• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Khả Hy quay đầu liếc nhìn Tô Dương, thấy anh cà lơ phất phơ dựa lưng vào ghế, trong miệng còn đang nhàn nhã ngân nga một khúc hát.

Tuy trong lòng Lâm Khả Hy rất hoảng loạn nhưng cô vẫn giả vờ bình tĩnh nói với Tô Dương: "Tiền thưởng một triệu mà tôi đã nói trước đó, hai ngày tới tôi sẽ chuyển khoản cho anh..."

Tô Dương không hề suy nghĩ đã nói: "Tiền tôi không cần, cứ để ở chỗ cô trước đi. Chờ sau khi công ty cô kinh doanh tốt hơn, kiếm được nhiều tiền thì trả lại tôi cũng không muộn..."

Từ lúc bắt đầu Tô Dương đã không nghĩ tới vấn đề tiền bạc, anh chỉ vì muốn trả ơn. Đương nhiên cũng là vì muốn theo đuổi Lâm Khả Hy.

Lời của Tô Dương khiến Lâm Khả Hy thấy ấm lòng. Sau đó cô ấp a ấp úng nói: "Còn việc kia có thể chờ được không..."

Lâm Khả Hy chưa nói xong gương mặt đã đỏ như gấc.

Tô Dương nhìn Lâm Khả Hy nói: "Chuyện gì?"

Tô Dương không hỏi còn đỡ, anh vừa hỏi đã khiến gương mặt của Lâm Khả Hy càng đỏ lựng. Cô lắp bắp nói: "Thì chuyện, chuyện kia, anh bảo tôi cùng anh..."

"Chuyện nào? Tôi bảo cô làm gì?"

Tô Dương cười mỉm, hỏi lại.

Tuy khó chịu nhưng giọng điệu cô chỉ như hờn mát, Tô Dương nghe vào lại chợt động lòng, không khỏi cười lớn rồi nói:

“Đối với tôi việc tuyệt vời nhất trên đời này chính là đi ngủ cùng với cô, gọi tắt là ngủ với cô!”

Lúc này Lâm Khả Hy mới hiểu ra Tô Dương đã sớm biết ý của cô, nhưng anh vẫn cố ý tỏ ra ngây ngô.

Nghĩ vậy cô hung hăng trợn mắt với Tô Dương, bất mãn nói: "Anh thật đáng ghét!"

Lời lẽ thô tục như vậy, nhưng khi Tô Dương nói ra lại không khiến Lâm Khả Hy thấy khó chịu, ngược lại cảm thấy rất thú vị. Cô lập tức nói: "Chuyện này anh có thể đợi tôi được không? Tôi vẫn chưa sẵn sàng!"

Tô Dương cười xấu xa, quay đầu hỏi Lâm Khả Hy: "Thật ra tôi không sợ khi phải chờ cô, mà quan trọng là phải chờ tới khi nào?”

Lâm Khả Hy dở khóc dở cười, lại liếc Tô Dương lần nữa.

Tô Dương không để ý, tiếp tục hỏi Lâm Khả Hy: "Đúng rồi, công ty mỹ phẩm trang điểm mà cô nói tên là gì ấy nhỉ?"

Lâm Khả Hy lời ngay: "Adore! Tôi đã hẹn với phó tổng giám đốc marketing và mấy vị quản lý cấp cao bên công ty họ đi ăn vào tối mai. Tôi muốn thử xem có thể tranh thủ được cơ hội nào không…"

Nói xong Lâm Khả Hy nhìn Tô Dương, hỏi ngược lại: "Anh hỏi mấy việc này làm gì? Chắc không phải muốn đi đàm phán thay tôi đấy chứ?"

Tô Dương chỉ mỉm cười không nói.

Tối đó, Tô Dương vẫn ăn vạ ở nhà Lâm Khả Hy không đi. Đương nhiên Lâm Khả Hy nghĩ là anh không có tiền, cũng không đuổi anh đi. Chỉ là việc khiến Tô Dương thấy tiếc nuối là ước mơ được ngủ trong phòng của Lâm Khả Hy đã tan thành mây khói, bởi vì anh phải ngủ trên sofa cả đêm.

Sáng hôm sau Lâm Khả Hy đi làm, Tô Dương liền đi đến công ty Adore. Ở trong sảnh trưng bày, anh đã xem qua các loại mỹ phẩm trang điểm của bọn họ, trên cơ bản cũng hiểu được kha khá.

Đến thời gian hẹn ăn cơm với mấy vị quản lý cấp cao của công ty Adore, một mình Lâm Khả Hy lái xe đến khách sạn.

Để bày tỏ thành ý của mình, Lâm Khả Hy đã cố ý đặt trước khách sạn Mạch Long - một trong số ít khách sạn 5 sao siêu sang của cả thành phố. Giá cả ở đây vô cùng đắt đỏ, tiêu dùng bình quân đầu người gần mười nghìn tệ. Đương nhiên, thức ăn và phục vụ ở đây cũng vô cùng cao cấp.

Lâm Khả Hy mới tới chưa được bao lâu thì cửa phòng riêng đã được mở ra. Sau đó Lâm Khả Hy thấy môt người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, bụng phệ bước vào. Người này chính là Tưởng Tiến - phó tổng giám phụ trách marketing của công ty Adore.

Thấy Tưởng Tiến đi vào, Lâm Khả Hy vội vàng đứng lên đón tiếp, khách sáo nói: "Sếp Tưởng, mời vào trong. Sao chỉ có một mình ông tới vậy?"

Vốn đã bàn bạc xong là mời các vị quản lý cấp cao của phòng marketing nhưng không ngờ chỉ có một mình Tưởng Tiến tới.

Chỉ thấy Tưởng Tiến cười ha ha, vừa nắm tay Lâm Khả Hy vừa cười nói: "Có cơ hội ăn cơm cùng với một người đẹp như cô Lâm là vinh dự của tôi. Nếu có nhiều người cùng đến, há chẳng phải sẽ làm phiền hai chúng ta sao?"

Nói xong Tưởng Tiến cười to.

Hành động mờ ám này khiến Lâm Khả Hy thấy rất khó chịu, cô vội rút tay lại, để cho Tưởng Tiến vào trong ngồi.

Sau khi hai người trò chuyện vài câu, phục vụ bưng rượu và thức ăn lên. Lâm Khả Hy tự mình rót một ly rượu cho Tưởng Tiến, sau đó nâng ly lên cung kính nói: "Sếp Tưởng, rất cảm ơn ông đã cho tôi cơ hội hôm nay. Ly rượu này tôi mời ông, mong ông có thể cho công ty Hoàn Á của chúng tôi một cơ hội..."

Nói xong hai người chạm ly, Lâm Khả Hy chỉ uống một hớp nhỏ, vừa muốn đặt ly xuống thì Tưởng Tiến bỗng lên tiếng ngăn lại: "Cô Lâm, mới có ly rượu đầu tiên mà cô chỉ uống một hớp như vậy hình như không thích hợp lắm. Dù gì cũng phải uống cạn để tôi thấy được thành ý của cô chứ..."

Khả năng uống rượu của Lâm Khả Hy rất bình thường, nhưng vì có thể tạo mối quan hệ với Tưởng Tiến, cô vẫn một hơi uống cạn ly rượu trong tay.

Sau khi đặt ly rượu xuống, ăn vài miếng xong, Lâm Khả Hy liền hỏi nói thẳng: "Sếp Tưởng, công ty Hoàn Á của chúng tôi rất chân thành, cũng rất mong muốn trở thành đại lý ở Hoa Hạ của quý công ty. Ông xem, có thể cho Hoàn Á của chúng ty một cơ hội không?"

Adore là một công ty cung cấp hàng tiêu dùng đẳng cấp thế giới với giá trị thị trường hàng chục tỷ. Nếu có thể trở thành đại lý của bọn họ tại Hoa Hạ, sẽ không chỉ khiến Hoàn Á sống lại mà còn có thể khiến công ty phát triển lâu dài. Vì thế dù có khó khăn hơn nữa Lâm Khả Hy cũng muốn thử một lần.

Mà Tưởng Tiến cũng có quyền lên tiếng rất lớn đối với việc này.

Tưởng Tiến đặt đũa xuống, cười híp mắt nhìn Lâm Khả Hy chậm rãi nói: "Cô Lâm, chúng tôi đã điều tra công ty Hoàn Á, và cả người nhà họ Lâm nữa. Nói thật, bên cô không có kinh nghiệm về mặt này, tôi rất khó nói thay cô..."

Lời của Tưởng Tiến khiến Lâm Khả Hy nản lòng.

Tưởng Tiến bỗng đổi đề tài nói: "Nhưng cũng phải xem biểu hiện của cô Lâm thế nào đã..."

Tưởng Tiến nói vậy khiến Lâm Khả Hy hơi cảnh giác.

Tưởng Tiến cười hì hì, chậm rãi đứng dậy, nê cái bụng tròn vo cầm chai rượu lên, đi tới trước mặt Lâm Khả Hy. Sau đó đổ lần lượt hết chai rượu vào ba ly rồi nói với Lâm Khả Hy: "Cô Lâm yên tâm đi, tôi không có ý gì đâu. Con người tôi thích uống rượu, hôm nay nếu cô uống hết ba ly rượu này thì ngày mai cô có thể tham gia buổi họp trao đổi của chúng tôi..."

Lâm Khả Hy biết, chỉ cần ngày mai có thể đi tham gia buổi họp kia thì chứng tỏ công ty Hoàn Á có tư cách trở thành đại lý của Adore.

Tuy tửu lượng kém nhưng Lâm Khả Hy vẫn nâng ly lên uống cạn ba ly rượu này.

Cô vừa uống xong, định ăn vài đũa để ép rượu xuống.

Nhưng Tưởng Tiến lại rót đầy một ly khác, bưng ly của mình cụng vào ly của Lâm Khả Hy.

"Nào, ly rượu này tôi tự mình mời cô Lâm!"

Nói xong ông ta một hơi uống cạn, mà Lâm Khả Hy cũng hết cách, đành nhắm mắt uống theo.

Sau khi uống hết hơn một chai rượu vang, Lâm Khả Hy thấy trời đất quay cuồng, cả người mềm nhũn.

Thấy Lâm Khả Hy đã say, Tưởng Tiến lộ ra nụ cười phóng đãng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK