Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu Hà Thẩm Kỷ niệm 2 năm ngày cưới, Lục Kiến Thành bất ngờ đệ đơn ly hôn. Nam Khuê siết chặt phiếu khám thai trong tay hỏi anh: “Nhất định phải ly hôn sao? Nếu em nói, em có thai thì sao?
Mặt mày anh lãnh đạm: “Nam Khuê, tôi luôn dùng biện pháp, cho dù thật sự có chuyện ngoài ý muốn, tôi cũng sẽ không giữ lại tai họa ngầm này.”
Anh không hề hay biết ngày anh kết hôn, cô bị tai nạn xe phải sinh non...
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full) Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.
5 Chương mới cập nhật Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Danh sách chương Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu - Lục Kiến Thành (full)
Chương 101 Anh có từng nhớ đến sao?
Chương 102 "Ly hôn sao?"
Chương 103 Tay của anh dùng sức rất nhẹ, cũng rất ấm áp.
Chương 104 “Lúc nào thì bắt đầu đi làm?”
Chương 105 “Em không ở nhà? Ra ngoài rồi?”
Chương 106 “Một mình cô?”
Chương 107 Sợ quá, thật sự quá sợ rồi.
Chương 108 Lúc nào tôi cũng có thể xuống tự đi.”
Chương 109 Mày đúng là ngốc chết mất!
Chương 110 "Anh, anh đang nói ai vậy?"
Chương 111 “Đi thôi, chúng ta về nhà!”
Chương 112 Tiễn Nam thực sự đã giúp cô quá nhiều.
Chương 113 "Vậy thì tôi cũng sẽ không tránh."
Chương 114 "Khi đến anh có mang theo ô không?"
Chương 115 "Cho nên anh đồng ý sao?"
Chương 116 "Có thể hỏi hai người kết hôn bao lâu rồi không?"
Chương 117 Số lần anh hôn cô lại càng ít hơn.
Chương 118 Đó chính là, cô vẫn yêu anh.
Chương 119 Lòng anh cũng lạnh lẽo như vậy.
Chương 120 Chẳng lẽ cô ngủ rồi?
Chương 121 “Đó là trước kia, bây giờ tôi thay đổi rồi.”
Chương 122 “Đẹp đúng không!”
Chương 123 Lục Kiến Thành làm nũng?
Chương 124 Hôm nay anh bị sao vậy?
Chương 125 Hơn nữa nói cho cùng thì đây cũng là cha cô.
Chương 126 Lục Kiến Thành ngoại tình!
Chương 127: Đồng ý với thỉnh cầu của Nam Khuê
Chương 128: Sự ấm áp khó có
Chương 129: Cả hai người đều mất khống chế (1)
Chương 130: Hai người đều mất khống chế (2)
Chương 131: Hôn anh một cái rồi sẽ nói cho em
Chương 132: Gọi cô là vợ
Chương 133 Không thấy, có lẽ sẽ không đau.
Chương 134 “Không thả.”
Chương 135 Ngay cả cô cũng quên cả sinh nhật mình.
Chương 136 “Mang em đi ăn cơm.”
Chương 137 “Anh giúp em đeo.”
Chương 138 “Nam Khuê, lần này không như vậy.”
Chương 139 “Vậy còn anh? Tự mình đi sao?”
Chương 140 Đúng vậy, đáng lẽ nên hết hi vọng.
Chương 141 “Lục Kiến Thành, vĩnh biệt!”
Chương 142 Nhưng cô thì sao?
Chương 143 Mưa vẫn lớn như cũ.
Chương 144 Cô rất nhớ mẹ, rất nhớ ông.
Chương 145 "Được rồi sếp, anh cẩn thận một chút."
Chương 146 "Cuối cùng em cũng tỉnh rồi."
Chương 147 Có sợ không?
Chương 148 Cô còn có thể khỏe lại sao?
Chương 149 "Tôi hiểu rồi."
Chương 150 "Hôm nay thấy thế nào rồi? Có thấy đỡ hơn chưa?"
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK