Đường Tam trù bị vạn năm đại kế rốt cuộc thành công. Thâm Uyên vị diện bị Đấu La Tinh hoàn toàn hấp thụ, từ đó thành công tấn cấp, chân chính trở thành thần cấp tinh cầu. Cường giả cấp bậc Cực Hạn Đấu La cuối cùng cũng tìm được thành thần hy vọng.
Bất quá, song song với niềm vui đó chính là một sự kiện khiến cho mọi người cảm thấy vô cùng khó hiểu. Đó chính là việc hai nhân vật giữ vai trò trọng yếu nhất khi đối đầu với Thâm Uyên Thánh Quân bỗng nhiên cùng một lúc biến mất, không để lạit một chút dấu vết nào.
Hai vị này không phải khác mà chính là Long Hoàng Đấu La Đường Vũ Lân cùng Ngân Long Đấu La Cổ Nguyệt Na.
Sau ngày hôm đó, Đấu La Tinh rơi vào những tháng ngày cực kỳ đen tối, thiên địa xuất hiện khủng bố dị tượng, hắc ám tràn ngập mọi ngóc ngách, kéo dài suốt một vạn năm mãi cho đến ngày hôm nay.
Nhân loại dưới sự lãnh đạo của Sử Lai Khắc cùng Đường Môn đã nhanh chóng tìm ra nguyên nhân cho tất cả cố sự này.
Mọi người xác nhận rằng, Đấu La Tinh đã bị một loại lực lượng đến từ thế giới khác tràn xuống xâm lấn. Loại lực lượng này tỏa ra nồng đậm hắc ám cùng tà ác khí tức, nó không ngừng đồng hóa toàn bộ thiên địa nguyên lực vốn có của Đấu La Tinh, trải qua vài ngàn năm rốt cuộc tạo thành một loại khái niệm mới, sau này nhân loại gọi là tà hồn lực.
Với sự xuất hiện của tà hồn lực, đời sống vốn có của từng sinh linh trên Đấu La Tinh đã hoàn toàn bị biến đổi.
Thân thể nhân loại đối với tà hồn lực có sự bài xích mạnh mẽ, bất quá chỉ cần không trực tiếp tiếp xúc, hẳn không thành vấn đề. Nhưng tình huống xảy ra với hồn thú thì lại hoàn toàn khác, cơ thể bọn chúng không biết làm sao lại cực kỳ phù hợp với sự biến đổi mà tà hồn lực mang lại, trải qua nhiều năm thích ứng, hồn thú thực lực ngày một trở nên mạnh mẽ, số lượng cường giả vượt qua nhân loại.
Cho đến một ngày, bọn chúng thật sự thay thế nhân loại, trở thành chân chính chủ nhân của Đấu La Tinh.
Hồn thú tộc quần sinh sôi nảy nở, thậm chí một số chủng loại tưởng chừng như tuyệt diệt cũng phục hưng trở lại. Mười vạn năm cấp bậc hồn thú tấn cấp vô số, ngay cả hung thú cấp bậc cũng không phải hiếm thấy nữa. Hơn nữa, một trong những sự kiện khiến cho nhân loại tuyệt vọng nhất chính là sinh mệnh hồ tọa lạc tại hạch tâm Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nơi vốn dĩ tập trung rất nhiều sinh mệnh lực của Đấu La Tinh đã bị tà hồn lực đồng hóa.
Sinh mệnh hồ đã không còn là sinh mệnh hồ mà nhân loại từng biết nữa. Nó trở thành thánh địa uẩn dưỡng hung thú cấp bậc, cũng là nơi tà hồn lực tụ tập với mật độ dày đặc nhất.
Bị tà hồn lực ảnh hưởng, không những thể phách phát triển vượt bậc mà trí tuệ của hồn thú cũng tiến hóa một cách đáng kinh ngạc. Đỉnh điểm của sự trở mình chính là việc hồn thú ngang nhiên phát động một đợt Thú Triều với qui mô lớn nhất chưa từng có trong lịch sử Đấu La Tinh.
Nhân loại binh bại như núi đổ, thậm chí Sử Lai Khắc học viện là thành tuyến vững chải nhất của nhân loại cũng bị hủy diệt trong trận chung cực chiến. Nhân loại thua cuộc không thể không rời bỏ lãnh thổ của mình mà chạy trốn giữ mạng, theo kết quả của trận chiến đó cũng đánh dấu sự sụp đổ hoàn toàn của một nền văn minh.
Nhân loại lãnh thổ vốn rộng lớn vô cùng nay đã bị thu hẹp lại chỉ còn chưa tới một phần ba. Đấu La Tinh hiện tại bị chia cắt ra hai vực chủ yếu đó là Nhân Vực cùng Thú Vực.
Nhân loại thu mình vào trong Nhân Vực, cố gắng kiên trì sống sót, với hy vọng một ngày nào đó sẽ có cơ hội trở mình.
Thú Vực chính là địa bàn của hồn thú, chỗ này chiếm cứ hơn ba phần tư tổng diện tích cả tinh cầu, lấy Tinh Đấu Đại Sâm Lâm làm trung tâm mà khuếch trương ra.
Nhân loại sinh sống trong Nhân Vực thập phần khó khăn, bởi vì hồn thú đã rắp tâm hủy diệt toàn bộ tri thức liên quan đến hồn đạo khí, cơ giáp cũng như đấu khải, cho nên thế hệ nhân loại tiếp theo trong vài ngàn năm cũng không thể đối kháng được hồn thú, không thể không dần dần đi về hướng diệt vong.
Trong suốt thời gian đó, nhân loại không cách nào trả lời được nguyên nhân nào dẫn đến sự xuất hiện của tà hồn lực. Để trả lời được câu hỏi này, nhân loại tại Đấu La Tinh tự nhiên không thể, nhưng nhân loại tại Thần Giới thì có thể a.
Ngay khi Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt Na thành công đột phá thành thần, dưới sự dẫn dắt của Hải Thần Đường Tam, bọn hắn thành công tiến vào Thần Giới. Bất quá Thần Giới lúc này lại đang đối mặt với một mối đe dọa vô cùng to lớn.
Sau khi Đấu La Thần Giới cùng với rất nhiều Thần Giới khác cũng bị lưu lạc trong sự kiện Thời Không Loạn Lưu gặp nhau, Hải Thần Đường Tam tìm được tiến nói chung giữa các vị Thần Vương, thành công đem các Thần Giới dung hợp, trở thành Đại Thần Quyển. Bất quá trên đường quay trở về bọn họ vô tình bị lạc vào một vùng không gian xa lạ.
Nơi đó là một mảnh tinh không vô cùng ảm đạm và u tối, khắp nơi tràn ngập cực đoan tà ác lực lượng. Mà mảnh tinh không này vậy mà lại có một tồn tại có thể so với Thần Vương mạnh hơn. Vị chúa tể của mảnh tinh không này tự xưng là Đại Ma Thần, dưới trướng hắn hàng trăm tên Thần Ma, thực lực so với Đại Thần Quyển chỉ có hơn chứ không kem.
Ngay lúc Đại Thần Quyển chỉ vừa đặt chân đến Ma Giới. Đại Ma Thần không nói không rằng, hắn lập tức phát động chiến tranh với cái cớ diệt trừ lai phạm, thế nhưng ý đồ trong đó không ai không rõ. Đại Ma Thần có dã tâm xâm chiếm Đại Thần Quyển, thu nạp vào lãnh thổ của mình, từ đó nếm thử đem Ma Giới tiến hóa lên cấp bậc cao hơn.
Vì lẽ đó, thần lực và ma lực giao tranh với nhau vô cùng khốc liệt suốt nhiều năm, khiến cho vũ trụ hoàn toàn biến sắc, thời gian không gian vặn vẹo điên cuồng, cuối cùng không biết lý do gì đã để một ma lực tìm được Đấu La Tinh tọa độ mà tràn xuống, rốt cuộc đồng hóa với hồn lực tạo thành tà hồn lực.
Từ đó dẫn tới thời khắc diệt vong của nhân loại trên tinh cầu này.
. . . . . . . . . .
Đại Thần Quyển.
Tóc xanh nam nhân hai mắt mơ hồ nhìn về mảnh tinh không tối đen như mực không chớp mắt lấy một lần. Một lúc sau hắn không khỏi thở dài ngao ngán, trên gương mặt tuấn mỹ tuyệt trần có một tia buồn bã khí tức hiện ra.
Người này không phải ai khác mà chính là Hải Thần Đường Tam, thống soái tối cao của Đại Thần Quyển. Đường Tam lãnh đạo mọi người chiến đấu với Ma Giới ròng rã 30 năm trời. Trải qua rất nhiền trận chiến lớn nhất, song phương tiêu hao không biết bao nhiêu tinh lực cùng sinh mạng nhưng vẫn ở thế dằn co bất phân thắng bại.
Kỳ thực Đại Thần Quyển tổng hợp thực lực của rất nhiều Thần Giới, vốn dĩ không thể so với Ma Giới kém, bất quá Ma Giới hơn ở sự liều mạng, bọn chúng sẵn sàng đánh đổi mọi thứ để có được chiến thắng. Nếu không phải Hải Thần Đường Tam đa mưu túc trí, có lẽ Đại Thần Quyển trên dưới phần lớn lãnh thổ đã bị Ma Giới chiếm cứ rồi.
“Nhạc phụ đại nhân, ngài lại quan sát Đấu La sao ?”
Đột nhiên có một thanh âm trầm thấp từ phía sau lưng Đường Tam vang lên, từ bên ngoài từ từ xuất hiện một thân ảnh nam nhân cao lớn, hắn một thân trường bào màu xanh, tóc đen dài rối tung, dung mạo không so thể so với Đường Tam đẹp mắt, bất quá đặc biệt nhất có lẽ chính là đôi mắt của hắn. Phản phất dưới đôi mắt này, vạn vật đều khẽ rùng mình hiện thân.
Đường Tam quay đầu lại nhìn, âu lo nói:
“Vũ Hạo a, Đấu La là quê hương của tất cả chúng ta, bây giờ nó một lần nữa đứng trên bờ diệt vong, ta cảm thấy vô cùng đau lòng. Hận không thể ngay lập tức ra tay can thiệp nhưng thật sự lực bất tòng tâm, ngay cả ta cũng vô pháp thực hiện”.
Người thanh niên vừa xuất hiện chính là Tình Tự chi thần Hoắc Vũ Hạo, là con rể của Hải Thần Đường Tam, cũng đồng thời là một viên đại tướng của Đại Thần Quyển trong đại chiến Thần – Ma suốt ba mươi năm qua.
Kể từ khi Ma Lực tìm được Đấu La Tinh tọa độ mà tràn xuống, Hải Thần Đường Tam cũng khóa chặt vị trí này, từ đó mỗi ngày hắn đều dành thời gian quan sát sự biến đổi của Đấu La Tinh.
Quê hương của hắn ngập tràn Ma Lực không phải mới một hai năm nay, mà đã hơn 20 năm tính theo thời gian trên Thần Giới. Từ đó đến nay, Đấu La Tinh vẫn không có xuất hiện bất kỳ nhân loại nào đột phá được cực hạn, có lẽ do tà hồn lực ảnh hưởng mà ra.
Đối với Đường Tam mà nói, có được Đấu La Tinh tọa độ đồng nghĩa với việc hắn có thể tái xây dựng liên kết với nơi này, đồng thời tiến hành dẫn dắt Cực Hạn Đấu La đột phá thành thần tiến vào Đại Thần Quyển, gia tăng dưới trướng thần chi. Thế nhưng trong tình thế chiến tranh liên tục như lúc này thì đó lại trở thành việc vô cùng khó khăn.
Toàn bộ thần lực của mấy vị Thần Vương cũng như thần chi cấp một đều được dùng để bảo vệ Đại Thần Quyển khỏi sự tấn công của cường giả Ma Giới. Cho nên bọn hắn không cách nào phân chia thần lực của mình ra nhỏ thêm được nữa, vả lại Ma Giới bên kia cũng không cho phép chuyện đó xảy ra.
Hoắc Vũ Hạo nghe nói như vậy cũng đồng dạng thở dài, tình trạng ở đây đang không tốt, bản thân là thần nhưng tính mạng cũng khó giữ, sinh tử cách nhau chỉ trong gang tấc, cho nên đừng nói tới việc ra tay giúp Đấu La Tinh.
Hắn hiện tại phải bảo tồn thần lực của mình lúc nào cũng phải ở trạng thái đỉnh phong, tùy thời phối hợp với mấy vị Thần Vương phụ trách bảo vệ Đại Thần Quyển. Bởi vì Đường Vũ Lân cùng Cổ Nguyệt Na nhận nhiệm vụ tiến đánh Ma Giới đã ngót nghét vài năm chưa có trở ra, mọi trọng trách lúc này đều đặt trên vai hắn.
Trong lúc hai phụ tử trầm ngâm, Hoắc Vũ Hạo trong đáy mắt bỗng nhiên xuất hiện một vệt sáng. Theo bản năng trên trán hắn mở ra một con mắt dọc, bên trong mắt dọc có thể thấy được kim quang lưu chuyển, phản phất mắt trần có thể nhìn thấy một tia thần lực kim sắc bay ra.
“Nhạc phụ đại nhân, ở Đấu La Tinh có dị tượng xuất thiện, lần này lại là Thời Không Loạn Lưu”.
Hoắc Vũ Hạo thanh âm lo lắng lập tức vang lên. Thời Không Loạn Lưu đại biểu cho cái gì, đó là chân chính có khả năng hủy diệt không gian thời gian chi lực a.
Thần Giới căn cơ vốn cực kỳ vững chắc, đã tồn tại từ thời viễn cổ, thần lực tích góp từ các thần chi nhiều đến không biết bao nhiêu mà nói. Tuy lúc đó Kim Long Vương phá ngục quấy phá nhưng thần lực tuyệt đối dồi dào, các vị đại thần đều có thể mượn nhờ thần lực mà ra tay trấn áp Kim Long Vương. Vậy mà Thời Không Loạn Lưu vừa xuất hiện liền đem Thần Giới hung hăng quẩy nát, ngay cả Hủy Diệt cùng Sinh Mệnh chi thần cũng phải hy sinh cả tính mạng để ngăn cản.
Đấu La Tinh mặc dù vừa tiến hóa lên thần cấp, thế nhưng nó vẫn chỉ là một cái nhỏ bé tinh cầu, lúc này nếu như lại bị Thời Không Loạn Lưu tấn công, hủy diệt viễn cảnh tuyệt đối không thể tránh khỏi.
Hải Thần Đường Tam gương mặt trở nên cực kỳ nghiêm trọng, hắn lập tức thúc dục thần lực đi quan sát. Đột nhiên, Đường Tam nở một nụ cười, thứ đã từ lâu không có xuất hiện.
“Là loại nhỏ Thời Không Loạn Lưu, không thể gây ảnh hưởng gì đến Đấu La Tinh hết, bất quá cái đáng nói nhất là từ trong đó ta phát hiện ra được một tồn tại nhỏ bé không biết từ đâu xuất hiện, hắn trong hình hài một tiểu hài tử”.
Hoắc Vũ Hạo nghe được như vậy, lập tức tập trung toàn bộ thần lực đi quan sát một màn kỳ lạ này. Quả nhiên như lời Đường Tam vừa nói, trước mắt hắn hiện ra hình anhr một đứa bé trai, đứa bé này gương mặt bầu bĩnh, một đầu tóc bạch kim trắng xóa, trên người hoàn toàn không có hồn lực ba động.
“Nhạc phụ, tình huống đứa bé này như thế nào ? Cứ như . . . Hắn sinh ra trong Thời Không Loạn Lưu”. Hoắc Vũ Hạo hỏi kinh ngạc kêu lên.
Hải Thần Đường Tam không trả lời hắn mà dường như rơi vào suy tư. Một lúc sau hắn hướng về phía Hoắc Vũ Hạo, trầm giọng ra lệnh.
“Mau cho gọi tất cả Thần Vương lên đại điện bàn bạc”.
“Tuân lệnh” Hoắc Vũ Hạo không chút do dự đáp.
Đối với hắn, lời nói của Đường Tam tức là mệnh lệnh, Hoắc Vũ Hạo lập tức thi hành.
“Đợi đã” trong lúc Hoắc Vũ Hạo vừa quay lưng rời đi thì Đường Tam lại lên tiếng.
“Báo cho Kiếm Si tới luôn, lần này có việc cho hắn”.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK