Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tin tức William đột phá nhanh chóng truyền tới các thế lực khác. Liên minh chúng thần đã mạnh mẽ lắm rồi, bây giờ ở thời khắc mấu chốt lại tăng thêm một cường giả cấp S nữa, điều này đối với các thế lực khác không phải một tin tức tốt.

Ở đại bản doanh của Long tổ, Đường Chính Lâm và Từ Ngọc Cường lão nhân cũng đang thảo luận.

“Chính Lâm, bây giờ William của Liên minh chúng thần cũng đã đạt tới cấp S rồi, chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ lên mới được!” Từ Ngọc Cường lão nhân nói, bọn họ bây giờ mới chỉ có hai quả Huyền cảnh vương, linh lực khoảng chừng hai phần ba. Nếu như may mắn tìm thêm được một quả chứa một phần ba linh lực nữa thì Long tổ bọn họ cũng có thể nhiều hơn một vị cường giả cấp S.

“Ừ! Chúng ta cũng ra ngoài, dốc hết toàn lực tìm kiếm quả Huyền Cảnh Vương!” Đường Chính Lâm ra lệnh.

Trong số các thế lực thì các thế lực nhỏ là điên cuồng nhất, bọn họ không có cường giả cấp S, chỉ có thể dốc lòng tìm kiếm để đột phá, như thế thì thế lực của bọn họ mới có chỗ đứng trên thế giới!

Cơ hội được đột phá tới cấp S chưa bao giờ gần bọn họ như thế.

Toàn bộ bí cảnh điên cuồng vì cấp S, còn Dương Thiên vẫn đang chậm rãi tu luyện Phù không quyết.

Điều khiến hắn ngạc nhiên chính là hắn lĩnh ngộ Phù không quyết rất nhanh, hai ngày trước tu luyện thành công tầng thứ nhất, bốn ngày sau đã tu luyện thành công tầng thứ hai!

Dương Thiên vô cùng hưng phấn, chuẩn bị tu luyện nốt tầng thứ ba của Phù không quyết. Nhưng không biết có phải do cảnh giới quá thấp hay không mà hắn tu luyện mãi không thành công.

Dương Thiên ngồi khoanh chân trên mặt đất, tạm dừng tu luyện Phù không quyết. Bây giờ hắn đã đạt tới cực hạn tầng thứ hai rồi, tốc độ của Phù không quyết tầng thứ hai chính là tốc độ của cấp S đỉnh phong!

Dương Thiên đứng dậy, tâm niệm vừa động thì thân thể đã bay lên không trung, sau đó lập tức biến mất.

“Đã đến lúc ra ngoài rồi!” Dương Thiên đứng giữa không trung, ánh mắt đầy vẻ tự tin!

Thực lực cấp S sơ kỳ, tốc độ cấp S đỉnh phong, còn có Tiểu Hắc cấp S trung kỳ. Bây giờ hắn đã không còn sợ bất cứ kẻ nào nữa!



Dương Thiên tràn đầy tự tin. Dựa vào thực lực hiện tại của hắn thì cho dù bị tất cả mọi người của Liên minh chúng thần tấn công thì cho dù đánh không lại hắn vẫn có thể nhanh chóng bỏ chạy.

Tốc độ cấp S đỉnh phong bây giờ chỉ có Long Kinh Thiên và Uy Đế có thể đạt tới.

Cơ thể dài ba mươi centimet của Tiểu Hắc quấn quanh cánh tay Dương Thiên, nó không nhúc nhích, giống như đã ngủ say. Dương Thiên rũ ống tay áo, vừa vặn có thể che đi Tiểu Hắc.

Dương Thiên nhìn cái xác của Kiến hậu hỏa dung một chút, sau đó bước ra khỏi không gian hình vòng cung này.

Tuy nhiên, trước khi rời khỏi cửa động, Dương Thiên phái Tiểu Quang ra ngoài thám thính tình hình một chút. Chẳng mấy chốc, Tiểu Quang đã phát hiện ra hai thành viên của Liên minh chúng thần đang theo dõi nơi này.

“Ha ha, chỉ có hai cấp A trung kỳ sao?” Dương Thiên cười lạnh.

Hắn trực tiếp bước ra khỏi sơn động, thân ảnh nhanh chóng lóe lên.

“Hả?” Hai thành viên của Liên minh chúng thần đang đứng giám sát khẽ sửng sốt một chút. Bọn họ cảm nhận được một luồng hơi thở mạnh mẽ đang nhanh chóng tiến về phía này.

Gương mặt hai người này lộ rõ vẻ nghi hoặc, sau đó cảm giác có người xuất hiện phía sau mình. Bọn họ hoảng sợ quay người lại, nhìn thấy một thanh niên đang dửng dưng nhìn mình.

“Dương Thiên...” Hai người kia đang muốn hô lên, theo bản năng cầm lấy thiết bị truyền tin trong tay mình, nhưng ngay sau đó đã cảm thấy yết hầu tê rần, cả người mất đi ý thức!

Dương Thiên thu tay lại, nhìn hai thi thể của hai thành viên Liên minh chúng thần ở trước mặt, không có chút cảm xúc nào.

Dương Thiên nhìn chiếc máy truyền tin kia, trong bí cảnh không có tín hiệu, chỉ có thể thông qua một thiết bị đặc thù để liên lạc với nhau.



Hắn nghiên cứu một chút, sau khi phát hiện thứ này vô dụng với mình thì lập tức bóp nát nó.

Một nơi trong bí cảnh.

Có một người đàn ông có làn da ngăm đen, dáng người to cao vạm vỡ, là người của Liên minh châu Phi. Lúc này ông ta đang hưng phấn nhìn một quả màu trắng khô quắt trong tay mình. Trải qua mười ngày không ngừng tìm kiếm, cuối cùng ông ta đã phát hiện ra một quả Huyền cảnh.

Chỉ là, ông ta còn chưa kịp cất quả Huyền cảnh vào trong túi không gian thì hai bóng dáng đã nhanh chóng tiếp cận ông ta.

“Ha ha! Kim hoàng, mau giao quả Huyền cảnh ra đây!” Hai người đàn ông ăn mặc quần áo Ninja tiến lại gần.

“Lại là người của tiểu quốc đảo, các quốc gia đã giao hẹn rồi, không được cướp cơ duyên của người khác! Sao các người dám ngang nhiên vi phạm như thế?” Kim hoàng tức giận nói.

“Ha ha, Kim hoàng, chuyện này nếu như chúng ta không nói ra thì làm gì có ai biết cơ chứ?” Hai Ninja của tiểu quốc đảo cười nói, trong mắt lộ ra sát khí.

“Tôi... Tôi đưa quả Huyền cảnh cho các người!” Kim hoàng cảm nhận được sát khí của đối phương thì vội vàng nói.

Bây giờ ông ta mới chỉ là cấp A sơ kỳ, còn hai Ninja này một người là cấp A sơ kỳ, một người là cấp A trung kỳ, một mình ông ta không phải là đối thủ của bọn họ.

“Kim hoàng, nhưng chúng tôi không yên tâm giữ lại ông!” Hai Ninja lạnh lùng nói, thanh đao võ sĩ trong tay lập tức bổ về phía Kim hoàng.

Kim hoàng vô cùng giận dữ, nhưng cũng không có cách nào khác, chỉ có thể nhanh chóng chạy trốn.

Đột nhiên, sắc mặt Kim hoàng hiện lên vẻ mừng rỡ, phía trước có một bóng người. Ông ta vội vàng nói: “Người anh em Long tổ, có thể giúp đỡ tôi một chút không?”

Người mà ông ta nhìn thấy là một người Hoa Hạ trẻ tuổi, nếu là người Hoa Hạ thì chắc chắn là người của Long tổ. Liên minh châu Phi và Long tổ có mối quan hệ không tồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK