Một đầu ba vạn năm tu vi hồn thú, sinh trưởng trong Tà Ma Hạt Giống vị trí gieo trồng cứ như vậy không cản nổi Thiên Sứ Kiếm Mang mà chết đi.
Tên đệ tử nọ được Thiên Sứ đại trận tăng phúc, trong một khoảnh khắc tu vi bạo tăng đến Phong Hào đấu la cấp bậc, nhất kích oanh sát kẻ thù. Chuyện này có thể lấy không thể tin được mấy chữ mà hình dung.
Thiên Sứ đại trận không những có thể liên đới làm cho thần thánh thuộc tính cấp bậc tăng lên, mà vẫn còn có thể luân phiên chuyển giao năng lượng cho mỗi thành viên tham gia thiết lập đại trận.
Hồn Thánh phổ thông liền có thể trong nháy mắt đẩy lên tới Phong Hào đấu la, vậy thì Siêu Cấp đấu la như Nhạc Liên Thành sẽ tăng lên tới cấp độ nào đây.
Chẳng trách hắn đắc ý nói cho dù là Tà Đế cũng đừng hòng cản lại Thiên Sứ đại trận phiên bản hoàn chỉnh của gia tộc hắn.
Cực Hạn đấu la tham gia Thiên Sứ đại trận sau, thực lực tăng lên có lẽ cũng vượt qua Bán Thần trình tự nữa cánh tay đi.
Vân Chính Thiên không hề nghi ngờ, chứng kiến một màn này làm hắn tầm mắt mở mang đến đỉnh điểm. Từ trước đến nay Vân Chính Thiên luôn quan niệm rằng, chỉ cần thực lực đầy đủ cường đại liền có thể một mình mình xoay chuyển càn khôn. Thế nhưng Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc triển khai Thiên Sứ đại trận làm cho hắn suy nghĩ rốt cuộc có biến hóa.
Nếu như một mình không thể xoay chuyển càn khôn, thì cần phải có sự trợ giúp.
Hắn, còn có đồng bạn đấy.
Mã Thiên Hoa, Lương Thế Nhân, Ngạo Thiên Long, Can Hữu Long, Hàn Thanh Chi, Tiếu Phong . . . Còn có đồng bạn mới gặp gần đây như Ân Minh Tuyết, Tiên Dao Tử.
Hoài niệm, thật hoài niệm khoảng thời gian xưa cả bọn ở cùng với nhau, cùng nhau lịch lãm, cùng nhau rèn luyện, cùng nhau chiến đấu.
Nếu không phải hắn nhận lãnh nhiệm vụ mang tính vận mệnh đối với Đấu La đại lục, hắn cũng không nguyện ý tiến vào nơi nguy hiểm này a. Đời này kiếp này Vân Chính Thiên đã hoàn thành tâm nguyện mà kiếp trước chưa làm được, đó là có gia đình, có bằng hữu bên cạnh, và quan trọng nhất hắn có người hắn yêu thương.
Vân Chính Thiên bất chợt nghĩ đến, nếu như mình cùng đồng bọn sáng tạo đặc thù đại trận thì như thế nào đây?
Suy nghĩ chỉ lóe qua chưa tới một giây, thế nhưng tại trong tiềm thức của Vân Chính Thiên, Thiên Sứ đại trận ấn tượng đã khắc lại dấu ấn rất sâu đậm.
Tại thời điểm Cự Viên lồng ngực bị oanh thành lỗ hổng, Vân Chính Thiên tỉ mỉ nhìn thấy thần thánh thuộc tính đối với chỗ vết thương điên cuồng lan tràn vào, sau đó tại bên trong tiếp tục tàn phá ngũ tạng lục phủ của nó, vơ vét toàn bộ tà hồn lực, trực tiếp làm cho nó đánh mất đinh sinh mệnh lực mà ngã xuống.
Ba vạn năm hồn thú, chân chính ba vạn năm hồn thú, đây là tồn tại tương đương Hồn Đấu la cấp bậc cường giả. Tùy tiện một kích liền có thể giết đi, như vậy tiêu hao sẽ như thế nào.
Vân Chính Thiên liếc mắt nhìn về phía tên đệ tử nọ, chỉ thấy hắn một mảnh nhợt nhạt trên mặt, Thiên Sứ hào quang so với đồng bọn cũng ảm đạm đi nhiều. Hiển nhiên một kích vượt trình vừa rồi đã trực tiếp ảnh hưởng đến hắn hồn lực, thậm chí là tinh thần lực cũng bị tiêu hao rất nhiều.
“Đổi chỗ.”
Ngay vào lúc này, Diệp Mặc đột nhiên hô lên. Tức thì một tên đệ tử khác lập tức di chuyển lên, che chắn cho tên đệ tử bị tiêu hao kia, sau đó dần dà hoán đổi vị trí. Sau khi hoán đổi xong, tên đệ tử tiêu hao kia lập tức khoanh chân ngồi xuống, nương theo hô hấp đều đều phát ra, xung quanh thần thánh thuộc tính tách ra một phần nhỏ, đối với hắn liên tiếp rót vào.
Trong nháy mắt, sắc mặt của hắn trở nên hồng thuận hơn rất nhiều.
Thì ra là như vậy!
Thiên Sứ đại trận này, không những có thể tạo thành kim sắc thủy tinh vách tường kiên cố để tiến hành phòng ngự, sau đó dùng thần thánh chi lực khiến cho một cá nhân thực lực trực tiếp đột phá giới hạn. Mà bây giờ còn có năng lực khôi phục lại tiêu hao một cách thần tốc như vậy.
Thiên Sứ đại trận, quả nhiên bất phàm.
“Lại đến!” Nhạc Liên Thành quát lớn.
Lần này từ trong rừng sâu nhảy bổ ra là ba đầu vạn năm hồn thú, tu vi so với Cự Viên ban nãy không kém chút nào.
Bọn chúng đương nhiên nhìn thấy Cự Viên tại một kích dĩ nhiên bị thuấn sát, tâm lý tất nhiên cẩn thận hơn rất nhiều.
Duy trì một khoảnh cách so với đại trận, ba đầu hồn thú thực hiện viễn trình công kích. Tạp vật bọn chúng nắm được ném điên cuồng về phía đại trận, ngoài ra bất kỳ hồn kỹ nào có phạm vi công kích xa đều được tận dụng tối đa.
Nhạc Liên Thành đối với chiến thuật này của hồn thú cũng âm thầm tặc lưỡi, tuy hắn có thể mượn đại trận tiến hành viễn trình công kích đáp trả, thế nhưng mục tiêu khoảnh cách quá xa, sợ rằng sẽ không trúng đích. Phải biết nương theo đại trận tăng phúc bên dưới, mỗi một kích đánh ra chính là toàn bộ lực lượng của các cá nhân thiết lập đại trận tập hợp lại mà thành.
Mà những thứ lực lượng này chính là có giới hạn đấy, không thể tùy tiện ra tay nếu không có nắm chắc.
Ầm, ầm, oanh, ầm ——!
Tạp vật, hồn kỹ oanh nện vào vách tường làm bắn ra vô số gợn sóng kim sắc. Theo sau đó mỗi lúc hồn thú số lượng xuất hiện càng đông lên, bọn chúng sau khi xuất hiện đều giữ vững trận cước, thực hiện cùng một hành động đó là viễn trình công kích.
Oanh, oanh, ầm ——!
Kim sắc thủy tinh vách tường liên tục hứng chịu công kích đến từ đám hồn thú, hào quang ảm đạm đi rất nhiều, tựa hồ có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
Vân Chính Thiên đứng ở bên trong đại trận, liếc nhìn Nhạc Liên Thành, chỉ thấy hắn nét mặt như cũ bình thản, nhưng trong sự bình thản đó tràn ngập tư tin dáng vẻ.
OÀNH ——!
Một tiếng nổ lớn làm Vân Chính Thiên giật mình, hắn ngay lập tức ngoái đầu lại nhìn thì thấy được rõ ràng. Tưởng như không thể nào bị phá vỡ kim sắc thủy tinh vách tường thế mà đã bị một chấn mở ra một vết nứt, mà vết nứt này ngày một lan rộng ra.
“Phí Huyết Bạo Hùng?” Vân Chính Thiên trợn mắt.
Chủ nhân của một kích vừa làm cho kim sắc thủy tinh vách tường hình thành từ cực hạn thần thánh thuộc tính chấn mở ra chính là một đầu Đại Hùng to lớn.
Đại Hùng này thân cao mười mét, tráng kiện thể chất, cơ bắp lực lưỡng, so với Cự Viên mới chết ban nãy thì to hơn nhiều. Toàn thân nó bao trùm một tầng lông màu đen, trên người có đồ đằng xâm kín.
Nương theo đồ đằng hình xâm phát ra huyết lệ chi quang, Đại Hùng này mỗi một trảo vung ra đều muốn xới tung đại địa.
Đây là Phí Huyết thiên phú kỹ năng của Phí Huyết Bạo Hùng, dùng máu của chính mình kích phát Phí Huyết lực lượng, làm cho lực sát thương trên diện rộng tăng lên.
PHANH ——!
Lại một trảo chụp tới, nương theo một tiếng đinh tai nhức óc vỡ nát thanh âm, kim sắc thủy tinh vách tường đã hoàn toàn vỡ nát.
Cho dù là Vân Chính Thiên nhìn thấy một màn này cũng vô cùng cả kinh. Phí Huyết Bạo Hùng này, tu vi ước chừng bảy vạn năm tả hữu. Bằng vào tu vi bảy vạn năm của mình, nó đã có được tương đương nhân loại Phong Hào đấu la, bất quá trong trạng thái kích hoạt Phí Huyết, nó công kích trong thời gian ngắn đã đạt tới Siêu Cấp đấu la tầng thứ.
Chính vì vậy kim sắc vách tường hứng chịu trùng điệp công kích, rốt cuộc đã bị Phí Huyết Bạo Hùng hai trảo rơi vào một chỗ, chấn nát tan tành.
Không có kim sắc thủy tinh vách tường, toàn bộ hồn thú sẽ trực tiếp xông vào tấn công. Cho dù Thiên Sứ đại trận có thành công đánh chết một hai đầu hồn thú đi chăng nữa, cũng không thể cản được thế công liên miên bất tận của bọn chúng.
Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, nguy rồi!
Vân Chính Thiên trên tay Hắc Kiếm lóe ra, trên người khí thế cũng tùy theo tăng vọt.
Vốn còn nghĩ lợi dụng Thiên Sứ đại trận trì hoãn thêm một lúc, chỉ cần dụ được vị mười vạn năm hồn thú kia xuất hiện. Sau đó lại đem toàn bộ năng lượng đại trận rót vào Nhạc Liên Thành, khởi phát công kích vào nó.
Chỉ cần đem thủ lĩnh của hồn thú đánh trọng thương, những cái khác hồn thú sẽ trở nên dè chừng.
Vậy mà không nghĩ tới, Thiên Sứ đại trận nhanh như vậy đã bị phá vỡ phòng ngự.
HỐNG ——!
Kinh khủng tiếng gầm rống từ bốn phương tám hướng truyền tới, tiếng chân giẫm mạnh xuống đại địa, đếm không hết thân thể to lớn hồn thú tùy tiện xông vào như bầy thú đói.
Đối với bọn chúng, đoàn người Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc trước mắt chỉ là một bữa tiệc xác thịt thịnh soạn a.
Vân Chính Thiên hai tay nắm chặt chuôi kiếm, còn đang dự tính xông lên thì bị Nhạc Liên Thành phất tay cản lại.
“Tiền bối?” Vân Chính Thiên cả kinh.
Nhạc Liên Thành mỉm cười: “Dương công tử, ngươi thật sự nghĩ Thiên Sứ đại trận của chúng ta chỉ đến như vậy sao. Đợi một chút đi.”
Vẫn còn lá bài tẩy? Vân Chính Thiên trong lòng chấn động.
Bất quá đối phương đã nói như vậy, Vân Chính Thiên chỉ có tùy theo phụng bồi, thu lại Hắc Kiếm đồng thời lui xuống một chút. Ánh mắt quay sang Phí Huyết Bạo Hùng cao lớn đang chuẩn bị lần thứ ba công kích.
Chính vào lúc cự trảo của nó nhắm vào Nhạc Liên Thành đỉnh đầu mà vỗ xuống, một đạo ngân nga thanh âm từ trong miệng hắn vang lên:
“Thiên Sứ chi thuẫn, phá rồi lại lập, đại phá Thiên Ma.”
Cả đám đệ tử đồng thanh đáp lại: “Thiên Sứ chi thuẫn, phá rồi lại lập, đại phá Thiên Ma.”
“Đồng loạt triển khai võ hồn chân thân.” Nhạc Liên Thành đột nhiên gầm lên.
Ầm, ầm!
Nương theo mấy tiếng nổ lớn vang lên, chỉ thấy thiên sứ hào quang ảm đạm trong nháy mắt lấy lại màu sắc dáng vẻ vốn có của mình. Sau lưng mỗi vị Thiên Sứ hồn sư đều dâng lên một đạo kim sắc thân ảnh, mà kim sắc thân ảnh này dung mạo cùng với bọn hắn giống nhau như đúc.
Đây chính là võ hồn chân thân của hồn sư nắm giữ Thiên Sứ võ hồn, Thiên Sứ Hàng Lâm!
Thật lộng lẫy, thật chính khí!
Nhất là Nhạc Liên Thành Siêu Cấp đấu la cấp bậc cường giả kia, Thiên Sứ thân ảnh sau lưng hắn càng ngưng thực nhiều lắm.
Phí Huyết Bạo Hùng cự trảo vỗ xuống lúc, đã bị một tầng kim sắc hào quang trực tiếp bao phủ. Nó ngay lập tức cảm thấy trong thể nội khí huyết cồn cào, tứ chi phản phất bị phong bế không thể động đậy.
Không chỉ có Phí Huyết Bạo Hùng bị như vậy tình trạng, những đầu hồn thú khác khi nãy hung hăng xông lên tấn công đều bị kim sắc hào quang nào chế trụ lại.
Nhạc Liên Thành liếc mắt về phía Vân Chính Thiên, nháy mắt nói: “Thiên Sứ đại trận lĩnh vực, Thiên Sứ Vạn Phương Định.”
Vân Chính Thiên nhìn cái này lĩnh vực hồn kỹ có thể trong một thời gian ngắn đem tất cả hồn thú đồng thời chế trụ, ngay cả cấp bậc kinh khủng như Phí Huyết Bạo Hùng cũng không thể thoát đi. Năng lực khống chế cường đại có thể nghĩ được.
Nhạc Liên Thành giòn dã nói tiếp: “Kế tục, chính là Thiên Sứ Loạn Phong Ba.”
Hắn thanh âm đắc ý vừa rơi xuống, tức thì toàn bộ Thiên Sứ kim sắc thân ảnh đồng thời lấy ra chính mình Thánh Kiếm, cùng với hồn sư hành động giống như như đúc.
Bọn họ chính là hướng mấy đầu hồn thú đang bị chế trụ mà chém ra Thiên Sứ Kiếm Mang.
Điều làm Vân Chính Thiên cực kỳ kinh hãi, đó chính là hai mươi tên đệ tử ở đây, trong một giây khí tức đã tăng lên tới Phong Hào đấu la cấp bậc.
Không phải chỉ có thể luân phiên chuyển giao năng lượng sao, bây giờ lại cùng một lúc đem hai mươi tên Hồn Thánh biến thành hai mươi tên Phong Hào đấu la.
Nếu như có người đứng ở bên ngoài nhìn vào một màn này, chỉ thấy một quả cầu ánh sáng khổng lồ đột nhiên có vô số quang trụ bắn ra, sau đó từng cỗ từng cỗ thi thể hồn thú rơi rụng, huyết quang ngập trời, tiếng kêu thảm thất thanh.
Ngắn ngủi vài giây sau, mọi thứ trở nên im lặng.
Hồn thú thây chất thành đống, trong đó liền có Phí Huyết Bạo Hùng loại bảy vạn năm tu vi đỉnh cấp hồn thú cường giả.
Vân Chính Thiên từ đầu chí cuối đều không có làm gì, hắn ánh mắt khiếp sợ nhìn tới Nhạc Liên Thành, trong đầu chỉ có một suy nghĩ.
Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc mạnh, quả thực rất mạnh!
. . . . . . . . . . . . . .
Cầu kim đậu, cầu nguyệt phiếu chống đỡ.
Thoải mái chỉnh sửa góp ý cho mình nhé!
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK