Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



“Haizz, Chính Lâm, xem ra Dương Thiên rất bất mãn với chúng ta!” Từ Ngọc Cường lão nhân thở dài.

Lúc trước ông ta nghe lời Đường Chính Lâm nên không cho Dương Thiên quả Thánh anh. Ông ta cũng nghĩ chỉ là một tiểu tử cấp D bị phế thôi mà, làm sao có thể làm nên việc lớn.

Nhưng mà không ngờ chỉ trong thời gian ngắn mà Dương Thiên có thể mạnh mẽ đến như vậy.

Nói một cách thực lòng thì thực lực không kém gì ông ta và Đường Chính Lâm.

“Bất mãn thì làm sao? Tự cao tự đại, không để ai vào mắt! Tính cách như vậy thì cho dù có cường đại thế nào đi nữa thì cũng là một tai họa!” Đường Chính Lâm lạnh lùng nói.

...

Đại bản doanh của Liên minh chúng thần.

Uy Đế nhìn ba người Hải Thần Poggs trước mặt, tức giận đến run người.

“Các người nói, cả ba người các người liên thủ đều không bắt được Dương Thiên?” Uy Đế phẫn nộ nói.

“Uy Đế, thực lực của Dương Thiên đã gần tới cấp S trung kỳ, hàng phòng ngự kinh người, chúng tôi không thể gây thương tổn được cho cậu ta. Hơn nữa, cậu ta còn có một con cự mãng cấp S trung kỳ, Lôi Thần nhất thời sơ ý đã bị phế mất cánh tay phải!” Hải Thần Poggs chỉ có thể nói sự thật.

“Hừ! Dương Thiên đúng là lợi hại!” Uy Đế phẫn nộ, nhìn vết thương của Lôi Thần thì ném ra một trái cây màu tím: “Đây là quả Linh nguyên, có thể chữa trị vết thương của ông!”

Lôi Thần vội vàng tiếp nhận, sau đó nuốt xuống. Một lát sau, cánh tay phải của ông ta bắt đầu phát sáng, sau đó từ miệng vết thương thối rữa bắt đầu có thịt mọc ra.

Quả Linh nguyên còn quý giá hơn quả Huyền cảnh, Uy Đế cũng chỉ có hai quả. Mặc dù ông ta không nỡ, nhưng vết thương của Lôi Thần để lâu thì sẽ thành tàn phế.

“Uy Đế, tôi đề nghị chúng ta liên thủ lại giết chết Dương Thiên, thực lực của cậu ta bây giờ rất khủng bố, sau này chắc chắn là mối họa lớn của Liên minh chúng thần chúng ta!” Hải Thần Poggs nói.

“Việc này tôi tự có suy nghĩ, mọi người điều chỉnh trạng thái của mình một chút, chờ lát nữa chúng ta sẽ xuất phát đến một nơi.” Uy Đế lắc đầu.

“Nơi nào?” Nhóm người Hải Thần nghi hoặc hỏi lại. Theo lý mà nói, chuyện của Dương Thiên mới là quan trọng nhất lúc này.

“Có người tìm thấy một tòa cung điện cổ kính đã bị phong bế, chỉ có một cánh cửa lớn để tiến vào. Tôi đã tới quan sát rồi, cần mười hai cường giả cấp S mới có thể mở được cánh cửa đó! Chúng ta có sáu người, tôi đã thông báo với liên minh châu Âu và thế lực của tiểu quốc đảo rồi. Đến khi đó chúng ta sẽ hợp lực để mở cánh cửa đó!” Uy Đế nói.

“Vậy còn Dương Thiên thì sao?” Hải Thần hỏi.

“Chuyện vừa rồi gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc chắn Dương Thiên cũng tới đó. Chỉ cần cậu ta dám đến thì tôi sẽ ra tay giết chết cậu ta!” Uy Đế lạnh lùng nói, giống như chuyện giết Dương Thiên là một chuyện vô cùng đơn giản đối với ông ta.

Ông ta là cường giả cấp S đỉnh phong, chỉ Long Kinh Thiên mới có thể đánh thắng ông ta, thế nên Uy Đế vô cùng tự tin.

“Tòa cung điện đó rất thần bí, có thể sẽ có những đồ có ích cho cường giả cấp S chúng ta.” Uy Đế cười.

Những người khác nghe thế thì hai mắt cũng sáng lên.

Nếu như tòa cung điện đó có thứ gì thích hợp cho cường giả cấp S, vậy thì chuyện của Dương Thiên đúng chỉ là chuyện nhỏ.

Nửa giờ sau, cánh tay của Lôi Thần đã khôi phục hoàn toàn. Hải Thần Poggs và William cũng phục hồi thể lực. Ngoài ra còn hai cường giả cấp S là Johan và Jess.

“Đi thôi!” Uy Đế dẫn đầu bay lên không trung, nhóm người Hải Thần Lôi Thần vội vàng đi theo.

...

Cung điện sừng sững đứng giữa mảnh đất hoang vắng. Bởi vì cung điện này đã có từ lâu đời nên tường thành cũng đã bắt đầu mục nát, nhưng cho dù có mục nát thì các cường giả cấp S cũng không thể lay động được.

Một cánh cửa lớn đóng chặt trước cung điện, trước đó là mấy người đang đứng quan sát. Người của Liên minh chúng thần, Long tổ, liên minh châu Âu, liên minh châu Phi... Tất cả các thành viên đều ở đây.

Cánh cửa này là lối vào duy nhất của cung điện. Lúc này, nhóm người Đường Chính Lâm, Lugba, Charlie đã đứng ở bên cạnh.

Sau lưng Đường Chính Lâm chính là Cố Linh Kiệt, nhìn khi thế dao động trên người ông ta thì đã đạt tới cấp S!

Lúc này, sáu bóng người từ trên trời bay xuống, là nhóm người Uy Đế.

“Uy Đế, các ông tới rôi?” Charlie của Liên minh châu Âu hỏi.

Uy Đế gật đầu: “Nếu đã đến đông đủ thì mở cửa thôi. Lúc trước chúng ta đã nói rõ rồi, lấy tài nguyên dựa vào bản lĩnh từng người, không được phép làm thương tổn người khác!”

Mặc dù cường giả cấp S của Liên minh chúng thần nhiều nhất, nhưng cường giả cấp A cũng nhiều nhất. Một khi xảy ra tranh đấu thì chắc chắn cũng là thế lực bị thương vong nhiều nhất.

Mọi người đều gật đầu. Sau đó Uy Đế trực tiếp đi đến trước cửa cung điện.

Theo Uy Đế, mấy người Hải Thần và các cường giả cấp S của Long tổ, Liên minh châu Âu...đều bước ra. Bọn họ có tổng cộng mười bốn người, thừa sức mở cánh cửa này.

Cuối cùng, cánh cửa phủi đầy bụi bặm đóng chặt không biết bao nhiêu năm đã thong thả mở ra, nhóm người Uy Đế đi vào bên trong.

Những cường giả cấp A cũng theo sau mà vào.

Trong nhóm cường giả cấp A, có một thanh niên cũng đi theo dòng người, hơi cúi đầu xuống. Đó chính là Dương Thiên.

“Bùm!”

Vừa bước vào trong cung điện, ánh mắt mọi người trở nên đỏ bừng!

Bên trong cung điện, rất nhiều loại linh quả được bày trí ngẫu nhiên, rơi đầy trên mặt đất.

Dương Thiên cũng tràn đầy khiếp sợ, hắn liếc mắt một cái đã thấy được bảy tám quả Huyền cảnh nằm ở một chỗ, hơn nữa nhìn linh lực chắc chỉ mới xói mòn một nửa.

Hiện trường lập tức vô cùng hỗn loạn.

“Cướp lấy!”

“Cút ngay, đây là của tôi!”

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK