Mục lục
Bác sĩ hư hỏng, anh buông tôi ra (truyện full) - Hạ Nhược Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trịnh Hùng đi lên, nhìn thấy Hạ Nhược Vũ ngồi bên cạnh Mac Du Hải sắc mặt có chút hơi khó coi, nhưng mà nghĩ thấy hai người bọn họ cũng không có dựa quá sát vào nhau, nên cũng đành nhẫn nhịn đôi chút.

Anh ta cố ý dùng sức ho khan vài tiếng, thu hút hết tất cả ánh mắt chú ý của mọi người về phía mình, ngoại trừ người đàn ông thần bí kia, những người khác quả thật cũng khá nể mặt, toàn bộ đều nhìn anh ta.

Anh ta quay sang nháy mắt với người bên cạnh một cái, người bên cạnh liền hiểu ý gật đầu, vung tay một cái bảo đám phụ nữ phía sau lần lượt đứng thành một hàng ở chính giữa.

Anh ta anh tag giọng một cái nói: “Để các vị phải đợi lâu rồi, đây là các công chúa của quán bar Ca Duyệt chúng tôi, đều đã trải quá trình đào tạo và huấn luyện chuyên nghiệp, hy vọng có thể phục vụ mọi người càng tốt hơn” Trần Hạ Thu Phương không nhịn được mà nghĩ thầm, sao bây giờ đến cả mấy cô gái hầu rượu cũng cần chứng chỉ đào tạo vậy, thật là thú vị.

Từng cặp chân dài thẳng tắp, thêm cả bộ ngực đầy đặn no nê, khiến hầu hết đám đàn ông đang có mặt ở đây phải nóng máu, hai mắt đều hoa cả lên.

Mấy người phụ nữ trang điểm dày cộp bên cạnh tất nhiên không thể so sánh được, toàn bộ đều sạch sẽ như nước.


Ít nhất là trông có vẻ sạch sẽ.

Quản lý của quán bar Ca Duyệt có phần tự hào đắc ý, mấy con bé mới đến này đều là những hạt giống tốt đã trải qua quá trình lựa chọn gắt gao, có không ít người vẫn còn là sinh viên đại học, cũng là lần đầu tiên ra mặt tiếp khách, tất nhiên là phải gây bất ngờ cho khán giả.

Nhưng mà thấy người đàn ông ngồi đằng kia chẳng có chút phản ứng gì, trong lòng anh ta thực sự có hơi bất mãn, nhưng mà người ta là ông to bà lớn, cho dù không thích, cũng là lỗi của anh ta, đâu thể nào là lỗi của khách chứ.

“Mọi người cứ tự nhiên, thích kiểu người đẹp như thế nào, cứ tự mình lựa chọn nhé” Trình Hùng tươi cười niềm nở nói, Mấy tên đàn ông khác cũng bật cười đầy xấu xa.

Hạ Nhược Vũ nhìn một loạt các cô gái trẻ tuổi trước mắt, họ đứng đó giống như mớ rau bày bán giữa chợ đợi người khác đến lựa chọn, đều là phụ nữ trong lòng, cô ít nhiều gì cũng cảm thấy không thoải mái, nhưng mà đây là con đường sống của người ta.

Mấy cô gái này chắc cũng đã từng trải qua sương gió, nhưng mà cũng có vài người vẫn còn là sinh viên đại học, chỉ là điều kiện gia đình thật sự quá khó khăn không thể không đến nơi này làm việc, nhìn thấy đám đàn ông như sói như hổ kia, không nhịn được mà co rụt người lại, bọn họ sớm đã chú ý đến người đàn ông có hai người đứng bên cạnh.

Ngoài việc không giống với những người đàn ông khác, cho dù là khí chất hay là ngoại hình đều là hạng nhất, cho dù là ở ngoài đời cũng khó mà tìm được một người đàn ông đẹp trai đến như vậy.



Dù sao đều phải hầu rượu, chẳng thà chọn người tốt nhất, hơn nữa nhìn thái độ của những người xung quanh với anh, anh chắc hẳn là người có lai lịch cao nhất trong số những người ở đây.

Nếu như được anh chọn trúng, có khi nào lại thật sự từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, hơn nữa được ở bên cạnh một người đàn ông ưu tú như vậy, cho dù không có tiền trong lòng bọn họ cũng tình nguyện.

Trịnh Hùng liếc mắt ra hiệu một cái, quản lý lập tức chọn ra hai sinh viên đại học cùng với hai cô gái xinh đẹp khác.

Sau đó đi về phía Kiều Duy Nam: “Anh Nam, anh nhìn xem có thích không? Anh thích cô gái nào?” “Cậu thấy bên cạnh tôi giống như thiếu người lắm sao?” Kiều Duy Nam hất hất cằm chỉ về phía Trần Hạ Thu Phương bên cạnh.

Anh ta dừng lại một chút: “Trịnh Hùng, không phải anh đây không chăm sóc cậu” Anh ta liếc mắt về phía bạn mình rồi nói: “Đó mới là nhân vật chính, biết Thịnh Hoa chứ” “Thịnh Hoa…công ty nhà họ Mạc” Trịnh Hùng lẩm bẩm tự nói.

Kiều Duy Nam không nói đúng sai chỉ gật đầu.

Trịnh Hùng thấy anh ta gật đầu, cả người liền nhảy dựng lên, không phải vì ngạc nhiên mà là vì hưng phấn, anh ta đã muốn làm quen với người nhà họ Mạc từ lâu, nhưng lại không có cơ hội tiếp cận, thật không ngờ hôm nay Kiều Duy Nam lại đưa ông phật tổ có thật này đến đây.

Giọng điệu nói chuyện cũng không đè nén được kích động: “Anh Nam, em đây hôm nay thật sự cảm ơn anh lắm, nếu như thật sự thành công, em đây nhất định sẽ tặng anh một món quà thật lớn” Kiều Duy Nam chỉ là mỉm cười gật đầu, không có trả lời, trong lòng chửi thầm, con gấu Đại Hùng mày còn chưa mở mắt đã đòi động đến phụ nữ của người ta, còn đòi thành công, không chết quá khó coi là may-lắm rồi.

“Anh Nam, vậy em qua đó trước nhé” Trịnh Hùng nôn nóng gấp gáp muốn qua đó làm quen với nhân vật trong truyền thuyết kia, chẳng trách khí chất của anh ta lại phi thưởng như vậy, khiến người ta không thể xem thường.

“Đều là bạn bè cả, để tôi giúp cậu giới thiệu vậy.” Kiều Duy Nam ôm suy nghĩ xấu xa muốn xem một trận náo nhiệt, bày ra vẻ mặt đầy thiện chí nói.

Trịnh Hùng suýt thì cảm kích anh ta đến quỳ xuống: “Vậy thì cảm ơn anh Nam nhé” Được người ta trịnh trọng cảm ơn năm lần bảy lượt, Kiều Duy Nam cũng cảm thấy có hơi áy náy.

Ánh mắt Hạ Nhược Vũ tối sầm lại, ánh mắt của hai cô gái kia cô đã quá quen thuộc, lại có thêm phụ nữ bị vẻ bề ngoài của Mac Du Hải mê hoặc, chỉ hy vọng bọn họ đừng tìm đến cô gây rắc rOÓI.

Cố ý bỏ qua cảm giác khó chịu trong lòng.

“Du Hải, còn chưa giới thiệu với cậu nữa, Trịnh Hùng, con trai của Trịnh Bắc” Kiều Duy Nam tóm tắt một câu coi như là giới thiệu.



Trịnh Hùng cũng không để bụng, mặt mũi đã đỏ bửng lên: “Anh Hải, thật là có lỗi, vừa rồi là tôi có mắt nhưng không nhìn thấy thái sơn, không có nhận ra anh, tôi tự phạt ba ly.” Nói đến đây liền cầm ly rượu lên, ‘ọc ọc ọc ọc’ mấy tiếng, ba ly rượu lập tức chảy vào bụng.

Kết quả người ta đến liếc mắt một cái cũng không thèm nhìn anh ta, Mac Du Hải có lai lịch như thế nào, Trịnh Hùng lại là cái thá gì, hai người vốn dĩ là người không cùng chung một đẳng cấp.

Ánh mắt Mac Du Hải vẫn luôn đặt lên người Hạ Nhược Vũ, thấy cô lúc thì chau mày, lúc lại mím môi, giống như có chuyện gì đó không vui đang quấy nhiễu cô.

Không khí đột nhiên im ắng đến đáng sợ, sắc mặt của Trịnh Hùng có hơi khó coi, nói thế nào đi chăng nữa Trịnh Hùng anh ta đây cũng là một nhân vật có chút tiếng tăm, anh ta đã uống đến ba ly rượu, người ta ngay cả ly rượu cũng không thèm cầm lên, còn không phải là không cho anh ta chút mặt mũi nào sao.

“Trịnh Hùng, cậu chỉ uống rượu sao mà đủ chứ” Kiều Duy Nam ở bên cạnh nhắc nhở.

Trịnh Hùng khựng lại một chút, vẻ mặt có chút ngơ ngác khó hiểu, còn không phải anh ta vẫn chưa có giới thiệu với người ta sao: “Anh Hai đừng tức giận, còn không mau đến dập lửa cho anh Hải” Hai sinh viên đại học còn đang do dự chưa tiến tới, hai cô gái quyến rũ chết người kia đã đẩy hai người bọn họ ra, hận không thể dính lên trên người Mac Du Hải.

Hạ Nhược Vũ vừa thấy cảnh tượng này, liền vội vàng tránh ra, cô mới tránh đi, Mạc Du Hải liền không vui nhíu mày, theo phản xạ muốn bảo bọn họ tránh ra, nhưng mà trong lòng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, liền xua tan ý nghĩ này đi.

Chỉ có điều mùi son phấn trên người hai người phụ nữ kia quá nồng nặc, khiến anh cảm thấy cực kỳ không vui.

“Cút” Chỉ một chữ, đã khiến hai người phụ nữ quyến rũ kia còn chưa kịp tới gần, đã sợ tới mức co người lùi ra sau, kẹt cứng ở đó không dám nhúc nhích, cũng không biết nên làm thế nào, ánh mắt đầy ai oán bất bình.


Khó khăn lắm mới gặp được một người đàn ông cực phẩm, nhưng lại là một người có tính khí tệ hại.


Trịnh Hùng lập tức vẫy vẫy tay với hai người kia, đẩy hai cô.sinh viên đại học ở bên cạnh lên: “Hầu hạ thật tốt cho tôi” Hai cô gái lúc đầu vẫn còn do dự, thấy vậy cũng có chút lúng túng, nhưng mà vẫn đi qua đó, lần này Mạc Du Hải lại không có từ chối.


Tất cả mọi người đều sững sờ, bao gồm cả Hạ Nhược Vũ, cô cho rằng, cho rằng Mạc Du Hải sẽ từ chối thẳng thừng giống hệt như lúc nãy.


Nhưng mà hai cô gái kia vẫn bình an vô sự ngồi xuống cạnh anh là sự thật, trái tim đột nhiên nảy lên một cách khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK