Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ông không cần khách sáo ạ, cháu cũng không phải là thần y gì đâu, chỉ là lúc trước vừa hay nhìn thấy triệu chứng
bệnh đột ngột như của ông thôi, biết3 rằng tuy nó nguy hiểm nhưng nếu kịp thời cấp cứu thì có thể chữa được, cho
nên mới to gan cấp cứu. Những cái khác cháu không biết, tất cả đều dựa và1o vận may của ông. Chắc chắn ông là
một người hiền từ, tam quan đúng đắn, cho nên mới tích được nhiều thiện duyên như vậy.”
Khi Cảnh Thiên đa9ng nói, quản gia Từ vừa hay bước vào. Nghe thấy những lời này của Cảnh Thiên, khuôn mặt
lập tức không nhịn được mà giật giật.
Lại đọc được tr3ên mạng à?
Kiến thức trên mạng phong phú thật đấy! Ông cụ Đỗ sững sờ hồi lâu mới hỏi một cách ngạc nhiên và vui mừng:
“Cháu… cháu là vợ của8 A Xuyên à? Cháu là ân nhân cứu mạng của ông à?”
“Anh Đỗ không nói với ông à?”
Người hỏi là Chiến Lệ Xuyên.
Đỗ Ngôn Tranh dám chắc chắn rằng nếu cứ tiếp tục như vậy, Chiến Lệ Xuyên sẽ nhanh chóng chuyển sang chủ đề
anh ta dụ dỗ Saka.
“Cái thằng nhóc này, nó không nói với ông! Chao ôi, thật không ngờ người cứu ông lại là vợ của A Xuyên. Cảm ơn
cháu nhé! Cháu tên là Cảnh Thiên đúng không? Vậy sau này ông gọi cháu là Thiên Thiên có được không?”
“Vâng, ông Đỗ gọi cháu là gì cũng được ạ.” Trước mặt người lớn, Cánh Thiên vô cùng ngoan ngoãn.
Ông cụ Đỗ vui vẻ, nói: “Khi nào ông cháu khỏe hơn, ông sẽ đến bệnh viện thăm ông cháu. Còn cả A Xuyên nữa, sức
khỏe của cháu đã tốt hơn chưa?”
“Cảm ơn ông Đỗ đã quan tâm, đã đỡ hơn nhiều rồi, chỉ là không cử động được thôi ạ, khiến rất nhiều người cảm
thấy cháu là đồ vô dụng.”] Chiến Lệ Xuyên nhìn Đỗ Ngôn Tranh lần cuối cùng, vẫn không từ bỏ việc dùng khẩu
hình môi nói ra hai chữ…
“Mọ… ba!”
Đỗ Ngôn Tranh nắm chặt tay, lần đầu tiên bị người ta ép buộc không biết nên lựa chọn như thế nào.
“Sao có thể là đồ vô dụng được chứ? Cháu tài giỏi như vậy, cho dù tay chân không thể cử động được thì đầu óc của
cháu vẫn rất tốt, đôi khi làm người phải nhìn thoáng ra. Ông nghe nói là cháu đang làm về trí tuệ nhân tạo à!”
“Trí tuệ nhân tạo thì cũng chỉ là người máy thôi ạ. Là một người đàn ông có vợ, rất nhiều người đều cảm thấy vợ
cháu lấy cháu là phải chịu thiệt thòi sẽ cảm thấy họ ở bên vợ cháu có thể sẽ thích hợp hơn ”


“Ai mà lại không có giới hạn như vậy chứ? Cháu và Thiên Thiên đã là vợ chồng hợp pháp rồi, nếu họ dám như vậy
thì cháu cứ đánh gãy cái chân thứ ba của họ luôn đi!” 2
Chiến Lệ Xuyên nhướng mày nhìn Đỗ Ngôn Tranh
Chân mày của Đỗ Ngôn Tranh lại co giật.
“Cái đám người đó đều không phải thử tốt lành gì. Nếu cháu không chê, ông có thể nhận Thiên Thiên là cháu gái
nuôi, ông muốn xem xem tên nào không có mắt dám động đến cháu gái nuôi của nhà họ Đỗ.”
“Thế ạ? Thiên Thiên, cô có đồng ý làm cháu gái nuôi của nhà họ Đỗ không?” Chiến Lệ Xuyên hỏi.


“Được ạ, cháu có một người ông lợi hại như vậy, cháu cũng vui lắm ạ!”
“Ha ha ha ha ha, tốt lắm! Vậy đợi sau khi ông khỏi bệnh sẽ tổ chức lễ nhận người thân tại thành phố H, sau này cháu sẽ là cháu gái
nuôi của nhà họ Đỗ rồi.” 2
Đô Ngôn Tranh: …
Thế là anh ta đã trở thành anh trai một cách khó hiểu như vậy à? –

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK