Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặc dù Tiểu Quang không tập trung vào việc tu luyện, nhưng tốc độ tiến bộ của nó rất nhanh, bây giờ đã vào giai đoạn cấp A. Nhưng mà, ngoài chuyện thân thể có thể thay đổi màu sắc, có thể ẩn thân hoàn mỹ, thu liễm hơi thở, khả năng tìm kiếm bảo vật thì hình như cũng không có gì khác.

Còn nói về năng lực chiến đấu thì dường như Tiểu Quang không có. Lúc trước Dương Thiên cũng đã từng đánh thử với Tiểu Quang rồi, ngoài chuyện Tiểu Quang có thể biến lớn lên, có thể phun ra ít nước, thì hình như không còn có gì đặc biệt.

Nhưng Dương Thiên cũng không để ý nhiều. Trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, từ khi hắn còn yếu ớt thì Tiểu Quang đã luôn làm bạn với hắn. Hắn coi Tiểu Quang như bạn bè, huống hồ, năng lực tìm kiếm bảo vật của Tiểu Quang cũng giúp đỡ Dương Thiên rất nhiều.

Thân thể khổng lồ của Tiểu Hắc bay trên không trung, ánh mắt đảo qua một hồi, sau đó nhìn đến chiếc hố lớn trong không gian vòng cung, ánh mắt đầy sự khát khao.

Đó là nơi mà Dương Thiên dùng để tu luyện, bên trong còn sót lại mấy trăm giọt Địa tâm thối nhũ.

“Xem ra Tiểu Hắc muốn thông qua Địa tâm thối nhũ để tiến hóa.” Huyền Hư đạo nhân nói: “Ngươi có thể cho nó dùng chỗ Địa tâm thối nhũ còn sót lại này, để nó tăng cường sức mạnh.”

Dương Thiên vô cùng ngạc nhiên, thực lực của Tiểu Hắc càng tăng thì càng có lợi với hắn. Dương Thiên không chút do dự, tung ra mười ngàn Địa tâm tôi nhũ nữa để Tiểu Hắc có thể hấp thu toàn bộ.

“Bùm!”

Từng đợt dao động từ thân thể Tiểu Hắc truyền đến. Cơ thể đã dừng phát triển lại tiếp tục lột xác, bắt đầu sinh trưởng không ngừng.

Dương Thiên suy nghĩ một chút, sau đó vẫy tay với Tiểu Quang bảo nó lại gần mình, sau đó lấy chút Địa tâm thối nhũ ra bảo nó ăn. Tiểu Quang thấy thế thì gương mặt đầy vẻ ghét bỏ.

“Chủ nhân, cái này chẳng có mùi vị gì cả, không nuốt nổi!” Giọng nói non nớt của Tiểu Quang vang lên.

Dương Thiên dở khóc dở cười, bắt nó phải ăn một chút.



Nhưng Địa tâm thối nhũ tiến vào thân thể Tiểu Quang xong thì không hề có gì thay đổi.

Được rồi! Xem ra Địa tâm thối nhũ không có tác dụng với Tiểu Quang.

Dương Thiên từ bỏ ý định này.

Tiểu Quang ăn chút Địa tâm thối nhũ xong thì nhăn hết mặt mũi, nó nhanh chóng chạy vào bên trong Long phượng nguyên châu, nằm trong đại dương nguyên tố thủy, bắt đầu hấp thụ nguyên tố thủy, vẻ mặt tràn đầy thỏa mãn.

Đây chính là phương pháp tu luyện của Tiểu Quang.

Mà lúc này, Tiểu Hắc vẫn đang tiếp tục lột xác. Thân thể dài một trăm mét của nó vẫn đang không ngừng tăng lên!

110 mét, 120 mét... Rồi tới tận 150 mét, lúc này Tiểu Hắc mới ngừng lột xác. Khí tức trên người nó cũng tăng lên rất nhiều, nhưng vẫn kém cấp S trung kỳ một đoạn nữa.

Dương Thiên nhìn thấy thế thì ánh mắt khẽ động, sau đó lấy toàn bộ Địa tâm thối nhũ trong Long phượng nguyên châu ra, đưa tất cả cho Tiểu Hắc dùng.

Ánh mắt Tiểu Hắc tràn đầy hưng phấn, nó nhanh chóng ăn hết số Địa tâm thối nhũ mà Dương Thiên cho, sau đó bắt đầu lột xác.

160 mét, 170 mét... Cứ thế tăng lên không có dấu hiệu dừng lại. Cuối cùng, thân thể Tiểu Hắc đã dài 200 mét!

Thân thể của nó tỏa ra một luồng khí thế bàng bạc, thân thể cấp S vừa rồi của Tiểu Hắc đã đạt tới một cảnh giới mới!

Đây là thực lực của cấp S trung kỳ!



Dương Thiên cảm thấy hơi đáng tiếc, nếu như hắn có đủ Địa tâm thối nhũ thì đã có thể khiến tu vi của Tiểu Hắc tăng lên tới cấp S đỉnh phong rồi!

Nhưng Dương Thiên cũng khá hài lòng với kết quả này, trên mặt hắn lộ ra ý cười! Cấp S trung kỳ đã khiến người ta phải kinh hãi lắm rồi, đến cả Hải Thần Poggs cũng chỉ là cấp S trung kỳ mà thôi, bây giờ Tiểu Hắc đã ngang hàng với ông ta!

Sau khi Tiểu Hắc hoàn thành chuyện lột xác, thân thể đen nhánh của nó cũng bắt đầu có một bộ phận nhỏ dần dần chuyển hóa thành màu đỏ.

Tiểu Hắc là một con yêu thú hệ hỏa!

Mặc dù bây giờ thực lực của Tiểu Hắc đã đạt tới cấp S trung kỳ, nhưng ánh mắt nó nhìn Dương Thiên vẫn tràn đầy cung kính. Thân thể to lớn của nó cuốn thành một vòng ở bên cạnh, phải cao tầm bốn năm chục mét.

“Mày có thể biến nhỏ được không?” Dương Thiên nhìn Tiểu Hắc, hỏi.

Sau này hắn ra ngoài cũng không thể lúc nào cũng dẫn theo một con mãng xà khổng lồ dài đến hai trăm mét như thế này chứ?

Ánh mắt Tiểu Hắc khẽ lóe lên, sau đó thân hình nó bắt đầu thu nhỏ lại. Cuối cùng, Tiểu Hắc biến thành một con rắn đen nhỏ khoảng chừng ba mươi centimet, cuộn tròn trên vai Dương Thiên.

Không ai có thể ngờ con sủng vật đáng yêu này lại là một con yêu thú cường đại, không hề thua kém Hải Thần!

Dương Thiên hài lòng gật đầu, có Tiểu Hắc ở đây, cho dù có gặp lại Hải Thần thì hắn cũng không hề sợ hãi.

Dương Thiên nhìn Huyền Hư đạo nhân, nói: “Sư phụ, không phải người nói khi nào con đạt tới Luyện máu viên mãn thì sẽ truyền cho con một pháp môn phi hành sao?”

Hắn vẫn nhớ rõ Huyền Hư đạo nhân nói mặc dù thực lực của hắn đạt được tới cấp S thì cũng không thể nào có năng lực bay lượn trên không trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK