. . . . . . . . . . . . .
Mộng Cảnh Chân nhận thua đồng nghĩa với việc Hỏa Thần thành thực sự mất đi tư cách tranh vé vớt để có thể tiếp tục tham gia Vực Chủ khảo nghiệm. Mặc dù kết quả như vậy, nhưng trong lòng hắn hiện tại không cảm thấy buồn bã chút nào.
Thời khắc hắn vứt bỏ tự tôn mà quì xuống khấu đầu xin Vân Chính Thiên tha mạng cho muội muội của mình, Mộng Cảnh Chân dường như phá vỡ được xiềng xích trói buột hắn bấy lâu nay. Trong người hắn rõ ràng có một loại cảm giác kỳ lạ, tựa như đạo lý tu luyện liên tục thăng hoa, cảm ngộ đối với tự thân võ hồn cũng tăng theo.
“Chúc mừng ngươi, xem ra tương lai ngươi thành tựu tuyệt đối bất phàm.”
Vân Chính Thiên cười nói, lời này xuất phát từ nội tâm tán thưởng của hắn đối với Mộng Cảnh Chân. Mộng Hồng Nhan hai mắt không khỏi vui sướng, ôm lấy cánh tay huynh trưởng của nàng mà lắc lắc:
“Ca ca, ngươi thấy hắn như thế nào? Có đủ tiêu chuẩn không?”
Vân Chính Thiên nghe vậy, gương mặt nhất thời ngây ngốc, lại đưa mắt nhìn hai huynh muội Mộng Gia, có chút khó hiểu hỏi:
“Ta đạt cái gì tiêu chuẩn?”
Mộng Cảnh Chân cười khổ cốc đầu nàng một cái, chuyện quan trọng như vậy liền có thể tùy tiện nói ra hay sao, bất quá hắn vẫn xoay qua ôm quyền nói hướng Vân Chính Thiên, chậm rãi nói:
“Cũng không giấu gì ngươi, trong lãnh thổ Hỏa Thần thành, sẽ có một Tuyệt Thế Bí Cảnh xuất thế. Loại này mê hoặc bí cảnh tự nhiên hấp dẫn đông đảo các gia tộc cũng như tông môn trên khắp Nhân Vực tề tựu lại. Tuyệt Thế Bí Cảnh này, gọi là Hạo Thiên Trì.”
“Hạo Thiên Trì bí cảnh, nói thẳng ra chính là do Mộng Gia chúng ta trưởng bối, cùng với mấy cái cổ lão gia tộc trưởng bối liên thủ lại, dùng một loại bí pháp kỳ lạ miễn cưỡng mở ra Bất quá bên trong bí cảnh này có một loại cấm chế lực lượng, giới hạn đẳng cấp hồn lực có thể xông vào. Trải qua qui mô thảo luận mấy trăm năm trước, rốt cuộc đưa ra qui tắc. Phàm là tuổi trẻ kiệt xuất, tu vi không vượt quá Hồn Đế cấp bậc, đều có được cơ hội vào bên trong tìm kiếm cơ duyên cho riêng mình.”
“Môi trường bên trong Hạo Thiên Trì, tuyệt đối có thể nói là đầm rồng hang hổ cư ngụ. Tiến vào Hạo Thiên Trì, đều là anh tài kiệt xuất. Cho nên để đảm bảo mang về được không ít tiện nghi, tiểu nha đầu này từ khi gặp lại ngươi đều muốn ta hướng lên cao cấp Mộng Gia, xin cho người một cái danh ngạch, cùng với nàng tiến vào Hạo Thiên Trì lịch lãm.”
Mộng Cảnh Chân long trọng giải thích, chứng tỏ Hạo Thiên Trì bí cảnh này tính chất cực kỳ trân quí. Tuy hắn chưa từng nghe qua Hạo Thiên Trì bí cảnh, nhưng khu vực mà có thể hấp dẫn đông đảo tuổi trẻ kiệt xuất trên khắp Nhân Vực tề tựu, tuyệt không bình thường.
Nếu nói bọn hắn ở trong Chung Cực Hồn Sư Quân Đoàn, là có được không thấp địa vị tuổi trẻ tài cao, nhưng chân chính so với một số gia tộc lâu năm, hoặc tông môn lánh đời trên khắp Nhân Vực này, thì vẫn như hạt cát trên một sa mạc rộng lớn mà thôi.
Mà Hạo Thiên Trì bí cảnh qui mô lớn đến như vậy, không khỏi hấp dẫn thiên chi kiêu tử trên khắp Nhân Vực tề tựu về, hội không tránh khỏi một hồi long tranh hổ đấu.
Bất quá, hắn đối với lời mời của Mộng Hồng Nhan rất trân trọng. Nhưng mà lúc này tùy tiện quyết định vẫn không phải cách hay vì vậy Vân Chính Thiên chỉ có thể ôm quyền cười nói:
“Đa tạ Mộng gia chiếu cố Vân Chính Thiên ta, bất quá hiện tại ta thực sự vô phương đem lời mời này chấp thuận. Hay là để đến khi Vực Chủ khảo nghiệm kết thúc, sau đó hẵn nói đi.”
Mộng gia huynh muội đối với câu trả lời của Vân Chính Thiên, cũng gật đầu đồng ý, dù sao đường đột như vậy đưa tới lời mời, không trách hắn có chút hoang mang.
Mộng Hồng Nhan tiến lại gần Vân Chính Thiên nói:
“A Thiên, khảo nghiệm kết thúc, tới Hỏa Thần thành một chuyến, được chứ.”
Vân Chính Thiên nhìn sắc mặt của nàng toát lên vài phần mong mỏi, hắn liền đáp ứng:
“Được, Hồng Nhan, ta hứa với ngươi, sẽ tới Hỏa Thần thành du ngoạn một chuyến a.”
Mặc dù Hỏa Thần thành cùng Long Thần thành địa lý khoảng cách khá xa nhưng Mộng gia đã có thành ý như vậy, hắn cũng không dám thất lễ. Hắn lại cực kỳ tin tưởng, Mộng gia tuyệt đối có Phong Hào đấu la tọa trấn.
Vân Chính Thiên cũng không muốn đón nhận lửa giận của một vị Phong Hào đấu la đâu.
“Tầng mười lăm Thông Thiên Tháp xông qua. Nhận được mười ngàn điểm tích lũy. Lựa chọn hối đoái vật phẩm hoặc tiếp tục xông lên tầng tiếp theo.”
Thanh âm thông báo vang lên. Tức thì trên trời cao có hai đạo quang trụ bắn xuống, ôm lấy Mộng gia huynh muội, nhấc bổng lên không trung.
“A Thiên, nhớ tới nha.”
Mộng Hồng Nhan đang bị kéo đi, cũng không quên nhắc lại lời mời. Vân Chính Thiên mạnh mẽ gật đầu một cái, đưa mắt nhìn hai người bọn họ hóa thành lưu quang biến mất ở chân trời.
Can Hữu Long đứng gần, tất nhiên nghe được không ít sự tình, hắn có chút buồn bã đứng bất động. Người hắn thầm thương trộm nhớ, lại đặc biệt yêu thích lão đại của hắn, thật có chút chua xót trong lòng.
Bất quá, Can Hữu Long cũng không có vì thế mà tức giận, ai biểu lão đại của hắn mạnh mẽ như vậy, anh tuấn như vậy. Chỉ cần không phải nữ nhi có mắt không tròng, liền muốn tuyển hắn làm nam nhân chỗ dựa a.
Mã Thiên Hoa dẫn theo mọi người tiến tời, nàng thì trực tiếp nhích sát bên Vân Chính Thiên, hỏi:
“Nàng nói gì với ngươi mà lâu vậy?”
Vân Chính Thiên nhất thời kinh ngạc, sau đó đưa mắt nhìn cả đám đội viên, bất đắc dĩ phải kể lại mọi thứ.
“Hạo Thiên Trì . . .” Mã Thiên Hoa trong mắt sáng long lanh, dường như đối với danh tự này, nàng đã từng nghe qua ở đâu rồi.
“Lão đại, chúng ta cũng tham gia chứ?”
Can Hữu Long đột nhiên lên tiếng. Loại này mị lực đối với tuổi trẻ hồn sư, thật sự quá lớn. Với lại Can Hữu Long còn muốn gặp gỡ Mộng Hồng Nhan nhiều hơn một chút a.
Vân Chính Thiên không cần đoán cũng biết mục đích của hắn rốt cuộc như thế nào, trầm giọng nói:
“Hồng Nhan có nói, chỉ cần là tông môn hoặc gia tộc đều có thể tham gia. Vậy đi, chúng ta sẽ lấy tư cách đại diện cho Bàn Long môn, tiến tới Hỏa Thần thành là được.”
Đúng vậy, chỉ cần đại diện Bàn Long môn, liền có tư cách tham gia rồi. Lương Thế Nhân cùng Can Hữu Long hai mắt không khỏi sáng lên. Hạo Thiên Trì qui mô lớn như vậy, khiến bọn hắn có chút không nhịn được.
Mã Thiên Hoa trầm tư một chút, lại nói:
“Ta cũng muốn tham gia. Có lẽ sẽ lấy tư cách đại diện cho Truyền Linh Tháp a.”
Truyền Linh Tháp, tuy là thế lực cực kỳ cổ xưa, nhưng xét cho cùng vẫn thuộc phạm trù một cái tổ chức, vì vậy đăng khí tham gia HạoThiên Trì, vẫn không tính quá phận.
Vân Chính Thiên xoay người nhìn sang Tiếu Phong cùng Hoa Quyển Sinh, chỉ thấy bọn hắn nhẹ nhàng lắc đầu nói:
“Hạo Thiên Trì các ngươi đi là được rồi. Bọn ta không có tông môn, vả lại cũng không thích gia nhập tông môn. Vì vậy các ngươi muốn tham gia, ta sẽ ở bên ngoài cổ vũ.”
Vân Chính Thiên mỉm cười, quyết định là của mỗi người, hắn đương nhiên phải tôn trọng.
Nhưng tạm gác Hạo Thiên Trì bí cảnh sang một bên, trước mắt bọn hắn còn tới ba tầng Thông Thiên Tháp cần phải vượt qua. Chỉ sợ đối thủ ba tầng này, sẽ không yếu hơn Mộng gia huynh muội chút nào.
Long Thần thành tiểu đội chiến thắng Mộng gia huynh muội về sau, cũng không có lựa chọn nghỉ ngơi, trực tiếp xông lên tầng mười sáu.
Thông đạo truyền tống thành công, bọn hắn lại đặt chân lên một khu vực rừng rậm.
“Tầng mười sáu Thông Thiên Tháp, môi trường viễn cổ sâm lâm, thủ hộ gia: Vạn năm Kim Huyết Cực Ma Viên.”
Tầng mười sáu, vô tình lại là một hồn thú cực kỳ quen thuộc, bất quá tu vi của nó chân chính đạt tới vạn năm cấp bậc. Tầng này rõ ràng so với mấy tầng lúc trước, nguy hiểm hơn rất nhiều.
Vạn năm Kim Huyết Cực Ma Viên, viên loại hồn thú, sở hữu cường hãn lực lượng công kích cùng thể lực mạnh mẽ. Loại này vạn năm hồn thú, có thể miễn cưỡng so sánh với Hồn Đế đỉnh phong tồn tại. Hiện không phải đối thủ mà bọn hắn có thể một đấu một tình huống được.
Thế nhưng, Thông Thiên Tháp không có đưa ra một cái khảo nghiệm không thể hoàn thành. Long Thần thanh tiểu đội được chọn ra ba thành viên ứng chiến với Ma Viên.
“Thiên Hoa, Thế Nhân cùng Thanh Chi ra đi.”
Vân Chính Thiên không chút do dự nói, đầu Kim Huyết Cực Ma Viên kia tuy tu vi cao đến một vạn năm, nhưng phương thức chiến đấu của nó, bọn hắn đã kinh qua không ít lần, tự nhiên sản sinh một chút niềm tin chiến thắng.
Lương Thế Nhân cùng với Mã Thiên Hoa, không nghi ngờ gì là hồn sư sở hữu cường hãn công kích hồn kỹ. Dưới sự tăng phúc của Mã Thiên Hoa, tuyệt đối có thể nắm chắc đem Ma Viên trước mặt chém giết.
Lồng ánh sáng phòng hộ phủ xuống, đem ba người cùng với Ma Viên nhốt lại.
Lương Thế Nhân ba người không chậm trễ đem võ hồn phóng thích ra. Trong nháy mắt phạm vi viễn cổ sâm lâm xuất hiện vô số ánh sáng, mà nổi bậc nhất có lẽ là Đại Nhật Cửu Quang võ hồn của Hàn Thanh Chi.
Đại Nhật Cửu Quang, đệ nhất quang – tăng cường hồn lực, đệ nhị quang – tăng cường tốc độ, đệ tam quang – tăng cường tấn công, đệ tứ quang – tăng cường phòng ngự.
Vút !
Tám đạo linh quang phân biệt rơi vào hai người Thiên Hoa cùng Thế Nhân, lập tức đem khí thế bọn hắn tăng lên Hồn Vương trình độ.
Hai tên Hồn Vương, sở hữu đỉnh cấp võ hồn Tà Hỏa Phượng Hoàng cùng Lôi Ảnh Quang Minh Kích, hiện tại đã có tư cách cùng Kim Huyết Cực Ma Viên bên kia chống lại.
. . . . . . . . . . . . .
Cầu vote 5*, Cầu comment nhận xét
Nguồn: Truyencv.com
Banhbaothit
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK