Mục lục
Cường Giả Đô Thị - Dương Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Toàn bộ người trong bí cảnh đều điên cuồng tìm bảo vật, ai cũng chỉ muốn đào sâu ba thước để tìm kiếm. Dương Thiên nhờ vào sự hỗ trợ của Tiểu Quang mà tìm được nhiều hơn những người khác.

Trên đường đi, nếu gặp phải người của Liên minh chúng thần và Tiểu quốc đảo thì Dương Thiên lập tức ra tay giết người đoạt tài nguyên. Hắn không có chút thiện cảm nào với hai thế lực này.

Hôm nay đã là ngày thứ tư Dương Thiên rời khỏi sơn động, bên trong Long phượng nguyên châu đã có năm quả Huyền cảnh vương, mười tám quả Huyền cảnh và vô số linh quả khác.

Nhưng Dương Thiên lại không nhìn thấy một linh thảo nào.

Ở nơi này, dường như tất cả những linh thảo trân quý đã biến thành bùn đất.

Dương Thiên đột nhiên lại nhìn thấy một quả Huyền cảnh nữa, hắn chuẩn bị nhặt lên thì lại cảm nhận được một hơi thở kỳ quái.

Đó là một hòn đá bình thường, nhìn không khác những hòn đá khác. Dương Thiên nheo mắt, tung một quyền về phía cục đá kia.

“Bùm!”

“Quả nhiên là có vấn đề!” Khi Dương Thiên chuẩn bị tấn công hòn đá kia thì hòn đá lại biến mất. Sau đó, hắn cảm nhận được một hàn ý lạnh như băng. Dương Thiên nhanh chóng nghiêng người, một thanh đao võ sĩ suýt nữa chém vào lưng hắn.

“Tiểu tử, tính cảnh giác cao đấy!” Một người đàn ông trung niên thấp bé xuất hiện trước mặt Dương Thiên. Ông ta cầm một thanh đao võ sĩ rất lớn, lạnh lùng nhìn Dương Thiên.

“Ông là ai?” Dương Thiên nhíu mày hỏi.

Người đàn ông trước mặt rõ ràng là người của tiểu quốc đảo, hơn nữa còn là một cường giả cấp S! Tiểu quốc đảo bây giờ chỉ còn hai cường giả cấp S, không biết người trước mặt hắn là Sơn Xuyên Quân hay là Sơn Bản Quân.



“Ha ha, tiểu tử, giao hết bảo vật của cậu ra đây! Tôi đã quan sát cậu lâu lắm rồi. Dọc đường cậu giết nhiều người như thế, to gan thật đấy.” Sơn Bản Quân nói.

Người của tiểu quốc đảo bọn họ cũng đoạt bảo vật nhưng đều lén lén lút lút, không ngờ Dương Thiên lại dám quang minh chính đại như vậy.

“Hừ! Muốn lấy bảo vật của tôi thì cũng phải xem ông có bản lĩnh đó không đã!” Dương Thiên lạnh lùng nói.

Cho dù người trước mắt là cường giả cấp S của tiểu quốc đảo thì Dương Thiên cũng không sợ hãi chút nào.

“Ha ha, đã lâu lắm rồi không có ai dám nói chuyện với tôi như vậy!” Sơn Bản Quân cười hai tiếng, sắc mặt lạnh xuống, thân thể bay lên không trung, thanh đao võ sĩ trong tay cũng bổ thẳng về phía Dương Thiên.

Dương Thiên không chút sợ hãi, hắn cầm nửa thanh Vẫn thiết kim đao, ngăn chặn đòn công kích này.

Đao võ sĩ và Vẫn thiết kim đao chạm nhau, một luồng khí thế cường đại ập tới. Hai người không nhịn được mà cùng lùi về sau mấy bước.

Sơn Bản Quân lùi ra sau mười bước, còn Dương Thiên lùi mười hai bước.

Lần đầu hai người giao thủ, Sơn Bản Quân đã chiếm thế thượng phong.

Ánh mắt Dương Thiên trở nên u ám, thực ra thực lực của hắn không chỉ có thế này. Bởi vì Vẫn thiết kim đao không hoàn chỉnh nên khó có thể phát huy được hết sức mạnh của nó. Sau khi hắn rời khỏi sơn động, nửa thanh Vẫn thiết kim đao không biết ở chỗ nào rồi.

“Cậu là cường giả cấp S?” Sắc mặt của Sơn Bản Quân lạnh đi: “Trước đây cậu là vị cường giả cấp A đỉnh phong nào của Long tổ?”

Ông ta biết tất cả mọi cường giả cấp S của Long tổ, nhưng lại không biết Dương Thiên. Điều này chỉ có thể chứng minh Dương Thiên là cường giả cấp A đỉnh phong vừa mới đột phá lên cấp S!

“Ha ha, xem ra ông là Sơn Bản Quân!” Dương Thiên cười. Thực lực của Sơn Xuyên Quân của tiểu quốc đảo là cấp S trung kỳ, gần ngang với Hải Thần. Người trước mặt lại chỉ mạnh hơn hắn một chút.



“Không đúng! Nhìn cậu hơi quen mắt! Cậu là Dương Thiên!” Sơn Bản Quân thốt lên, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ.

Thực lực của Tiểu quốc đảo bọn họ được biết đến với danh nghĩa là lực lượng liên kết với Liên minh chúng thần, thế nên cũng biết một chút về nhân vật mà Uy Đế muốn loại bỏ. Lúc trước ông ta đã từng nhìn ảnh chụp của Dương Thiên, không ngờ lúc này lại gặp được người thật.

Dương Thiên lạnh lùng, không trả lời lại. Cho dù ông ta biết thân phận của hắn thì có sao chứ? Từ trước đến nay Dương Thiên đều không che giấu thân phận của mình.

Bây giờ thực lực của hắn vẫn còn hơi yếu một chút, nhưng nếu như thực sự đánh không lại, muốn chạy trốn thì Uy Đế cũng không chắc có thể bắt được hắn.

Sơn Bản Quân vội vàng sử dụng máy truyền tin để thông báo tin tức này.

“Hừ! Dương Thiên, xem ra cậu đã đột phá đến cấp S rồi! Nhưng cấp S thì có sao chứ?” Sơn Bản Quân nhìn Dương Thiên, gương mặt tràn đầy ý cười. Lần này ông ta có thể tìm được Dương Thiên, chắc chắn có thể lưu lại ấn tượng tốt trong lòng Uy Đế đại nhân và Hải Thần đại nhân.

Đại bản doanh của Liên minh chúng thần.

Uy Đế khép hờ hai mắt, ngồi ở chính giữa, mấy cường giả cấp S cũng ở đây, không ra ngoài tìm kiếm.

Càng vào sâu trong bí cảnh thì càng nhiều bảo vật, bọn họ cũng phải bảo tồn thể lực, chuẩn bị tranh giành bảo vật.

Đột nhiên máy truyền tin nhảy ra mấy chữ: Phát hiện ra Dương Thiên, đã đột phá cấp S, địa điểm...

Gương mặt Uy Đế lập tức lộ ra ý cười.

Hải Thần cũng nhận được tin tức, biểu cảm giống hệt Uy Đế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK