Trong nháy mắt, một tiếng động vang dội vang lên, giống như một tiếng sấm vậy, xé rách màng nhĩ của mọi người.
Hai chiếc xe va vào nhau, chiếc xe tải kia trực tiếp đâm thắng về phía xe của Trương Thanh.
Răng rắc, rầm rầm!
Ở trước mặt chiếc xe tải kia, chiếc xe Mercedes - Benz của Trương Thanh căn bản không đáng nhắc đến, chỉ trong nháy mắt đã bị đâm lật.
Dưới lực va chạm rất lớn, chiếc xe Mercedes - Benz không ngừng lộn nhào trên mặt đất.
Nhưng chiếc xe tải đó vẫn không có ý định giảm tốc độ, một lần nữa đi lên, tiến hành va chạm lần hai.
Mấy người bên trong chiếc xe Mercedes - Benz kia, chưa rõ sống chết.
Anh Lý ngồi trên chiếc xe đầu tiên, nghe được tiếng động, đột nhiên quay người lại, trừng to mắt nhìn về phía sau.
Dưới ánh đèn đường, chiếc xe tải kia chạy băng băng, húc ra xa mấy chục mét mới chậm rãi dừng lại.
Trong nháy mắt, Kim Tuyết Mai há to miệng, không dám tin nhìn tình cảnh phía sau, xe của mấy người Trương Thanh xảy ra tai nạn giao thông?
"Mẹ kiếp!” Anh Lý vô thức mắng một câu.
"Dừng xe, nhanh đi cứu bọn họ!" Kim Tuyết Mai vội vàng nói.
Nhưng anh Lý lại không làm như vậy, lập tức lấy ra bộ đàm: “Trương Thanh, Trương Thanh, đã xảy ra chuyện gì, hiện tại tình hình như thế nào?”
Qua một lúc lâu sau, bên trong bộ đàm mới vang lên những tiếng sột soạt.
"Anh... Anh Lý, anh nhanh chóng dẫn cô Kim đi, chạy! Chạy nhanh lên.”
Giọng nói của Trương Thanh truyền đến, sau đó nghe thấy một tiếng cạch, hiển nhiên là tiếng bộ đàm rơi ở một bên.
Trong nháy mắt, vành mắt của anh Lý đỏ lên, một lần nữa quay đầu nhìn về phía chiếc xe ở phía sau.
Sau đó cắn răng nói: "Dừng xe, cậu dẫn theo cô Kim rời đi, tôi quay lại."
Mắt anh Lý đỏ ngầu, rút dao găm bên hông ra, lưỡi dao sắc bén khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
"Anh Lý, anh bình tĩnh lại! Hiện tại sự an toàn của cô Kim mới là quan trọng nhất!" Lúc này, tài xế cuống quýt nói một câu.
Anh Lý trầm mặc khoảng 10 giây, sau đó mới dựa người vào ghế.
"Được, chúng ta đưa cô Kim đến gặp anh Phong!”
Anh Lý khàn giọng nói.
Tài xế khẽ gật đầu, giẫm mạnh lên chân ga, tốc độ nhanh như một con báo săn mồi, lao vọt ra ngoài.
"Không, không cần đâu, các anh quay về cứu bọn họ đi, cứu bọn họ đi!" Lúc này, Kim Tuyết Mai đã sắp khóc đến nơi rồi.
Đã khi nào thì cô trải qua chuyện này chứ? Lúc này cô sắp bị sợ đến choáng váng.
Nhưng cô sẽ không quên, mấy người Trương Thanh là vì bảo vệ cô, cho nên mới xảy ra chuyện này, trong lòng cô rất cảm động.
Nếu như không phải vừa rồi anh Lý tùy cơ ứng biến làm ra phản ứng, chỉ sợ, bây giờ, người bị đâm chính là chiếc xe của Kim Tuyết Mai.
"Mẹ kiếp! Chiếc xe kia, nhất định là làm nhiệm vụ thăm dò, bọn họ nhìn thấy được cô Kim ở chiếc xe thứ hai!” Tài xế mắng một câu.
Trong lòng anh Lý cảm thấy khó chịu, đồng thời lại cảm thấy may mắn.
Bọn họ có thể chết, nhưng Kim Tuyết
Mai tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì.
Cho nên anh ta cảm thấy may mắn vì trước đó mình đã làm ra quyết định sáng suốt, để hai chiếc xe đổi vị trí cho nhau.
Nếu không, hiện tại, Kim Tuyết Mai nhất định đã xảy ra chuyện, cho dù túi khí bên trong chiếc xe Mercedes ra, cô vẫn sẽ bị thương. Benz kia bung
"Chúng ta đi trước, chờ tụ họp lại với anh Phong, chúng ta lại đến cứu đám người Trương Thanh!”
Anh Lý trầm giọng nói.
"Anh Lý, có cần liên lạc với anh Phong không?” Tài xế hỏi.
"Không được!" Anh Lý xua tay từ chối.
"Lặng lẽ liên lạc với Đại Hùng, để anh ta dẫn người đến giúp chúng ta, trước mắt đừng nói cho anh Phong biết.”
Tài xế nghĩ lại, lập tức hiểu ý tứ của anh Lý.
Nếu như anh Phong biết Kim Tuyết Mai gặp nguy hiểm, nhất định anh sẽ muốn tự mình đến.
Nhưng lúc này tình hình không rõ ràng, anh Lý cũng không biết đối phương còn có hậu chiêu nào nữa không.
Ngộ nhỡ đối phương chỉ dùng Kim Tuyết Mai là mồi nhử, thật ra mục tiêu của bọn chúng là Cao Phong thì sao?
Trong lòng bọn họ, an toàn của Kim Tuyết Mai rất quan trọng, thế nhưng an nguy của Cao Phong lại càng quan trọng hơn Kim Tuyết Mai vô số lần.
Vì thế, trước khi chưa làm rõ được tình hình, anh Lý không dám để Cao Phong đến nơi nguy hiểm.
Phía sau.
Ngã tư đường.
Chiếc xe tải vẫn vững vàng đứng trước chiếc xe Mercedes - Benz kia, bên trong Mercedes - Benz không có động tĩnh gì, dường như bên trong không có một ai.
Cuối cùng chiếc xe Santana cũng đuổi theo, mặt khác, một chiếc xe việt dã cũng theo đến.
Một người thanh niên với vẻ mặt âm hiểm từ trên xe việt dã đi xuống, đi thẳng đến hiện trường.
Ngay lập tức, có mấy người từ trong chiếc xe Santana và xe tải đi xuống, ước chừng khoảng 20 - 30 người.
Trong tay những người này đều cầm ống thép, vẻ mặt hung ác nham hiểm, vừa nhìn là biết không phải người tốt lành gì.
"Ha ha ha, đã làm hỏng hết camera xung quanh chưa?" Người thanh niên cười lạnh một tiếng, nói.
"Anh Vũ, toàn bộ đã bị làm hỏng” Một người đàn ông vẻ mặt dữ tợn, trầm giọng trả lời.
Người thanh niên kia chính là Vũ Hoàng Minh!
Vũ Hoàng Minh hài lòng cười một tiếng, sau đó đi thẳng đến chỗ Mercedes - Benz.
"Kim Tuyết Mai à Kim Tuyết Mai, cô có biết hay không, vì cô, tôi đã sắp xếp rất nhiều thứ đấy? Ha ha ha!”
"Nếu như không phải tôi bố trí nhiều ở phía sau, con mẹ nó, thật đúng là để cô lại một lần nữa trốn thoát.”
Vũ Hoàng Minh vừa đắc ý cười, vừa đi đến gần chiếc xe Mercedes - Benz đã gần như bị biến dạng.
Hiện tại, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng thoải mái, đơn giản là sướng phát điên.
Cao Phong à Cao Phong, chẳng phải anh muốn kỷ niệm ba năm ngày cưới ư, vậy thì Vũ Hoàng Minh tôi sẽ tặng cho anh một món quà lớn.
Dù sao thì tôi rất thích món quà này. "Kim Tuyết Mai, cô đã chết chưa? Nếu chưa chết thì lên tiếng đi, tôi cứu cô ra ngoài, dẫn cô đi chơi đùa vui vẻ, ha ha ha!”
Vũ Hoàng Minh cười to, dùng chân đá vào thân chiếc xe Mercedes - Benz.
Nhưng trong xe lại không truyền đến động tĩnh gì.
Vũ Hoàng Minh không ngừng cười lạnh, tất cả cửa sổ xe đã vỡ vụn, cho nên Vũ Hoàng Minh có thể nhìn thấy rõ tình cảnh bên trong.
Chỉ một lát sau, Vũ Hoàng Minh lại ngây ngẩn cả người.
Trong xe, cộng thêm cả tài xế, có tất cả ba vệ sĩ mặc đồ đen, lúc này đây, tất cả bọn họ đều rơi vào hôn mê.
Nhưng lại không tìm thấy một chút bóng dáng nào của Kim Tuyết Mai.
Nụ cười trên mặt Vũ Hoàng Minh chậm rãi biến mất, sau đó đột nhiên quay người giữ lấy một người thanh niên.
"Con bà nó, chẳng phải cậu nói với tôi, Kim Tuyết Mai ở ngay trên chiếc xe thứ hai ư, cậu nói đi, hiện tại Kim Tuyết Mai ở nơi nào?”
Vũ Hoàng Minh rất tức giận, vốn cho rằng là chuyện mười phần chắc chắn, thế mà lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn?
Càng buồn cười hơn chính là, vừa rồi anh ta còn nói chiếc xe Mercedes - Benz, nói với Kim Tuyết Mai rất nhiều chuyện, bây giờ nghĩ lại, con mẹ nó, thật đúng là mất mặt!
"Anh Vũ, tôi, tôi, tôi thật sự nhìn thấy được, lúc đó, trên chiếc xe phía trước chiếc xe này cũng chỉ có ba người."
"Cô gái kia ngồi ở ngay chiếc xe thứ hai!” Người thanh niên này vô cùng kinh ngạc, anh ta cũng nghĩ mãi không ra.
"Con mẹ nó, vậy cậu nói cho tôi biết, hiện tại người đâu?" Vũ Hoàng Minh vẫn giữ chặt cổ áo của người thanh niên.
"Có phải... Có phải đã đâm sai rồi không?” Người thanh niên nhỏ giọng nói.
"Đâm sai cái tiên sư nhà cậu, ông đây chắc chắn đã đâm trúng, một chiếc xe khác đã chạy đi!” Người tài xế chịu trách nhiệm lái xe tải khinh thường nhổ nước bọt.
Vũ Hoàng Minh thẹn quá hóa giận, thế mà lại để Kim Tuyết Mai chạy thoát rồi ư?
"Móa nó, phía trước còn có người của chúng ta nữa không?” Hai mắt của Vũ Hoàng Minh đỏ ngầu.
"Ngã tư tiếp theo còn có người của chúng ta, chính là sự xuất hiện chuyện ngoài ý muốn." Có người vội vàng nói.