Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Nghe thấy rồi chứ, con trai tôi nói nó không tha thứ cho cô.”
Lăng Tư Kỳ nhìn Lăng Thiên Thần và nói: “Tiểu Thần, con làm đúng 3lắm. Trên thế gian này có người thực sự
không đáng để được tha thứ. Chỉ vì một chuyện nhỏ mà suýt nữa chị ta đã khiến con không được khá1m bệnh.
Kiểu người vì chuyện nhỏ mà lấy cả mạng người như vậy, dù có xin lỗi con thì chắc chắn không thể dễ dàng bỏ qua
đầu, biết chưa?”9
“Dạ.” Lăng Thiên Thần gật đầu: “Con biết rồi.” Cảnh Thiên thấy Lăng Tư Kỳ hoàn toàn không phải kiểu người chịu
để người khác bắ3t nạt nên cũng yên tâm. Bởi vì Lăng Tư Kỳ đang sống cùng Lăng Thiên Thần, trước khi cô quyết
định trở thành vợ chồng với Để Vấn Hi, Cảnh8 Thiên sẽ không xen vào cuộc sống yên bình hiện giờ của cô. Là một
người cô vẫn chưa nhận người thân, chắc chắn cô sẽ chăm sóc cho hai mẹ con một chút về cuộc sống sau này,
nhưng cô không thể giám sát họ mãi được.
Thế nên thấy tính cách của Lăng Tư Kỳ như vậy, cô cũng yên tâm hơn.
“Đi nào, vào phòng làm việc của tôi rồi nói chuyện.”
“Được.”
Tuy không biết vì sao Cảnh Thiên lại biến thành giáo sư J thần bí, nhưng lúc này Lăng Tư Kỳ đã dành cho Cảnh
Thiên vài phần kính trọng và cảm kích từ tận đáy lòng.
Hồng Lục không cho nữ dược sĩ kia vào gây chuyện, cô liếc mắt ra hiệu cho bảo vệ, bảo vệ liền chặn nữ dược sĩ và
con gái của cô ta ở bên ngoài. Cho dù cô ta gọi như thế nào thì cũng không có ai ngó ngàng đến cô ta.
Hồng Lục đưa mẹ con Lăng Tư Kỳ đến phòng làm việc của Cảnh Thiên rồi rời đi.
“Ngồi đi. Tiểu Thần lại đây, cho cháu xem game của cô này.” Cảnh Thiên vừa nói vừa cởi áo khoác ra.
Hôm nay cô mặc một chiếc áo gió không logo màu trắng ngà, bên trong là chiếc quần ống rộng màu đen đơn giản
nhất và sơ vin một chiếc áo sơ mi màu gạo, cộng thêm đôi giày cao gót màu đen nữa, cả cơ thể trông vừa chín chắn
vừa gợi cảm.
Cô cởi áo khoác ra, những nếp gợn hình sống trượt xuống theo cổ tay áo mở rộng, Lăng Tư Kỳ vừa nhìn thấy là
hiểu ra ngay.
Bộ đồ trên người Cảnh Thiên trông rất bình thường, một bộ đồ chín chắn, nho nhã và đẹp đẽ này là trang phục
trong đợt triển lãm hoàng gia nước Y năm nay.


Đây là hàng triển lãm mùa xuân của Chole đặc biệt thiết kế dành cho hoàng gia nước Ý.
Vì cô thích thiết kế thời trang nên có quan tâm về những thứ này.
Mọi người trên mạng luôn nói Cảnh Thiên ôm được chân đại gia, sau khi người đứng đầu nhà họ Chiến, người
đứng đầu nhà họ Để và chủ nhân tương lai của nhà họ Đỗ đều lên tiếng vì Cảnh Thiên, mọi người đều nghĩ rằng
Cảnh Thiên không thể đồng thời ôm chân nhiều đại gia như vậy được, thế nên họ đoán có khả năng Cảnh Thiên
còn có quan hệ gì khác nữa.
Nhưng hóa ra, cô là một đại lão ẩn mình.
Giáo sư J bí ẩn.
Chẳng trách bao đại lão thi nhau lên tiếng thay cô.
Lăng Thiên Thần ngoan ngoãn đi theo Cảnh Thiên đến trước bàn làm việc của cô.
Cảnh Thiên mở máy tính được lắp ráp riêng ra, bật trò chơi trong máy rồi bảo: “Trong này có tận mấy trăm trò chơi,
đều là hàng mới nhất đấy, cháu cứ chơi thoải mái đi.”
“Cảm ơn chị.”
Cảnh Thiên nhìn khuôn mặt lạnh lùng đáng yêu vẫn còn vương hơi sữa của bánh bao, không kìm được mà thò vuốt
sang.
Nhưng lại sợ bánh bao không thích người khác véo má mình, bàn tay đang sẵn tư thể véo má lại đổi thành vuốt má.


“Cháu học lớp chồi hay lớp lá thế?” Cành Thiên hỏi Lăng Thiên Thần nhìn Cành Thiên và đáp: “Em không đi mẫu giáo.”
Cảnh Thiên ngần ra, nhìn sang Lăng Tư Kỳ: “Chị sợ thằng bé phát bệnh à?”
Lăng Tư Kỳ vội vàng đứng dậy trả lời một cách câu nệ: “Một mặt là tôi sợ nó phát bệnh sẽ không có ai cấp cứu cho, một mặt là bản
thân thằng bé không muốn đi mẫu giáo.”
Lăng Thiên Thần sợ chị gái xinh đẹp nghĩ rằng mẹ mình ngược đãi mình, cậu bé vội vàng giải thích: “Em thấy chương trình ở mẫu
giáo đơn giản quả, thế nên tự học ở nhà. Em có thể làm được bài của lớp bốn rồi đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK