Túc Bảo chỉ nghĩ đơn giản và ngây thơ rằng dù sao nó cũng là động vật nên có thể nó sẽ thích thế giới rộng lớn hơn, ép người khác nuôi nó cũng không nên.
Sau khi đưa ra quyết định, Mộc Quy Phàm chở Túc Bảo và con chó đến cửa hàng thú cưng.
Về phần con chó đã bị đâm chết... Mộc Quy Phàm lấy một cái túi đựng xác trong cốp xe ra.
Đặt con chó vào đó.
Kỷ Trường thật sự không nói nên lời, trong cốp xe lúc nào cũng mang theo túi đựng xác sao? Người này nghĩ gì thế…
Bên kia.
Người đàn ông vừa quay video trở về nơi ở của mình, đó là một căn hộ bốn phòng ngủ đơn giản với hai phòng khách, không gian khá rộng, nhưng phòng khách trông giống như một văn phòng, có vài bàn làm việc và vài nhân viên đang chỉnh sửa video…
Một người đàn ông trông giống như người phụ việc đang chuẩn bị đi chơi cùng một cô gái trẻ xinh đẹp, thấy người đàn ông quay lại nên hỏi: "Này, ông chủ về rồi."
Việc đầu tiên người đàn ông làm là rửa tay và nói: "Tôi vừa chạm vào một con chó hoang. Bẩn chết mất thôi."
Trên xe đã dùng khăn ướt lau qua rồi nhưng anh ta vẫn cảm thấy bẩn, dùng nước rửa tay và khử trùng xong anh ta mới cảm thấy sạch sẽ.
“Mọi người chuẩn bị đi đâu thế?” Anh ta hỏi.
Cô gái xinh đẹp bên cạnh người phụ việc nói: "Ông chủ, bọn tôi đang chuẩn bị ra ngoài quay tư liệu thực tế.”
Người đàn ông gật đầu, đưa điện thoại cho nhân viên trong phòng khách rồi nói: "Đi đi!"
"Còn Tiểu Vương, cậu cắt ghép đoạn video này đi."
Tiểu Vương bấm vào video, lập tức nói: "Đúng là ông chủ có khác, đoạn tư liệu này rất là xịn đấy.”
Cô gái xinh đẹp nhìn một cái, gật đầu rồi hăng hái đi ra ngoài.
Hóa ra đây là một studio.
Có năm nhân viên trong phòng khách.
Mỗi nhân viên chịu trách nhiệm từ năm mươi đến một trăm tài khoản.
Tất cả đều là những tài khoản về chủ đề cứu hộ chó mèo hoặc thú cưng đáng yêu.
Một số tài khoản trực tiếp đăng tải video hài hước của người khác, còn một số khác được nuôi trong thầm lặng.
Có nhiều khi có những video không hoàn hảo lắm nhưng vứt thì tiếc thì họ sẽ cắt ghép biên tập lại rồi đăng lên những tài khoản đó.
Trong một trăm tài khoản nếu có thể có mười tài khoản phát triển được năm vạn lượt người theo dõi thì đã xem như là thành công rồi. Giống như bản thân ông chủ cũng có tài khoản cá nhân với hơn năm mươi vạn người hâm mộ, cũng chính là tài khoản lớn nhất của studio bọn họ rồi.
Tài khoản của chính cô gái xinh đẹp đứng thứ hai, với hơn ba mươi vạn người theo dõi, giờ cô ta chỉ muốn đuổi kịp và vượt qua số người theo dõi tài khoản của ông chủ…
Bằng cách này, cô ta sẽ có thêm tiền thưởng!
Bên ngoài trời đã là chạng vạng tối, khoảng năm giờ, phía chân trời tà ánh hoàng hôn.
Trong một con hẻm vắng, một người đàn ông và một người phụ nữ bắt một con chó săn và đổ lọ thuốc diệt chuột vào miệng nó.
Chó săn là một con chó hoang, nó đói đến mức gầy trơ xương lông lá lởm chởm nên không thể chống cự.
Nó rên rỉ, với đôi mắt tuyệt vọng, rồi vùng vẫy và chạy ra ngoài, sau đó nó kiệt sức lảo đảo rồi ngã xuống.
Cô gái xinh đẹp cau mày hỏi: “Nó sẽ không bị trúng độc rồi chết luôn chứ?”
Người trợ lý nói: "Có lẽ là không... Tôi sẽ theo dõi và cho cô biết thời điểm khi thuốc phát huy tác dụng. Cô chỉ cần giả bộ vô tình nhìn thấy nó rồi nhanh chóng đưa nó đến bệnh viện thú ý rửa ruột là được rồi.”
Cô gái xinh đẹp khịt mũi và miễn cưỡng gật đầu.
Con chó này bẩn thỉu như vậy, nếu không phải vì video cần có độ chân thật, cô ta thật sự không muốn chạm vào nó.
Nhưng cô ta vừa xem video của sếp, cô ta phải làm việc chăm chỉ hơn, cố gắng lên!
Cô ta và trợ lý vừa tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm được con chó hoang ưng ý nên quyết định nảy ra ý định trên.