Hôm nay chính là lần thứ hai, khách sạn New Island được người khác bao trọn tất cả từ trên xuống dưới.
Điều này cũng đã đủ để chứng minh rõ thực lực của Hội làm ăn Hà Nội, ngoại trừ Hội làm ăn Hà Nội cùng với người trẻ tuổi giàu có thần bí nổi tiếng thời gian trước kia, thì không còn ai có thể làm được chuyện như thế này.
Lúc này, trước cửa khách sạn New Island cực kỳ náo nhiệt, người đến người đi nối đuôi nhau không dứt.
Nhìn vào cách ăn mặc của những người đến đây thi cũng đủ biết, họ chính là những người tài giỏi và thành đạt trong các ngành nghề của xã hội. Trên mặt mỗi người đều là ý cười như có như không có thể tham gia buổi tiệc rượu giao lưu do Hội làm ăn Hà Nội tổ chức khiến cho trong lòng bọn họ này sinh vô số cảm giác tự hào.
Dù sao, đây chính là một loại thừa nhận đấy!
Nếu có thể mượn cơ hội lần này để tiếp xúc một lần với Hội làm ăn Hà Nội, hoặc thậm chí là gia nhập vào Hội làm ăn Hà Nội kia thì đó là chuyện tuyệt với đến nhường nào, có thể một bước lên mây, thăng quan tiến chức vùn vụt.
Ba người Cao Phong còn chưa tới gần khách New Island thì đã bị cảnh tượng náo nhiệt trước cửa khách sạn thu hút ánh nhìn. "Anh Phong, xem ra xe của chúng ta không thể lại vào được rồi, chỉ có thể để anh dẫn theo cô Mai đi qua đó thôi." "Không sao." Cao Phong khoát khoát tay, sau đó bước xuống xe cùng với Kim Tuyết Mai,
Đường Thành Công hạ cửa kinh xe xuống, nói với hai người Cao Phong: "Anh Phong, cô Mai, hai người đi trước đi. Tôi lái xe đến bãi đỗ xe dậu xong sẽ lập tức đi theo"
Cao Phong gật đầu, cùng với Kim Tuyết Mai đi đến khách sạn quốc tế Nam land. "Hì hì, lại đến nơi này nữa rồi." Kim Tuyết Mai nhìn đảm đồng rộn ràng nhấn nháo phía trước bổng nhiên bật cười thành tiếng.
Cao Phong biết được suy nghĩ của Kim Tuyết Mai liền cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay Kim Tuyết Mai Chiếc nhẫn kim cương DR là do chính anh tặng cho cô, Kim Tuyết Mai văn luôn đeo bên mình.
Ngón áp út bên bàn tay trái, cũng biểu thị cho việc, Kim Tuyết Mai tuyên bố với tất cả mọi người xung quanh rằng cô đã kết hôn rồi.
Kim Tuyết Mai thấy ánh mắt của Cao Phong, mỗi cô nở một nụ cười, nâng bàn tay lên quá đầu, để ánh mặt trời chiếu lên trên chiếc nhẫn kim cương. "Cao Phong, anh có biết vì sao nhẫn kết hôn phải đeo trên ngón áp út hay không?" Kim Tuyết Mai ngắng đầu nhìn ánh sáng lấp lánh của chiếc nhẫn kim cương kia, cảm khái mà hỏi một câu. "Em nói anh nghe xem" Cao Phong cưng chiều nhìn Kim Tuyết Mai hỏi. "Bởi vì ở ngón áp út này có một mạch máu nổi tháng đến trái tim, đây cũng chính là ngón tay gần trái tim nhất. Nó thể hiện ý nghĩa lòng đã hiểu lòng nhau, tâm linh tương thông" Trên mặt Kim Tuyết Mai là nụ cười mãn nguyên, có nhìn anh và nhẹ nhàng giải thích, Cao Phong cười gật đầu: "Ừm, cũng thể hiện cho tình cảm mà anh dành cho em “Tình cảm gì cơ?" Kim Tuyết Mai quay đầu, mim cười nhìn Cao Phong. "Nếu nhẫn kim cương không đủ để thể hiện, vậy thì thành phố Hà Nội rộng lớn này có đủ thành ý không?" Cao Phong chắp tay phía sau, đứng thẳng người, trong mắt chứa đựng đầy sự tự tin.
Kim Tuyết Mai sửng sốt, sau đó lắc đầu cười khẽ cùng Cao Phong bước vào khách sạn New Island.
Vào lúc này, có thể thấy rất nhiều người dáng vẻ thon gầy ở cửa khách sạn, đều là các cô gái xinh đẹp mặc áo dài thướt tha đứng thẳng người xếp hàng đón tiếp khách.
Xung quanh khách sạn còn có rất nhiều nhân viên an ninh túc trực, chịu trách nhiệm duy trì trật tự tại đây.
Trên mặt một số nhân vật có máu mặt ở thành phố Hà Nội đều nở nụ cười, giao thiệp mời ra, theo sự chỉ dẫn của những nhân viên khách sạn tiến vào nơi tổ chức tiệc rượu.
Khi Kim Tuyết Mai và Cao Phong tới, rất nhiều ảnh mát của cánh đàn ông đều bị thu hút ngay lập tức.
Vốn đi những có giải xinh đẹp đều tự nhận mình có nhan sắc không tam thường thì vào lúc này, đứng trước khi chất nữ vương của Kim Tuyết Mai cũng bị lư mờ đi rất nhiều.
Bảng người hình chữ S kia, khuôn mặt trang điểm tinh xảo kia, từng đường nét trên gương mặt cực kỳ hoàn hảo kia, thậm chí ngay cả đôi chân nhỏ xíu đi giày cao gót kia, từng bộ phận đều làm cho người khác muốn ngừng chăm chú nhìn mà không được.
Thế nhưng lúc nhìn thấy chiếc nhẫn kim cương lấp lánh trên ngón tay áp út của Kim Tuyết Mai, nhiều người lập tức hậm hực quay đầu đi, xóa bỏ suy nghĩ muốn tiếp cận cô. "Đây không phải là Kim Tuyết Mai của nhà họ Kim sao? Đã từng là người con gái đẹp nhất ở cái đất thành phố Hà Nội này!" "Gì cơ! Cô nói cô ấy là cô gái đẹp nhất ư? Tôi còn cho rằng tôi mới chính là cô gái xinh đẹp nhất thành phố Hà Nội cơ!" "Cô tự nói thì ai tỉnh cho cô chứ, Kim Tuyết Mai kia là người con gái được nhiều người bỏ phiếu chọn ra ngày xưa không biết đã có bao nhiêu cậu ấm giàu có ngày đêm tương tư cô ấy đâu." "Thế thì sao nào? Cuối cùng còn không phải giả cho một tên ăn hai sao, haizz. Người đi bên cạnh Kim Tuyết Mai bản là ông chống ăn hại kia nhi?" "Cô dừng nói như vậy, tôi nghe bạn bè nói anh tà trước đó đã gặp Cao Phong ở biệt thự nhà họ Đường ngay cả Tổng giám đốc Bình là Liễu Gia Bình cũng phải hết sức kiêng nề Cao Phong không hề nghi ngờ, Kim Tuyết Mai và Cao Phong lại trở thành chủ đề bàn tán của mọi người xung quanh một lần nữa.
Dù sao thì Kim Tuyết Mai có nhan sắc vô cùng xinh đẹp. Hơn nữa, hôn lễ vào ba năm trước đây đã khiến cho rất nhiều người nhớ kỹ cái tên
Thậm chí có người còn suy nghĩ tới liệu hàng vạn ngọn đèn gây chấn động trong thành phố vào mấy ngày trước có phải cũng có liên quan tới Kim Tuyết Mai hay không?
Kim Tuyết Mai không di chuyển ánh mắt mà chỉ chầm chậm đi về phía trước, khi chạm mặt những vi tổng giám đốc công ty mà cô quen biết, cô sẽ khê mim cười và gật đầu chào họ.
Thoạt nhìn rất lịch sự và khiêm nhường, nhưng lại mang theo sự lạnh lùng xa cách ngàn dặm. "Xin chào, Chủ tịch Mai, mời cô cho chúng tôi kiểm tra thiệp mời!"
Nhân viên công tác phụ trách kiểm tra thiệp mới đứng lên ngay lập tức.
Cho dù cậu ta nhận ra Kim Tuyết Mai nhưng vẫn phải làm việc theo nguyên tắc, suy cho cùng buổi tiệc rượu ngày hôm nay không phải người nào cũng có thể đến tham dự.
Chỉ có người nào trong tay cầm được thiệp mời mạ vàng của Hội làm ăn Hà Nội mới có tư cách tiến vào nơi tổ chức tiệc rượu.
Kim Tuyết Mai đưa tay lấy ra một cải thiệp mới mạ vàng đặt lên trên bàn, nhân viên công tác chỉ liếc mắt nhìn qua một cái thôi rồi lập tức đứng qua một bên. "Chủ tịch Mai, mời cô!" Nhân viên công tác khách sáo nói.
Kim Tuyết Mai gật đầu, chuẩn bị cùng Cao Phong bước vào. "Ôi, thưa anh, xin hỏi thiệp mời của anh đâu ạ?". Lúc này nhân viên công tác đưa tay ngăn cản bước chân Cao Phong. "Anh ấy là chồng của tôi, đến đây tham gia tiệc rượu với tôi." Kim Tuyết Mai giải thích. "Chuyện này..." Nhân viên công tác bất ngờ, tiếp đó liếc mắt đánh giá Cao Phong từ trên xuống dưới một lượt, trong ánh mắt không khỏi hiện lên một tia khinh thường, có lẽ câu ta cũng đã từng nghe nói qua tên tuổi của kẻ ăn hại Cao Phong. "Chủ tịch Mai, buổi tiệc rượu giao lưu của Hội làm ăn Hà Nội chúng tôi cũng không phải là được tổ chức lần đầu. Nói như vậy, quy tắc như thế nào chắc cô cũng biết, nếu không có thiệp mời thì nhất định không thể bước vào nơi tổ chức tiệc rượu." Nhân viên công tác trình trong nói.
Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày, quy tắc này đúng thật vẫn luôn có, cũng không phải chỉ nhằm vào Cao
Phong.
Dù sao những người đến tham gia tiệc lợu ngày hôm này đều là những ông bà chủ của các công ty nổi tiếng ở thành phố Hà Nội, người nào mà không có thân phận lẫn tiền tài?
An toàn của bọn họ chính là điều quan trọng nhất.
Ngộ nhớ để cho một số kẻ xấu trà trộn vào bên trong, đến lúc đó ảnh hưởng chắc chắn sẽ rất lớn.
Tóm lại, nếu những người này bị bắt làm con tin, nói không chừng có thể lấy tiền còn nhanh hơn so với đi cướp ngân hàng ấy chứ.
Tôi có thể bảo đảm cho anh ấy" Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày. "Cô bảo đảm? Cô bảo đảm như thế nào? Kim Tuyết Mai cô cho rằng mình là ai mà có thể thay chúng tôi đưa ra quyết định vậy?"
Đúng vào lúc này, một âm thanh cực kỳ khó chịu truyền đến
Kim Tuyết Mai hơi quay đầu, nhìn thấy một người phụ nữ mặc lễ phục màu tím nhạt, vẻ mặt kiêu căng đang bước đến về phía bên này,
Vẻ ngoài của người phụ nữ này không sánh bằng Kim Tuyết Mai, nhưng cách ăn mặc rất hở hang, thoạt nhìn hết sức gợi cảm, vì thế cho nên càng thu hút ánh nhìn hơn so với Kim Tuyết Mai.