Cảnh Thiên cười tít mắt: “Là vợ chồng mà, anh tốt thì tôi mới tốt được.”
Hai người vui vẻ ăn cơm. Chiến Lê Xuyên thấy cô như vậy là biết3 chắc chắn cô vẫn chưa hay biết gì về vụ tấn công
trên mạng. Cảnh Thiên đi tắm, thay đồ rồi chuẩn bị ra ngoài. Trước khi đi, cô lấy nước linh t1uyền đã chuẩn bị sẵn
trong không gian ra, rót vào cốc nước chuyên dụng của Chiến Lê Xuyên.
Tuy cô đã vô cùng cẩn thận khi rót nước, nhưn9g cô không biết rằng thời gian này Chiến Lệ Xuyên đều ở trong
phòng bệnh, vì vậy trong phòng đã lắp rất nhiều sản phẩm công nghệ cao mà cô không3 ngờ đến. “Hôm nay cô sẽ
bắt đầu quay phim hả?”
Chiến Lệ Xuyên lên tiếng hỏi khi cô đặt cốc nước xuống cho anh. “Ừ, địa điểm quay ở trườ8ng quay chuyên dụng ở
ngoại ô, chỉ cần không phải quay xuyên đêm thì lúc nghỉ tôi sẽ sang với anh.” Ban đầu tưởng sẽ phải chờ mười
ngày nửa tháng mới được gặp lại cô gái này, anh không ngờ lại nhận được câu trả lời như vậy.
Tuy câu trả lời rất đơn giản, nhưng Chiến Lệ Xuyên lại cảm thấy tâm trạng tốt lên. “Nếu bên Đổng Duyệt Đồng có
tin tức gì thì anh nhớ bảo tôi với nhé. Anh cũng nói rồi, là vợ anh, tôi cũng có quyền phát ngôn, vậy thì chắc cũng
có quyền biết tin nhỉ?” Chiến Lê Xuyện cười: “Tất nhiên. Yên tâm đóng phim đi, bên đoàn làm phim có vấn đề gì thì
cứ nói thẳng với tôi, bộ phim này là phim nhà họ Chiến làm riêng cho cô mà.”
“Tuyệt vời!” Cảnh Thiên giơ ngón cái với Chiến Lệ Xuyên, sau đó phóng khoáng rời khỏi đó. Cô không biết rằng
ban nãy khi cố lấy nước cho Chiến Lê Xuyên, đối phương đã nhận thấy điểm khác thường rồi. Bởi vì bình thường
chuyện này không phải việc Cảnh Thiên làm, nhưng hôm nay cô lại làm.
Thể là Chiến Lê Xuyên xuất video của máy quay ẩn ra, thấy Cảnh Thiên đã lén lút lấy một chiếc lọ nhỏ từ trong áo
ra, đổ vào cốc nước của anh khi quay lưng về phía anh.
Video này mà để người nhà biết được thì chắc chắn họ sẽ không cho anh chạm vào cốc nước đó, thế nên Chiến Lê
Xuyên xóa đoạn video này đi, sau đó bảo Số 1 đút cho anh.
Uống được một ngụm nước nhỏ, rõ ràng là một cốc nước trắng, không có bất cứ gì khác biệt đối với nước bình
thường anh uống.
Chiến Lê Xuyên cau mày, không màu không vị?
Trên phim chỉ có thuốc độc mới là không màu không vị.
Nhưng anh tin chắc chắn Cảnh Thiên sẽ không hại anh.
Thế là anh uống ngụm thứ hai, ngụm thứ ba, vẫn không có cảm giác gì cả.
Đến khi chuẩn bị uống ngụm thứ năm, Chiến Lệ Xuyên bỗng cảm thấy hô hấp của mình thông nhuận hơn rất nhiều. Bởi vì liệt nửa người trên có ảnh hưởng rất lớn đối với phần phổi, không những phân phổi mà tim anh cũng có vấn đề đấy thôi?
Nhưng sau khi uống nước của Cảnh Thiên, Chiến Lệ Xuyên cảm thấy, tuy cơ thể mình vẫn không thể cử động được nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo, hít thở cũng dễ chịu hơn.
Cảm giác này hơi giống mỗi lần uống một viên thuốc kia, nhưng dường như tác dụng lại không giống hiệu quả của thuốc.
Chiến Lệ Xuyên khé nheo mắt, sau đó cong khóe miệng. Anh biết chắc chắn là vợ anh có chiều sâu mà không thì một cô gái ngốc nghếch nóng tính như vậy, sao có thể tùy tiện để Chiến Nghệ Hòa giành lấy thuốc của mình,c òn để vãi mấ ba viên ra bàn. Chẳng mấy chốc Chiến Lệ Xuyên đã uống cạn cốc nước mà Cảnh Thiên chuẩn bị cho anh. Cảnh một ngày sau khi uống nước này, anh đều cảm thấy cơ thể vô cùng dễ chịu. cảm giác dễ chịu này không giống cảm giác như khi không bệnh tật gì, cụ thể khác ở chỗ nào thì anh cũng không nói rõ được.