh thức mami chứ? Chả lẽ ý em là nói baba là hoàng tử dởm?

Sâm Vũ bị con trai nói cho một tràng mà choáng luôn, gì chứ, nhóc đây là chê baba mày là hàng đều hay sao?

Nhưng Tiểu Ngưng lại như được khai sáng, lập tức làm loạn lên, khăng khăng đòi một lát nữa hắn phải hôn Vy An để xem cô có tỉnh dậy không.

Đùa chắc?

Sau khi đến bệnh viện, ba cha con vẫn đi theo lối cũ quen thuộc đến phòng hồi sức mà Vy An đã nằm đó suốt sáu năm. Ca phẫu thuật năm đó nhờ có sự tham gia của các bác sĩ phụ sản hàng đầu mà vô cùng thành công, giữ được mạng của cả ba mẹ con như một kì tích.

Sau khi vào phòng, Tiểu Ngưng nằng nặc đòi hắn hôn cô cho bằng được. Được rồi, chỉ là một cái hôn thôi mà. Hắn cúi người, ghé sát mặt gần xuống, môi chạm môi, dần dần truyền hơi ấm đến đôi môi lạnh của Vy An.

- Baba, mami mở mắt rồi kìa!

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK