Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

KHÔNG CÓ ĐẠO ĐỨC NGHỀ NGHIỆP


Tốc độ của người đeo mặt nạ nữ quỷ nhanh đến mức khiến những tên tay sai này nghi ngờ nhân sinh. Không nói
tới những kẻ đối mặt tr3ực tiếp với Cảnh Thiên, những kẻ không đối mặt trực tiếp có muốn chạy cũng không thể
chạy xa được.


Điều quan trọng nhất l1à, nữ quỷ này không có vũ khí, hai tên kia ngã xuống như thế nào, ngay cả bốn tên lính
đánh thuế quốc tế ở đằng xa cũng không hiể9u. Bọn chúng đều há hốc miệng, vẻ mặt mơ hồ.


Không thể ngờ được lại có thể nhìn thấy bản lĩnh kỳ lạ thế này tại nước Z.


Cảnh Thiên đã nhanh chóng giải quyết được mười lăm tên bên trên.


Giải quyết hết xong, bốn người kia cũng không có 8ý định ra tay, cô đã đoán được bốn người kia đang làm gì. Nếu
chúng không định xuất hiện thì cũng không cần xuất hiện nữa. Dù sao thì cô cũng đeo mặt nạ, chắc chắn đối
phương không biết cô là ai.


Sau khi tất cả những tên tay sai đã không cử động được nữa, bọn chúng mới bất giác nhận ra rằng chúng vẫn chưa
chết. Nhưng vẫn chưa kịp vui mừng thì nữ quỷ đó bắt đầu sờ mó cơ thể của một tên.


Tên đó sợ đến mức sắp ngất đi, nhưng cả người bị dính chặt một chỗ không thể nhúc nhích được.


Buổi tối mùa đông gió thổi vù vù, mặt nạ nữ quỷ vô cùng đáng sợ. Mặc dù biết rõ rằng cô không phải ma, nhưng
khi đối phương chạm vào cơ thể mình, tên tay sai không nhịn được mà tè ra quần.


Cảnh Thiên: …


Không thể chịu được, cô chỉ có thể sờ tên khác thôi. Không ngờ, tay cô còn chưa kịp thò vào túi quần của đối
phương thì tên thứ hai cũng tè ra luôn rồi.


Khi tên thứ ba đang chuẩn bị tè ra thì Cảnh Thiên đã giơ tay đập vào trán đối phương làm hắn ngã xuống đất.


“Ai dám tè nữa thì bà đây sẽ thiển kẻ đó!”


Câu nói quả nhiên phát huy tác dụng trấn áp vô cùng tốt.


Cho dù sợ hãi đến mức muốn tè ra quần, nhưng vì suy nghĩ cho của quý của mình, bọn chúng chỉ có thể nhịn.


Sau đó, chúng thấy Cảnh Thiên lấy ra một chiếc điện thoại di động trong túi quần của một tên.


Khi bọn chúng vừa thở phào nhẹ nhõm thì lại nghe thấy Cảnh Thiên nói: “Alo, 110 đấy à? Có kẻ bắt cóc ở đây, hơn
nữa còn liên quan đến lực lượng nước ngoài Tổng cộng hơn hai mươi tên đã bắt cóc một phụ nữ và nhốt cô ta ở
trong tầng hầm, các anh mau tới đây đi.”


Đám tay sai: …


Cái đệch, con mẹ nó chứ!!


Còn có đức nghề nghiệp nữa không hả? Con mẹ nó, đã đánh thắng rồi mà còn gọi cảnh sát?!


Nhưng nghĩ lại, e rằng người phụ nữ này biết phía dưới có bốn tên sát thủ, hơn nữa thực lực của họ cao hơn cô ta
nên cô ta mới báo cảnh sát, muốn cho cảnh sát đến rồi xử lý một thể


Lòng dạ phụ nữ là độc ác nhất!


Cảnh Thiên đã báo cảnh sát xong xuôi. Vứt chiếc điện thoại đi, cô đi thẳng vào tầng hầm của nhà máy bỏ hoang.


Đám tay sai: …


Cảnh Thiên hoàn toàn không lo lắng rằng mình sẽ không tìm được Hồng Lục, mở điện thoại ra, cô đi theo hướng của dấu chấm đỏ và nhanh chóng phát hiện ra đường hầm bí mật vào tầng hầm.


Sau đó cô bình tĩnh mở đường hầm bí mật ra và đi thẳng xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK