Nghi lễ Phong Thần vẫn đang tiếp tục, chiêng trống vang lên rung trời, sau khi Thông Thiên giáo chủ nói xong, Liễu Long Đình lúc này mới nói chuyện, phía trên đàn lập thần cao cao, hai tay để ở trước ngực, nâng một mảnh ngọc bạch ngọc khuê, tự thái đoan trang: “Kể từ hôm nay, ta sẽ tiếp quản hồ tiên và liễu tiên trên cả thiên hạ, nguyện hai họ nhà hồ và nhà liễu mạnh khỏe, các loại tiên động vật trọn đời trường tồn, thiên hạ thái bình.”
Lời mà Liễu Long Đình nói vẫn rất chính thống, vốn dĩ tôi nghĩ là, nhất định sẽ có rất nhiều người phản đối việc Liễu Long Đình làm giáo chủ, nhưng mà điều khiến tôi không ngờ là, để Liễu Long Đình nói xong những lời này xong, tiên gia bên người chúng ta, thậm chí là các tiên gia đệ mã, tất cả đều quỳ xuống, quỳ gối trước đàn lập thần, miệng hò hét: “Tam lang giáo chủ hồng phúc tề thiên, Tát Mãn giáo trọn đời truyền lưu…”
Cho dù là bây giờ Liễu Long Đình không hiểu sao mà được phong làm giáo chủ, tôi lại cũng sẽ không bao giờ quỳ trước anh ta. Tôi đã không quỳ, Phượng Tố Thiên lại càng không quỳ, nhìn những người bên cạnh chúng tôi lần lượt phủ phục xuống mặt đất, chiều cao của chúng tôi vốn thấp, lúc này tôi và Phượng Tố Thiên thình lình cao vượt trội đám người. Lúc Liễu Long Đình đang nhìn tất cả tiện gia đệ mã cũng nhìn thấy tôi, trên mặt không có một chút biến hóa cảm xúc nào, giống như là vừa rồi, con ngươi cụp xuống nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào tôi, thần sắc hờ hững, hờ hững đến mức khiến tôi nhìn không thấu sau ánh mắt này của anh ta rốt cuộc đang cất giấu thứ gì.
Tiên gia đệ mã ở bên cạnh ta kêu xong, bọn họ mới từ từ đứng lên, có thể vào lúc chúng tôi quỳ xuống vừa rồi, Kim Hoa giáo chủ ngồi ở trước Thần cung cũng chú ý tới tôi và Phượng Tố Thiên.
Sau khi Kim Hoa giáo chủ nhìn thấy Phượng Tố Thiên, ánh mắt lưu luyến anh ta vài cái, dường như là có quen biết Phượng Tố Thiên, hơn nữa còn muốn nói gì đó với anh ta, vì thế đưa tay tiếp nhận một con chim nhỏ màu sắc rực rỡ, kề môi ở bên người chim nhỏ nói nói mấy câu, sau đó thả con chim bé nhỏ này bay về hướng tôi và Phượng Tố Thiên.
Chờ đến lúc chim nhỏ bay đến chỗ chúng tôi, Phượng Tố Thiên đưa tay bắt lấy, con chim nhỏ mới còn vui vẻ vừa rồi, nhất thời biến thành tờ giấy màu vàng, trên tờ giấy viết: “Sau khi nghi lễ Phong Thần kết thúc, tôi muốn gặp cậu và Bạch Tô.”
Tôi xem xong tờ giấy thì nhìn về hướng Kim Hoa giáo chủ, chỉ thấy bây giờ Kim Hoa giáo chủ vẫn bình tĩnh như cũ, tựa như là bức tượng điêu khắc ngồi trước Thần cung, nếu vừa rồi tôi không tận mắt nhìn thấy con chim nhỏ này tiếp nhận lời nói của cô ta, cũng sẽ không tin tưởng là cô ta lại muốn gọi tôi và Phượng Tố Thiên đến.
“Kim Hoa giáo chủ tìm tôi với anh làm gì?” Tôi cúi đầu nhẹ giọng hỏi Phượng Tố Thiên, Kim Hoa giáo chủ không có khả năng cố ý cho gọi tôi và Phượng Tố Thiên chỉ vì để trừng phạt chuyện tôi và Phượng Tố Thiên không quỳ vừa rồi.
“Không rõ lắm, trước đây tôi cũng chỉ thấy cô ta vài lần, hẳn là cô ta có chuyện gì muốn phân phó chúng ta.”
Phượng Tố Thiên nói không sao cả, điều này làm cho tôi rất khó hiểu, trước đây anh ta là một vị thần lợi hại, thân phận địa vị khẳng định cũng không thấp hơn so với Kim Hoa giáo chủ, nhưng mà bây giờ lưu lạc đến mức thân phận gì cũng không có, còn bị người quen biết lúc trước gọi đến, chênh lệch này, trong lòng anh ta ắt hẳn cũng có cảm giác lên voi xuống chó?
Nhưng mà nếu như lúc trước Phượng Tố Thiên có quen Kim Hoa giáo chủ, đợi lát nữa nghi lễ Phong Thần xong, chúng tôi phải đi gặp cô ta, mà về Phượng Tố Thiên, tôi cũng hỏi anh ta: “Tố Thiên, bây giờ anh vì tôi, thân phận địa vị gì cũng không có, anh không có chút hối hận nào hết sao?”
Thấy tôi bỗng nhiên nói lời này, Phượng Tố Thiên như là nghe thấy được đứa nhóc nói ra câu hỏi nhàm chán, nói với tôi: “Tôi có gì phải hối hận chứ? Trước khi tôi gặp cô, cũng giống như tôi của bây giờ thôi, là một con Phượng Hoàng đã kề cận cái chết, là cô đã cứu tôi, cho tôi thần vị, nếu không có cô tôi sẽ không có gì hết. Danh lợi địa vị, vài thứ kia với tôi mà nói, một chút cũng không quan trọng. Tôi chỉ muốn cứ ở bên cạnh cô, cho dù là làm ăn xin trên đường, tôi cũng vui vẻ vô cùng.”
Lúc Phượng Tố Thiên nói những lời này với tôi, chính anh ta cũng nhịn không được mà cười rộ lên, nụ cười vô cùng rực rỡ.
Đợi đến lúc toàn bộ tiên gia đã đứng lên từ dưới đất, yến hội bắt đầu, chỉ thấy từng bàn rượu ngon món ngon dần dần ngoi lên trong mây mù bên cạnh chúng tôi, hơn nữa trên trời cũng có vô số vũ nữ mặc quần áo sặc sỡ bay xuống, múa hát tưng bừng trên đàn trời của Liễu Long Đình, toàn bộ nghi lễ Phong Thần, ca múa mừng cảnh thái bình.
Bây giờ Liễu Long Đình và Thông Thiên giáo chủ, Kim Hoa giáo chủ ngồi ở trước tam lang Thần cung, hơn nữa ngồi ở bên trái Thông Thiên giáo chủ.
Trong nước Lam Hoa, từ xưa đến nay còn có câu nói tả tôn hữu ti, Thông Thiên giáo chủ là giáo chủ thứ bậc cao nhất, Kim Hoa giáo chủ ngồi ở bên phải Thông Thiên giáo chủ, Liễu Long Đình vừa nhậm chức, trong địa vị của tam đại giáo chủ, cấp bậc đương nhiên lớn hơn so với Kim Hoa giáo chủ, lại thêm tam lang Thần cung phía sau Liễu Long Đình. Tên của Thần cũng không phải đặt dựa theo Liễu Long Đình, mà là đặt dựa theo Liễu gia. Trước đây ở Đông Bắc tiên gia họ Hồ đạt đỉnh cao, họ Liễu lụi tàn. Ở nơi này, địa vị xà tiên gia chỉ đứng hàng thứ tư, chỉ lớn hơn chuột, mà hiện tại Liễu Long Đình này làm giáo chủ, trực tiếp kéo cao địa vị xà tiên, cho dù là trước đây lúc Ngân Hoa giáo chủ nhậm chức, Ngân Hoa giáo chủ cũng là mãng xà. Lúc cô ta ngồi lên ngai vị, cũng không có đãi ngộ cao như vậy.
Liễu Long Đình này vừa lên, khiến tôi có cảm giác đây là một người đắc đạo, cả họ được nhờ, mà vị trí này của Liễu Lông Đình lại do Ngọc Hoàng đại đế và Thông Thiên giáo chủ phong. Tôi không hiểu được Liễu Long Đình có khả năng và đức hạnh gì, từ một tiên gia nho nhỏ phạm hết các chuyện xấu, biến hóa nhanh chóng, trong một đêm, lên trời thành thần.
Đối với việc Liễu Long Đình lên làm giáo chủ một cách dễ dàng như vậy, tôi thật sự rất nghi ngờ, nhưng khi nghi lễ Phong Thần chấm dứt, tất cả mọi người trở về, tôi và Phượng Tổ Thiên tính đi tìm Kim Hoa giáo chủ, nhưng mà khi để Phượng Tố Thiên biến thành Phượng Hoàng đưa tôi bay đến phía Thần cung, tựa như có một tia nắng mặt trời bị gương phản xạ chiếu vào người tôi.
Phải biết rằng, bây giờ nơi tôi đang ở là phủ Thần Tiên ở Huyễn Giới, là một nơi có kết giới ngăn cách với thế giới bên ngoài ngăn cách, là không có khả năng có ánh mặt trời, mà ánh mặt trời, giống như là truyền từ ngoài kết giới đến.
Hơn nữa trong khoảnh khắc tia sáng kia chiếu vào người tôi, người mà tôi nghĩ tới trong đầu ngay lập tức là ai vậy? Là Hư, Hư và Ngân Hoa giáo chủ, mà bây giờ Liễu Long Đình lại đoạt thần vị vốn thuộc về Ngân Hoa giáo chủ, bọn họ nhất định sẽ đến.
Nhưng mà lúc này cũng không để cho tôi nghĩ nhiều về việc hai người Hư và Ngân Hoa giáo chủ, bởi vì Phượng Tố Thiên bay quá nhanh, vừa giương đôi cánh lên, chúng tôi đã đến trước mặt Kim Hoa giáo chủ.
Bây giờ đến gần nhìn kỹ, mặc dù Kim Hoa giáo chủ đã có tuổi, nhưng cũng không ảnh hưởng đến gương mặt trong lớp khăn che mỏng manh, mày dài xanh đen, giữa hai lông mày điểm một chút chu sa kiều mị, cũng là một mỹ phụ khuynh thành. Kim Hoa giáo chủ thấy tôi và Phượng Tố Thiên đi tới bên cạnh cô ta, cũng không quan tâm đến Thông Thiên giáo chủ cùng Liễu Long Đình còn ngồi đó, liếc mắt nhìn tôi một cái, lại dò xét cẩn thận Phượng Tố Thiên vài lần, trực tiếp vung ống tay áo lên, mang cả tôi và Phượng Tố Thiên đi. Vào lúc đi, tôi liếc mắt nhìn về phía Liễu Long Đình, mấy ngón tay trắng noãn của anh ta nắm lấy mép thần ỷ, khớp xương của từng ngón tay vô cùng rõ ràng.
Lúc này Liễu Long Đình cũng không còn để ý chút nào về sự tồn tại của tôi, cả người ngồi thẳng trên thần ỷ, giữa lông mày có thần ấn sáng tỏa, hơn nữa tự thái thần sắc kiên cường nghiêm nghị, khiến cho anh ta thoát nhìn giống như trước đây, nhưng lại không phải rất giống. Hơi thở mạnh mẽ, khiến tôi trong lúc nhất thời bỗng nhiên sinh ra tâm lý không dám tiếp xúc.
Dù sao thần vẫn có sự khác biệt so với tiên gia bình thường.
Mà khi tôi lại có thể mở to mắt, Kim Hoa giáo chủ mang tôi và Phượng Tố Thiên đi vào một thư phòng cổ kính, sau đó lại xoay người, nhìn Phượng Tố Thiên đang đứng bên cạnh tôi, hỏi Phượng Tố Thiên: “Thượng thần Phượng, đã lâu không gặp, hôm nay có mạnh khỏe không?”
Lúc Kim Hoa giáo chủ nói những lời này, quay đầu liếc mắt nhìn tôi một cái, giống như là đang ngụ ý gì đó.
Vốn dĩ lúc Phượng Tố Thiên tới gặp Kim Hoa giáo chủ cũng không có cố kỵ gì, nhưng mà sau khi anh ta thấy Kim Hoa giáo chủ liếc mắt nhìn tôi một cái, lập tức đưa tay bảo vệ tôi phía sau anh ta, thần sắc cũng càng thêm bình thản, trả lời Kim Hoa giáo chủ: “Đương nhiên mạnh khỏe rồi, bằng không sao còn có thể tham gia nghi lễ Phong Thần của Tát Mãn giáo các người.”
Phượng Tố Thiên quen biết Kim Hoa giáo chủ, Kim Hoa giáo chủ khẳng định cũng biết mối quan hệ kiếp trước của tôi và Phượng Tố Thiên, mà Kim Hoa giáo chủ cũng đã nhìn ra Phượng Tố Thiên cũng không muốn cho tôi nghe những lời như Phượng TốThiên cưới chủ nhân của anh ta, cho nên thần sắc cũng chút thay đổi.
“Yên tâm, không phải tôi muốn nói đến mối quan hệ giữa hai người, tôi chỉ muốn là nhắc nhở hai người là, mấy ngày trước chúng tôi nhận được tin tức, ba ngày sau, đám tà yêu này một lần nữa sống lại chính thức phản loạn, phát tán ôn dịch ở nhân gian, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người chết, mà những tà yêu này, chính là bởi vì sai lầm của chủ nhân cậu mà lại bị phóng thích, cậu cũng biết mục đích mà cô ta chuyển thế là gì, đời trước cô ta đem tất cả trọng trách đặt hết lên trên người cậu, tôi không hy vọng bởi vì cậu nhất thời ham muốn hưởng lạc, giấu diếm tất cả chân tướng của cô ta, cuối cùng lại khiến toàn bộ nhân gian mà Nữ Oa Đại Đế chế tạo nên rơi vào cảnh lầm than”
-----------------------