Can Hữu Long lúc trước sử dụng Thiên Long Hộ Thể, toàn thân bao phủ bởi vảy rồng màu xám, nhìn kỹ dọc theo thân người của hắn có rất nhiều đạo long hình hoa văn xuất hiện. Ngay khi đệ tứ hồn hoàn vừa sáng lên, vảy rồng lập lòe càng thêm óng ánh, chớp mắt một cái, Can Hữu Long toàn thân xuất hiện một vầng hào quang màu bạc, chói lòa khu vực xung quanh.
Hỏa diễm từ Hỏa Cuồng Trư lúc này đã đánh tới trước mặt, cũng trong thời khắc này, một màn kỳ lạ xảy ra.
Nguyên bản hỏa diễm có thể tích vô cùng to lớn kia chuẩn bị nuốt chửng Can Hữu Long vào bên trong, “Vù Vù” thanh âm vang lên, sau đó hào quang hỏa diễm bỗng trở nên ảm đạm. Một giây sau, toàn bộ đoàn hỏa diễm này giống như bị một lực hút vô hình ảnh hưởng, lấy cơ thể Can Hữu Long làm trung tâm, điên cuồng hút vào.
Hỏa diễm xuyên vào trong cơ thể hắn rồi mất hút, không còn một chút dấu tích.
Không chỉ Hỏa Cuồng Trư ánh mắt không thể tin được, mà đám Vân Chính Thiên cũng vô cùng kinh ngạc. Hỏa diễm vừa rồi uy lực không tầm thường, chỉ sợ hỏa diễm này một khi bộc phát, bọn hắn cũng phải lui lại khá xa một chút, không dám khinh thường.
Thế nhưng Can Hữu Long hành động vừa rồi, đem đoàn hỏa diễm kia ngang nhiên hút lấy. Cho dù tố chất thân thể của hắn mạnh mẽ, nhưng làm vậy là quá sức nguy hiểm, vạn nhất tính toán sai một chút, liền trả giá bằng cả tính mạng a.
Can Hữu Long cả người đang phát ra ánh sáng màu bạc, lúc này lại có thêm một tầng huyết sắc như ẩn như hiện, không ngừng hòa quyện chung với nhau. May mắn hai cỗ lực lượng này lại không hề bài xích, trái lại bọn chúng còn đem khí tức của Can Hữu Long tăng lên rõ rệt.
Đã chạm tới cấp độ Hồn Vương rồi.
Vân Chính Thiên hai mắt híp lại tập trung quan sát, theo phán đoán của hắn, hồn kỹ này vô cùng hiếm thấy. Đây chính là một loại hấp lực kỹ năng, đem đòn đánh của đối phương hấp thụ vào trong cơ thể, sau đó chuyển hóa thành lực lượng của mình, tuy trong thời gian ngắn có thể đem tu vi tăng lên vượt trình, nhưng mà có lẽ không duy trì được lâu.
Cảm thụ khí tức cường thịnh, Can Hữu Long bắt đầu động, thân ảnh hắn lóe lên liền xuất hiện ngay trước mặt Hỏa Cuồng Trư, long trảo màu xám to lớn chụp xuống, mang theo hung bạo hỏa nguyên tố.
“ẦM ——”
Một kích toàn lực của Hồn Vương năm hoàn, sở hữu loài rồng võ hồn, đã không phải thứ Hỏa Cuồng Trư kia có thể đơn giản nhận lấy. Rên lên một tiếng đau đớn cùng cực, máu tươi từ trên miệng nó chảy ra. Một cái răng nanh trực tiếp bị long trảo của Can Hữu Long đánh thủng, long trảo cắm thẳng vào bên trong.
Chuyện này . . .
Răng nanh của Hỏa Cuồng Trư không phải giấy vụn mà muốn xuyên liền xuyên, đạt tới chín ngàn năm tu vi Hỏa Cuồng Trư, bốn cái răng nanh của nó đã vô cùng cứng cáp, chỉ sợ không kém hơn loại Qui hồn thú. Thế nhưng dưới một trảo của Can Hữu Long liền không khác gì đồ nhựa.
Hỏa Cuồng Trư răng nanh bị tổn hại, đau đớn trực tiếp truyền lên não khiến nó khó khăn lắm mới ổn định được thân thể không bị ngã ra.
Can Hữu Long thân thể đột nhiên có sự biến hóa, nguyên bản hai màu hào quang vầng sáng đang bao phủ cơ thể hắn, trong nháy mắt truyền xuống tay phải, trực tiếp ngưng tụ tại long trảo phần đầu.
“Phá cho ta.”
“ẦM ——”
Can Hữu Long hét to một tiếng, tức thì từ bên trong cái răng nanh không lồ kia, đột nhiên kịch liệt nổ tung, một mảnh huyết nhục bầy nhầy vương vãi xuống mặt đất. Hỏa Cuồng Trư kia ngã sang một bên, rên lên từng hồi đau đớn.
Một bên mặt của Hỏa Cuồng Trư đã bị uy lực của vụ nổ phá nát, máu thịt trộn lẫn với nhau, nhìn vô cùng kinh dị. Mà bốn cái răng nanh của nó, bây giờ chỉ còn lại hai cái, khí thế Hỏa Cuồng Trư cấp tốc trút xuống, sự sợ hãi hiện rõ trên mặt.
Hồn kỹ này của hắn, có tên là Thiên Long Hồi Kích. Đây chính là hồn kỹ đến từ thiên phú của Phi Long chủng tộc kia. Lấp huyết mạch long tộc trong võ hồn hoàn toàn kích phát ra, sau đó đem chính thân thể của hắn trực tiếp hấp thụ lấy uy lực hồn kỹ của đối phương.
Chỉ cần tu vi đối phương không cách quá xa và uy lực hồn kỹ này nằm trong giới hạn cường độ thân thể có thể chịu đựng được, Can Hữu Long có thể đồng hóa loại năng lượng này, trong thời gian ngắn tăng lên tự thân tu vi.
Cho nên một kích lúc nãy, đã làm trọng thương nghiêm trọng Hỏa Cuồng Trư.
Sau khi đắc thủ, Can Hữu Long thân thể nhẹ nhàng đáp xuống, không quên nhìn sang đồng bọn, ngón tay cái giơ lên. Hắn có tư cách để tự hào như vậy, bởi vì đối mặt với hồn thú chín ngàn năm tu vi, lại có thể trong thời gian ngắn đem đối thủ làm cho trọng thương như vậy, cũng thực sự không có mấy người.
Thế nhưng trong lúc hắn còn đang chìm đắm trong chiến thắng ý vị, Hỏa Cuồng Trư kia đã đứng dậy từ lúc nào không hay.
“A Long, cẩn thận.” Lương Thế Nhân đột nhiên hét to.
“ẦM——”
Một húc cực mạnh từ phía sau, tựa như ngàn cân áp đỉnh đánh thẳng vào lưng, Can Hữu Long cả người bay như một viên đạn xuyên vào trong rừng, máu họng không ngừng phun ra. Thân thể to lớn của hắn va chạm với vô số cổ thụ, làm bọn chúng bật cả gốc lên, xới tung cả một khu vực không nhỏ.
“Cho chừa.” Vân Chính Thiên lấy tay che mặt thất vọng nói.
Đồng đội thấy Can Hữu Long bị đánh thê thảm, cũng không có xông lên tiếp viện, chỉ đứng đó lắc đầu, tặc lưỡi. Bộ dáng lại có chút đắc ý.
Can Hữu Long đệ tứ hồn kỹ khi nãy đã thực sự lấy đi phần lớn lực chiến của Hỏa Cuồng Trư, thế nhưng hắn vẫn đánh giá thấp năng lực cầu sinh của hồn thú, tự bản thân chuốc lấy hậu quả nghiêm trọng.
Hỏa Cuồng Trư một húc tràn ngập nộ hỏa, lại đánh ra trong lúc Can Hữu Long bỏ rơi phòng ngự, uy lực có thể tưởng tượng được, chỉ sợ lục phủ ngũ tạng của hắn đã bị ảnh hưởng.
“A A A ——”
Can Hữu Long từ bên trong đám lộn xộn đi ra, hắn ngửa mặt lên trời thét dài, sắc mặt cực kỳ khó coi, lần này lại tới lượt hắn thẹn quá hóa giận.
Thiên Nguyên Long khí tức một lần nữa ào ạt tuôn ra, bàng bạc hồn lực khiến thực vật nằm rạp xuống, một trận trầm thấp long ngâm vang lên, Thiên Long Hống lần nữa bắn tới Hỏa Cuồng Trư bên kia.
Mà bây giờ Hỏa Cuồng Trư đã không còn gì để mất, hai mắt nó tràn ngập tơ máu, nhìn Can Hữu Long trừng trừng, chỉ hận không thể ngay lập tức ăn tươi nuốt sống hắn. Cố gắng há to miệng đầy máu ra, một đoàn hỏa cầu từ bên trong bắn tới, đem Thiên Long Hống của Can Hữu Long chặn lại.
“OANH ——”
Hồn kỹ va chạm đem song phương chấn lui ra một khoảng, thế nhưng Hỏa Cuồng Trư lúc này thực sự như đèn đã cạn dầu, thân thể run lên kịch liệt, máu tươi trào ra như suối đổ. Can Hữu Long không bỏ lỡ cơ hội này, đáy mắt lóe lên một tia sát ý.
Đệ nhất cùng đệ tam hai hồn kỹ luân phiên lóe lên, cơ thể trong nháy mắt bành trướng trở lại, đồng thời một chân hắn giẫm thật mạnh xuống đất.
Thiên Long Hộ Thể - Thiên Long Hám Địa.
“Hống.” Hỏa Cuồng Trư trúng đòn, thân thể to lớn lập tức ngã vật ra mặt đất, thở hổn hển, hai mắt chuyển sang màu trắng dã, có vẻ như sinh cơ đang dần trôi qua.
Thực ra chống cự được tới bây giờ, là do năng lực cầu sinh của nó quá mạnh mẽ, nếu gặp phải hồn thú khác, chỉ sợ đã sớm tử vong dưới thế công áp đảo của đối thủ. Hỏa Cuồng Trư bản thân trọng thương không hề nhẹ, vốn đã ảnh hưởng đến linh hồn bản nguyên, mà dưới năng lực đánh vào tinh thần của Thiên Long Hám Địa, một đòn này trực tiếp tước đi tư cách cùng Can Hữu Long kéo dài chiến đấu.
Mắt thấy Hỏa Cuồng Trư đã tới giới hạn, Can Hữu Long không dám chậm trễ một lần nữa, hắn long trảo nhanh như chớp chụp tới, nhẹ nhàng cắm xuyên qua đại não của Hỏa Cuồng Trư, thân hình lập tức ngừng run rẩy, không còn nhúc nhích được nữa.
Một vòng hồn hoàn màu tím dâng lên, đại biểu Hỏa Cuồng Trư kia đã vong mạng. Chiến đấu từ đầu đến giờ vẫn chưa tới mười phút thời gian, thế nhưng Can Hữu Long gương mặt không mấy hưng phấn.
Mặc dù đánh giết một đầu chín ngàn năm tu vi Hỏa Cuồng Trư, đối với Hồn Tông cấp bậc mà nói, là một chuyện cực kỳ hy hữu, xứng đáng để tự hào.
Hắn sắc mặt có chút buồn bã, quay đầu nhìn về Vân Chính Thiên, hạ giọng nói :
“Là ta chủ quan, xin lỗi.”
“Không cần xin lỗi, là bản tính của ngươi, ta cũng không có trách cứ gì. Chỉ nhắc nhở ngươi một chút, sau này nếu vẫn còn hành động như vậy, sợ rằng thành tựu cũng không có xa.”
Vân Chính Thiên mỉm cười nói.
Can Hữu Long theo tuổi tác tăng lên, huyết mạch long tộc trong võ hồn càng kích phát, hắn càng thể hiện ra bản thân ưu tú. Một năm qua chiến đấu dưới sự chỉ dẫn của Vân Chính Thiên, kỹ xảo càng ngày càng điêu luyện.
Nữa năm gần đây, Vân Chính Thiên đã quyết định đem khẩu quyết Dịch Cân Kinh truyền thụ cho hắn, minh chứng một điều Vân Chính Thiên đối với hắn cực kỳ coi trọng.
Thế nhưng tuổi trẻ suy nghĩ vẫn chưa có phong phú, Can Hữu Long gần đây xuất hiện chủ quan suy nghĩ, cho nên vừa rồi rơi vào thảm chiến với Hỏa Cuồng Trư, Vân Chính Thiên đã ra lệnh không ai được tiếp ứng, ngay cả hồn kỹ tăng phúc của Hàn Thanh Chi cũng thu lại.
Can Hữu Long đối với Vân Chính Thiên cực kỳ tôn trọng, biết rằng bản thân đã làm sai, cho nên chủ động lên tiếng xin lỗi, coi như nhận lấy bài học này.
“Muốn trở thành cái thế cường giả, tâm của ngươi phải bình tĩnh, ra tay phải quyết đoán và tuyệt đối không sản sinh chủ quan suy nghĩ, nếu không mệnh có thể đứt bất cứ lúc nào.”
Vân Chính Thiên tiếp lời, sau đó lại tiếp tục di chuyển.
Can Hữu Long nghe vậy bất giác gật đầu một cái, hai mắt lộ rõ vẻ suy tư, là đối với lời nói của Vân Chính Thiên mà từ từ thấu hiểu.
. . . . . . . . . . . . . . . .
Nguồn : Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK