Tôi biết chiêu này của tôi không đủ quang minh lỗi lạc lắm, giống như có chút giậu đổ bìm leo. Nhưng trên thế giới này để đạt được bao nhiêu thành công đó có người nào không phải là giậu đổ bìm leo chứ? Chỉ cần có thể vì muôn dân trăm họ trong thiên hạ thì đó là chính nghĩa.
Khi tất cả tinh khí ở trong cơ thể tôi đều dùng để phá hủy Quy Khư đã không còn bao nhiêu nữa, những tà yêu trong Quy Khư chờ đợi tôi cứu tín ngưỡng của bọn chúng lại biến thành sức mạnh, từng đợt xông về phía cơ thể của tôi. Mà tôi tiếp tục dùng những sức mạnh này mở rộng lối ra của Quy Khư, những con sóng lớn cuồn cuộn ập vào, vì bảo vệ mạng sống của những tà yêu đã đầu hàng tôi, tôi đưa Long Đằng và Kiều Nhi lập tức ẩn mình vào trong nước. Ở dưới đáy nước từng trận tinh khí truyền vào tôi, bảo vệ những tà yêu này, để bọn chúng không bị nhấn chìm trong cơn hồng thủy. Dù sao không phải tất cả tà yêu đều là ác quỷ ăn thịt người, cũng không phải tất cả tà yêu đều nghe theo hiệu lệnh của Liễu Long Đình đi ra ngoài ăn thịt người. Tôi muốn bảo vệ bọn chúng, để bọn chúng tâm phục khẩu phục đi theo tôi. Tôi muốn phá hủy chỉ là toàn bộ Quy Khư, để cho Liễu Long Đình triệt để mất đi nền móng.
Hồng thủy vừa dâng lên thì không thể cứu vãn được đã biến toàn bộ Quy Khư trở thành biển cả đại dương mênh mông. Đây là lỗ hổng do va chạm lần đầu tiên giữa thứ gì đó của giới tự nhiên với đỉnh Tạo Vật tạo ra ở Quy Khư, tôi lợi dụng điều kiện địa lý của Quy Khư để phá hủy Quy Khư. Mà Quy Khư ở trong phạm vi tôi có thể nhìn thấy đã trở thành một mảnh yên tĩnh, cơn hồng thủy đã nhấn chìm thế giới này, nhấn chìm gốc rễ chủ yếu của tội ác rồi.
Trong quá trình tôi nhấn chìm Quy Khư, tôi cũng không nhìn thấy Liễu Long Đình xuất hiện. Quy Khư đối với anh ta mà nói chính là quê nhà của anh ta, thêm nữa hôm nay lại là ngày cưới trọng đại của anh ta, sao anh ta có thể từ bỏ địa bàn lãnh thổ của chính mình chứ?
Sau khi tôi cho tất cả đám tà yêu bị nhấn chìm trong nước làm tốt biện pháp phòng ngự, một đám lại từ trong nước ngoi lên, đang chuẩn bị đi thần cũng nhìn xem kết cục. Trong tất cả người nhà của Liễu Long Đình, tôi khá lo lắng cho Liễu Liệt Vân, cô ấy pháp lực nhỏ nhất, cho dù có sự bảo vệ của Liễu Long Đình, nhưng tôi vẫn hơi không yên tâm.
Toàn bộ thần cũng được xây dựng ở trên vị trí cao nhất trong Quy Khư, hồng thủy muốn tràn vào nơi này vẫn có chút khó khăn. Nhưng khi tôi vẫn đang ở cửa thần cung còn chưa bay vào trong thần cung, thì đã nhìn.
thấy cổng thần cung đột nhiên được mở ra. Một phụ nữ trên mặt vẫn còn đánh phấn đỏ, đầu búi tóc mỹ nhân mang theo hàng trăm hàng nghìn yêu binh, từ trong cổng thần cung trùng trùng điệp điệp chạy ra ngoài. Người phụ nữ này chính là Tang Hạ, mà phía sau Tang Hạ còn có U Quân đi theo.
Lúc này Tạng Hạ đã gả cho Liễu Long Đình rồi, trong ánh mắt của cô ta nhìn tôi tràn đầy phẫn nộ, giơ thanh kiếm dài trong tay lên, đôi mắt trợn trừng lên giống như hận không thể một hơi ăn tươi nuốt sống tôi vậy. Ngược lại là U Quân ở phía sau cô ta, anh ta nhìn tôi dẫn nước nhấn chìm Quy Khư, đạo sĩ không có bao nhiêu kinh ngạc, giống như tất cả mọi chuyện đều đã nằm trong dự liệu của anh ta. Anh ta giương lên khuôn mặt xinh đẹp giống như ngọc được chạm khắc tỉ mỉ nhìn tôi, khóe miệng hơi cong lên tạo thành ý cười thỏa mãn.
“Nữ Hi, hôm nay cô phá hủy Quy Khư của tôi, phá hủy gia viên của tôi, tôi phải tự tay giết chết cô, dùng thi thể của cô để cúng tế Quy Khư.”
Lúc Tang Hạ nói lời này, đôi tay của cô ta không khỏi cầm chặt lấy thanh bảo kiếm. Bây giờ dáng vẻ của cô ta là hình người, tôi quay đầu nhìn thân rồng dài đến cả trăm mét của tôi, vì thế đặt Long Đằng và Kiều Nhi đang ngồi ở trên lưng tôi vào giữa không trung. Lúc này tôi đã hoàn toàn thoát khỏi hắc thủy áp chế tối, lắc mình biến hóa, biến trở lại thành bộ dáng lúc trước của tôi. Áo choàng màu đen không có đính thêm bất kỳ đồ trang sức quý giá nào, áo màu trắng váy màu đỏ, thắt lưng trên người màu vàng nhạt, cả người mang theo hương vị gió tanh của nước biển mặc ý tung bay. Dáng vẻ của tôi so với Tang Hạ trang điểm ăn mặc lộng lẫy càng thanh lệ tươi đẹp nhiều hơn. Tôi vốn là thần của Cửu Trọng Thiên, một thần linh, bản thân đã tự phát ra hào quang, căn bản không phải một số yêu ma có thể so sánh được.
Kiều Nhi và Long Đằng đứng ở bên cạnh tôi, Long Đằng đứng ở vị trí cao như vậy nên rất sợ ngã xuống, cậu bé túm thật chặt lấy ống tay áo giống như màn che của tôi không buông tay. Còn Kiều Nhi lại không sợ hãi, trên cao nhìn xuống nhìn Tang Hạ, cũng không đợi tôi lên tiếng, Kiều Nhi đã nhìn Tang Hạ hộ lên: “Là các người phá hủy nhà của chị Bạch trước, chị Bạch mới có thể đến trả thù. Người phụ nữ như cô, nếu cô muốn sống sót thì nhanh chóng rời đi, cô không xứng với anh ba của tôi. Anh ba của tôi cũng không thích cô, cô đừng vì anh ấy mà uổng phí tự dâng tính mạng tới đây”
Mức độ trung thành của Tang Hạ đối với Liễu Long Đình trước kia tôi đã thấy qua, quả thực chính là dạng có thể sẵn sàng nhảy vào nơi nước sôi lửa bỏng. Càng đừng nói đến bây giờ Liễu Long Đình đã cưới cô ta rồi, Quy Khư của Liễu Long Đình cũng là Quy Khư của cô ta, cô ta sẽ càng và Quy Khư mà bán mạng.
Sự tạo phản của Kiều Nhi và Long Đằng khiến cho Tang Hạ không hài lòng, cô ta lập tức cười khẩy một tiếng: “Các người thân là em trai em gái của bệ hạ, nhưng lại phản bội bệ hạ. Nếu còn có chút tỉnh ngộ thì mau chóng trở về, chúng ta nhất trí đối ngoại, giết chết Nữ Hi, có như vậy mới xứng làm người thân của bệ hạ.”
Kiều Nhi vẫn là một đứa bé, tính tình lại nóng nảy, cô bé nhìn thấy Tạng Hạ kêu cô bé quy hàng mới xứng trở thành người thân của Liễu Long Đình thì lập tức nổi giận rồi. Kiều Nhi đang muốn mở miệng tranh luận với Tang Hạ thì tôi đã quay đầu nhìn cô bé một cái, ra hiệu cô bé đừng tiếp tục tranh luận nữa. Sau đó tôi nhìn tất cả yêu kinh đi theo phía sau Tang Hạ, cũng không quan tâm Tang Hạ mà không nhanh không chậm nói với tất cả yêu binh: “Các ngươi không đi cứu người thân của các ngươi đang bị nhấn chìm trong nước, khăng khăng muốn đến chỗ này tìm tôi chịu chết sao? Trong Quy Khư xuất hiện lỗ thủng càng lúc càng lớn, nếu các người vẫn còn không đi cứu người, tất cả bọn họ đều sẽ bị chết đuối hết đấy.”
Tôi không nhanh không chậm nói những lời này, giọng nói mềm mỏng dịu dàng. Nhưng bởi vì trong cơ thể của tôi có sức mạnh rất lớn, cho dù lúc này giọng nói của tôi có dịu dàng có nhỏ đi nữa, tiếng nói của tôi cũng vô cùng rõ ràng truyền vào trong lỗ tại của mỗi một yêu binh kia.
Tôi không phải là thánh nhân nói lên được lời cổ vũ khích lệ, thực dễ nghe gì cả. Kiếp trước tôi cũng vô tâm, tôi không biết phải nói thế nào ra một tràng những lời hùng tráng mới có thể lôi kéo được trái tim của những yêu quái này. Nhưng cho dù như thế nào, tôi biết, tôi cố gắng làm tốt mỗi chuyện tôi có thể làm, bảo vệ mỗi một sinh mạng có thể bảo vệ. Con người chúng tôi có người thân, yêu cũng có, đáy biển Quy Khư từ mấy nghìn năm trước đã bắt đầu tồn tại rồi, phát triển nhiều năm như vậy, thật ra bọn họ cũng không khác biệt lắm so với nhân gian nữa.
Sau khi tôi nói xong, những yêu binh này tinh thần vốn hơi tan rã nhất thời giống như bùng nổ. Sau khi bắt đầu xuất hiện yêu binh đầu tiên từ bỏ chiến đấu, nhảy vào trong nước đi cứu người nhà, trong nháy mắt đã có vô số yêu binh rầm rập nhảy xuống nước theo yêu binh đầu tiên, hoặc là trực tiếp bay đi, hoàn toàn không có lòng dạ nào hiếu chiến.
Ban đầu khi Tang Hạ ra ngoài gặp tôi, mang theo nhiều binh lính như vậy đi ra, tôi còn có chút lo lắng. Bây giờ nhìn thấy tất cả yêu binh đằng sau cô ta đều chạy trốn, muốn tập hợp bọn chúng lại cũng không tài nào nữa rồi, hy vọng cuối cùng của cô ta chỉ có thể đặt ở trên người U Quân mà thôi. Khi cô ta xoay người nhìn U Quân, hy vọng U Quân có thể giúp đỡ cô ta, U Quân lại mỉm cười nhìn cô ta một cái, nói với cô ta: “Xin lỗi, tôi là người của Nữ Hi.”
Nói xong, anh ta tung người bay tới chỗ tôi, đồng thời đứng ở bên cạnh tôi.
Nhưng mà tôi đã trưởng thành rồi, đối với đoạn ký ức U Quân bức hại tôi lúc trước, tôi cũng không còn oán hận anh ta mạnh mẽ giống như trước kia nữa, chỉ cần sau này anh ta có thể cải tà quy chính thì tôi vẫn có thể tha cho anh ta một mạng. Chỉ có điều nhìn thấy 0 Quân mặt mày rạng rỡ đứng ở bên cạnh tôi, tôi lại nhớ tới những gì anh ta đã nói với tôi, muốn sau khi tôi lấy được đính Tạo Vật thì giết chết anh ta. Nhưng bây giờ kế hoạch đã thay đổi, tôi vẫn chưa lấy được đỉnh Tạo Vật, đành chờ đến lúc đó giết anh ta cũng không muộn, dù sao bây giờ tôi cũng không có thời gian đối phó với anh ta.
Dưới cổng thành của thâm cung chỉ còn lại một mình Tang Hạ. Nước ở dưới chân chúng tôi cũng sắp tràn đến dưới chân cô ta rồi, đầu tóc vốn được chải đẹp đẽ của cô ta đã bị gió lớn thổi tán loạn, thoạt nhìn vô cùng chật vật đáng thương. Nhưng cho dù Tang Hạ rất đáng thương đứng ở trước mặt tôi, trong cả thần cung này một yêu binh cũng không còn nữa rồi, vậy mà vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Liễu Long Đình. Liễu Long Đình thật sự là một thứ rác rưởi, vợ của anh ta vì anh ta ngăn cản tai họa, mà anh ta ngay cả cái bóng cũng không xuất hiện.
Tôi không muốn đối phó với Tang Hạ, cô ta đối với tôi mà nói chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ bé đến không thể nhỏ hơn. Tôi muốn đối phó chính là Liễu Long Đình, lấy lại đỉnh Tạo Vật từ trong tay anh ta.
U Quân từ trong thần cung đi ra cùng với Tang Hạ, tôi quay đầu hỏi U Quân: “Liễu Long Đình đầu, anh ta đang ở nơi nào?”
Lúc này tâm trạng của U Quân hình như rất tốt, đảo mắt nhìn về phía tôi. Ánh mắt anh ta giống như sao băng trên bầu trời, mái tóc dài đen nháy tung bay theo gió, xinh đẹp quyến rũ lại vô cùng rực rỡ chói mắt. Anh ta cất giọng điệu thản nhiên nói: “Anh ta trốn ở trong thần điện đợi cô rất lâu rồi, cô đi tìm. anh ta đi. Tang Hạ giao cho tôi xử lý là được rồi.”
-----------------------