Mục lục
Hoài thai mãng xà (Thai Rắn) Bạch Tô – Truyện full tác giả: Ngân Hoa Hỏa Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật vất vả tôi mới chịu được đến giờ phút này, bây giờ cũng phải rời giường, nhưng U Quân cứ ôm chặt lấy tôi, nhất thời điều này làm cho tôi có chút bài xích, nhưng mà diễn trò cũng đã lâu như vậy, tôi không quan tâm cái này lắm, vì vậy xoay người nhìn qua U Quân, nói: “Không phải đã ôm lâu như vậy rồi sao? Được rồi được rồi, Tây Vương mẫu thật vất vả mới lên được Cửu Trùng Thiên một lần, chúng ta nhanh đi gặp bà ấy một chút.”

Từ nhân gian nhìn lên trên trời, tổng cộng có ba mươi sáu tầng trời, mà tầng gần nhất với con người, chính là Dao Trì của Tây Vương mẫu. Thiên đình ở tầng thứ tám, trước đây Vương mẫu có công dẫn bộ tộc thuộc hạ của bà ấy sinh sôi nảy nở ở biển xanh, nên được bộ tộc tôn sùng là thần linh, cộng thêm bà ấy là thần thú thượng cổ, sau khi đăng vị ở nhân thần, đương nhiên được phong thành Tây Vương mẫu. Chẳng qua Tây Vương mẫu ở Nhất Trùng Thiên, cũng là sở cai quản các thần tử, nhưng mà Tây Vương mẫu thăng làm thần tử, lai lịch cũng không nhỏ. Với cả buổi tiệc bàn đào lại là do bà ấy chủ trì, cho nên tôi cũng tương đối để tâm tới bà ấy.

Nhưng mà tôi để tâm cũng không có nghĩa là U Quân để tâm. Sau khi tôi nói với anh ta những lời này, U Quân chẳng những không buông tôi ra, ngược lại còn ôm tôi chặt hơn, vùi mặt mình trên bả vai tôi, không nói lời nào, cũng không để cho tôi đi.

Mắt thấy buổi tiệc bàn đảo đã sắp bắt đầu rồi, tôi có chút gấp gáp, vậy nên tôi khẽ xoay người đưa tay mò mẫm vuốt ve mái tóc của U Quân, nói với anh ta: “Được rồi, vì khiến anh vui vẻ, tôi thật vất vả mới để cho Lạc Thần đi cầu Tây Vương Mẫu tổ chức buổi tiệc bàn đào ở thiên đình của chúng ta, dậy thôi dậy thôi…”


“Tôi chờ em đó, đến lúc đó, hai chúng ta ai cũng đừng nương tay.’’

Lời an ủi của tôi còn chưa nói hết, U Quân bỗng nhiên nói với tôi một câu như vậy, điều này làm cho tôi không hiểu, bèn nghiêng đầu qua nhìn anh ta. Trong đầu tôi nghĩ chẳng lẽ U Quân biết tôi muốn giết anh ta, cho nên đã chuẩn bị xong rồi?

Nhưng mà thời điểm tôi đang nghĩ ngợi ý tứ cụ thể trong lời nói đáng nghi của U Quân, U Quân cũng đã buông bàn tay ôm eo tôi ra, nói với tôi không ôm thì không ôm, hôm nay là một ngày tốt, các thần tiên còn đang chờ chúng tôi, chúng tôi nhanh ra ngoài thôi.

Vừa nói, U Quân cũng vừa ngồi dậy, ngược lại còn xuống đất trước so với tôi, sửa sang lại quần áo trên người anh ta, đi vào thiên tuyền tắm rửa.

Mặc dù tôi nghi ngờ U Quân đã đoán được kế hoạch của tôi, nhưng mà anh ta vẫn luôn không có hành động gì, khiến tôi có chút tự hỏi rốt cuộc anh ta muốn làm cái gì, có điều chúng tôi đã chuẩn bị cho đến bây giờ. Trong những ngày tôi và U Quân đang tốt đẹp vừa qua, thời điểm anh ta ngủ mê man, tôi đã mua chuộc tất cả các cung nữ ở trong tẩm cung, bảo bọn họ đem máu của tôi ra ngoài cho Lạc Thần và Long Nhi. Còn tôi thì vẫn luôn ngó chừng U Quân và các vong hồn trong thân thể anh ta, bọn chúng cũng không đi ra ngoài. Nói cách khác, cho dù U Quân có biết kế hoạch của chúng tôi, anh ta cũng không chuẩn bị gì cả, hoặc là vốn dĩ anh ta đã không muốn chuẩn bị

Tâm tư của U Quân, người khác khó mà đoán được, có điều anh ta nói với tôi rằng chúng ta ai cũng đừng nương tay, khiến tôi không thể không đề phòng. Vì lẽ đó, lúc anh ta đi tắm, tôi cũng đi theo anh ta. Khii chúng tôi tắm xong, tôi mặc trường bào dành cho buổi lễ long trọng, quần đỏ áo trắng, trên áo bào thêu hoa văn chìm hình hạc trắng và rồng vàng, tóc được búi lên một cách trang nghiêm, cắm đầy đồ trang sức bằng ngọc quý. Nhưng ở loại thời điểm này, cách ăn mặc của U Quân lại hoàn toàn trái ngược tôi. Anh ta mặc chiến giáp làm bằng đồng xanh, mái tóc đen nhánh, dùng một cái vương miện buộc ở trên đầu, mái tóc dài từ chiếc vương miện dịu dàng rũ xuống sau lưng anh ta. Anh ta buộc tóc lên như vậy, để lộ gương mặt góc cạnh rõ ràng của mình, dáng vẻ tức khắc trở nên thanh liệt.

Nhìn hai thanh trường kiếm ở bên hông U Quân, trong lòng tôi đã có dự tính không tốt, nhưng mà vẫn làm bộ như không biết chuyện gì, hỏi anh ta rằng chúng ta đi tham gia buổi tiệc bàn đào, anh ta mặc quân trang, còn mang kiếm làm gì?

Lúc này U Quân đã hoàn toàn không còn bộ dạng dịu dàng như lúc ở trên giường, anh ta rút thanh kiếm ở bên hông ra, thanh kiếm sắc bén phản xạ ánh sáng từ bên ngoài phòng chiếu vào trong mắt tôi, hết sức nhức nhối. Sau khi khoa chân múa tay mấy đường kiếm, anh ta lại cầm kiếm vào trong vỏ, nghiêng đầu qua nhìn tôi, nói: “Chờ lát nữa thì em sẽ biết!’’

Nói xong, anh ta lại rút kiếm trong tay ra đưa cho tôi, nói: “Hai thanh kiếm này, là kiếm phu thê. Tôi ban cho em thanh kiếm này.”

Tôi nhìn thanh kiếm U Quân đưa cho tôi, trong lúc nhất thời có chút do dự không biết nên nhận hay không nhận, nhưng mà tôi thấy U Quân còn đang giơ kiếm, cho nên nhận lấy, rút kiếm ra khỏi vỏ, nó cũng sắc bén rét lạnh.



Sau khi U Quân nhìn thấy tôi nhận lấy thanh kiếm anh ta đưa, cười với tôi một cái, cúi đầu hôn nhẹ lên trán tôi, dắt tay tôi một cách tự nhiên, đi gặp Tây Vương mẫu, tham gia buổi tiệc bàn đào.

Dọc theo con đường đi theo U Quân, trong lòng tôi còn có chút lo lắng nếu như anh ta đã biết kế hoạch của chúng tôi, hơn nữa sẽ phá hỏng, vậy sau này có phải là tôi sẽ phải sống tạm bợ dưới sự phóng túng của anh ta không?

Tôi chưa nghĩ tới cuộc sống như vậy, cho dù có chết, tôi cũng phải ra sức đòi lại quyền lợi lớn nhất của mình, thoát khỏi U Quân.

Trong lúc chúng tôi đến tiệc bàn đào, toàn bộ thần tiên đã đến đông đủ, ngay cả Lạc Thần và Long Nhi cũng đều ở đây.

Tất cả thần tiên, nhìn thấy tôi và U Quân đi tới, đồng loạt quỳ xuống trước mặt hai chúng tôi, hô to lời cầu chúc cát tường. Tôi nhìn thấy Lạc Thần và Long Nhi ở trong đám thần tiên, dùng ánh mắt hỏi bọn họ làm chuyện đó như thế nào rồi?

Lạc Thần và Long Nhi lặng lẽ đáp trả tôi bằng động tác tay tất cả đã chuẩn bị ổn thoả, lúc này tôi mới thả lỏng một chút, bảo những thần linh ở trên đất đứng lên.

Mặc dù tôi bảo bọn họ đứng lên, nhưng mà sau khi tôi nói xong, U Quân cũng không hề di chuyển, mà rũ ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm những thần linh quỳ trên đất này. khoé môi anh ta bỗng nhiên hiện lên nụ cười cực kỳ cổ quái. Khoảnh khắc nụ cười này còn chưa hoàn toàn biến mắt, cả người anh ta chợt lóe lên trước người tôi. Chỉ nghe một hồi âm thanh kiếm tuốt khỏi vỏ, mấy vị thần linh còn đang quỳ ở trước mặt chúng tôi lập tức bị U Quân chém! Máu chảy lênh láng ở dưới chân tôi, đỏ tươi chói mắt.

Cảnh tượng này, quả thật là khiến tôi nhìn mà ngây người. U Quân ăn mặc như vậy, chính là vì để giết người sao?

Trong lúc nhất thời tôi thật sự không cách nào hiểu được loại suy nghĩ khó hiểu của U Quân, giết cái gì không giết mà còn muốn giết tiên. Chỉ cần anh ta vô duyên vô cớ giết chết thần tiên ở trên trời, vậy thì mặc kệ thế nào, vị trí đế vương của Cửu Trùng Thiên, anh ta không thể nào làm được!

Liễu Liệt Vân thân là Đế Hậu, đương nhiên cũng ở hiện trường. Khi cô ta nhìn thấy U Quân không phân biệt phải trái như vậy, nhất thời sợ ngây người, vội kêu một tiếng U Quân, bảo anh ta chớ làm chuyện điên rồ. Lúc này U Quân cũng không nghe lời Liễu Liệt Vân nói, mà đứng trước mặt của tôi, xoay người dùng kiếm chỉ vào tôi nói: “Không phải em đã chuẩn bị giết tôi sao? Bây giờ tôi cho em cơ hội. Nếu như tôi không chết, tất cả những thần minh đến tham gia buổi tiệc bàn đào này, đều phải chết!’’


Tính khí hung ác của U Quân, trong nháy mắt bộc phát. Gương mặt dữ tợn, nhìn tôi cười ha ha. Hơn nữa lúc anh ta cười, trên người bắt đầu tràn ra một luồng khí đen. Giống như sương mù vậy, khí đen từ trên người anh ta không ngừng khuếch tán về phía chúng tôi!


Quả nhiên, U Quân đã biết tôi dự định giết anh ta, nhưng cho dù là biết thì như thế nào? Chẳng phải là anh ta còn chưa chuẩn bị gì cả sao? Hơn nữa anh ta còn ra tay giết mấy vị thần linh quỳ ở trên mặt đất trước, quả thật chuyện này cũng cho tôi một lý do chính đáng để giết anh ta. Vì lẽ đó, tôi trực tiếp rút thanh kiếm mà U Quân cho tôi, vung ống tay áo, quơ kiếm, mang theo một trận pháp lực cực mạnh, đâm về phía U Quân!


Lúc này U Quân cũng không yếu. Khoảnh khắc mũi kiếm đâm về phía anh ta, anh ta nhấc kiểm đỡ lấy. Kiếm của tôi hướng xuống thân kiếm của anh ta, vạch ra một đường tia lửa, ánh sáng chớp loé!


“Tất cả thần minh tiên gia nghe lệnh, nguyên thân của U Đế là yêu nghiệt hạ đẳng ở phàm trần, cấu kết với tiên đế ăn trộm đỉnh Tạo Vật, cho nên mới có thể đăng cơ đế vị. Thế nhưng U Quân lại để yêu quái xuống trần nuốt lấy trăm họ, bỏ hoang chức nghiệp chính, bắt nhốt Bệ hạ, giết hại đồng bào của chúng ta không chút nể tình. Hôm nay chúng ta đã chuẩn bị đại chiến đã lâu, chúng ta phụ trợ Hi Hoàng, giết tên yêu ma này!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK