Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Yến văn minh phó chủ lắc đầu cười:

- Thật không may, người ta muốn cứu là Lục Nguyên.

- Nói như vậy cũng chỉ có giao thủ mà thôi.

Hoang Ưng văn minh phó cũng không nhiều lời nữa, chỉ trong nháy mắt đã tế ra vũ mao, hắn cũng không có ý định vừa lên đã dùng tuyệt chiêu Ưng Yến Văn Minh Song Sát, tuyệt chiêu như vậy phải đợi đến thời cơ tốt mới nên dùng, mà hiện tại rõ rang không phải thời điểm. Mà Vũ Yến văn minh phó chủ cũng tế ra vô số vũ mao văn minh, hai người giao thủ trên giữa hư không.

Hai đại Văn Minh cảnh giao thủ, vô số Văn Minh Thiên Quỹ, Văn Minh ngân tích vỡ tan giữa hư không.

Đây là cuộc giao thủ kinh thiên động địa.

Lục Nguyên nhìn cuộc giao thủ này, chỉ cảm thấy kinh tâm động phách. Vô số Văn Minh ngân tích bạo tạc giữa hư không, vô số Văn Minh chiêu số va chạm. Tuy hai đại Văn Minh cảnh cũng khống chế một chút, nhưng tinh cầu ở hai bên lại đang không ngừng bị vỡ nát.

Bên cạnh tổng cộng có mười chin cái tinh cầu, còn có một tinh cầu có người sống. Nhưng hai đại văn minh cảnh cũng chẳng quan tâm trên đó có người hay không, trực tiếp đánh nát là xong.

Có thể nói, tới Thế Giới cảnh đỉnh phong, đại bộ phận bọn họ đã không coi tính mạng của người bình thường ra gì nữa.

Cũng chỉ có trường hợp cực kỳ đặc biệt như Lục Nguyên mới có thể vẫn coi trọng sinh mạng con người.

Trên cơ bản, Lục Nguyên là người giết người ít nhất trong khoảng thực lực này, không có một trong. Số người Lục Nguyên giết ngay cả một trăm năm mươi cũng chẳng đến. Cả hành trình tu luyện dài như vậy mà mới chỉ giết chút người đó, Lục Nguyên quả thực chính là nhân vật điển hình về việc không giết người.

Lại nói, khi Lục Nguyên xem cuộc chiến thì chỉ cảm thấy cực kỳ xúc động, cảm giác rất nhiều thủ đoạn đều mới nghe lần đầu, mới thấy lần đầu. Nếu hắn đạt tới Văn Minh cảnh thì cũng có thể dùng ra rất nhiều thủ đoạn, nhưng hiện nhiên bây giờ hắn còn không thể.

Nhưng vào lúc này, chỉ thấy Vũ Yến văn minh phó chủ đang đứng giữa hư không bỗng lật tay, mà trên vai phải Hoang Ưng văn minh thánh chủ đã cắm một chiếc vũ mao. Một chút máu tươi chảy ra, một kích kia tạo nên vết thương lớn hơn một kiếm tuyệt sát của Lục Nguyên rất nhiều. Mà Hoang Ưng văn minh thánh chủ cũng xanh cả mặt, hắn đã thất bại dưới tay Vũ Yến văn minh phó chủ ba lần, hiện giờ lại thêm một lần nữa.

Tuy rằng cùng một kỷ nguyên, nhưng thực lực cũng có cao có thấp. Vũ Yến văn minh phó chủ liền tính là chiến lực cực cao, còn Hoang Ưng văn minh phó chủ thì lại hơi thấp.

Hoang Ưng văn minh phó chủ thét dài một tiếng:

- Vũ Yến văn minh phó chủ, giang sơn không đổi, nước biếc chảy dài, sớm muộn gì cũng có ngày ta đánh bại ngươi!

Lại thét dài thêm một tiếng, Hoang Ưng văn minh thánh chủ biến mất giữa hư không.

Vũ Yến văn minh phó chủ cũng hạ xuống trước người Lục Nguyên, đôi mắt sáng quắc đánh giá hắn. Mà bộ trang phục của thoáng của nàng cũng gây cho Lục Nguyên áp lực khá lớn, hắn chưa từng thấy cô gái nào ăn mặc to gan lớn mật như vậy. Vũ Yến văn minh phó chủ nở một nụ cười tinh khiết:

- Cũng là một cậu nhóc tuấn tú, không tồi. Ta quyết định cho ngươi tư cách theo đuổi ta, nói không chừng ta sẽ chọn ngươi làm bạn lữ song tu đấy nha.

Lời của nàng làm cho áp lực của Lục Nguyên càng lớn thêm.

Thật ra Vũ Yên văn minh phó chủ nói đều là thật lòng.

Song tu là một việc rất bình thường, không thấy thể tử của Pháp Cô văn minh chi chủ là Mộng Hồ đế hậu cũng là một văn minh phó chủ cấp sao.

Nam nhân muốn tìm bạn lữ song tu còn dễ, có thể chọn người thực lực yếu hơn. Văn Minh cảnh chọn Thế Giới cảnh là được rồi.

Mà nữ nhân muốn tìm bạn lữ thì lại không dễ. Nữ nhân như vậy không thể tìm người tu vi yếu hơn mình làm bạn lữ. Mà ở vùng đất Trung ương Thiên Triều này, Văn Minh cảnh tổng cộng chỉ có mấy trăm người mà thôi, hơn nữa trong đó nam chiếm phần lớn. Nhưng loại đi thế lực đối địch thì cũng coi như ít mất một nửa, lại thêm tính cách không hợp, không đủ thẩm mỹ, hay đã có bạn lữ song tu thì nữ nhân Văn Minh cảnh muốn tìm bạn lữ cũng khá là khó.

Ngay từ đầu Vũ Yến văn minh phó chủ đã thấy Lục Nguyên rất thuận mắt, cũng biết chỉ cần hắn không chết thì trùng kích vào Văn Minh cảnh cũng không quá khó khăn, về sau trở thành Văn Minh chi chủ cũng không phải không có khả năng. Nàng càng nhìn Lục Nguyên lại càng thuận mắt, cho nên mới nói ra một câu như vậy.

Lục Nguyên trước giờ không tiếp xúc với nữ nhân có tác phong lớn mật như vậy, cho nên nhất thời cũng không biết đáp thế nào.

Thật đúng là quá non mà! Vũ Yến văn minh phó chủ cảm khái một tiếng, nàng đạt đến Văn Minh cảnh đã khá lâu rồi, sao có cơ hội tiếp xúc với nam tử trẻ tuổi mà lại “non” như vậy, trong lòng nổi lên hứng thú chọc ghẹo Lục Nguyên.

Lục Thiên chắp tay cúi người:

- Ơn cứu mạng, ngày sau có cơ hội chắc chắn sẽ báo đáp.

Ơn cứu mạng đương nhiên nhất định phải báo, Lục Nguyên thi lễ bày tỏ sự trang trọng.

Vũ Yến văn minh phó chủ vốn tính trêu Lục Nguyên một chút, nhưng hiện giờ lại bị Lục Nguyên thi lễ cắt đứt.

Lục Nguyên hỏi:

- Không biết vì sao Vũ Yến tiền bối lại đến cứu tôi?

Vũ Yến văn minh phó chủ nở một nụ cười hồn nhiên, nụ cười của nàng tựa như vĩnh viễn đều hồn nhiên như vậy:

- Ta nghe nói Lục Nguyên ngươi rất tuấn tú, cho nên mới đến, được không.

Thấy bộ dạng nghiêm trang của Lục Nguyên, lúc này mới cười nói:

- Sao ta cảm giác ngươi có chút cổ hủ giống như Nho chi văn minh phó chủ thế nhỉ. Quên đi, nói thật với ngươi vậy, hiện giờ Hoang Cổ văn minh và Tiên Cổ văn minh kéo quân đến bên cạnh Pháp Cổ văn minh, cho nên Pháp Cổ văn minh muốn cứu ngươi cũng không kịp, tất cả Văn Minh cảnh ở bên ngoài của họ đều đã trở về Pháp Cổ văn minh. Mà Vũ Cổ văn minh thì đấu với Phật Cổ văn minh, một chọi một thì chẳng ai sợ ai cả, cho nên không triệu hồi Văn Minh cảnh ở bên ngoài. Đồng thời bên Pháp Cổ văn minh nghe nói ngươi bị Hoang Ưng văn minh phó chủ đuổi giết nên thông qua Vũ Cổ văn minh nhờ ta tới giúp ngươi. Ta cũng vừa lúc ở không xa đây nên liền tới, nhưng phần nhiều vẫn là dựa vào chính ngươi, dưới tay Hoang Ưng văn minh phó chủ mà có thể chống đỡ được lâu như vậy.

Đối với việc này, Vũ Yến văn minh phó chủ xác thật là có chút bội phục. Một cái Thế Giới cảnh có thể trốn lâu như vậy dưới tay của Hoang Ưng văn minh phó chủ thì đúng thật là tương đối có bảnh lĩnh.

Thì ra là vậy!

Trung ương Thiên Triều hiện giờ, xem ra đã là phong vân muốn khởi rồi.

Đương nhiên, Lục Nguyên cũng không tự sướng đến mức nghĩ mình gây ra điều này. Ngũ đại cổ văn minh của Trung ương Thiên Triều đã sớm có ám đấu, hiện giờ bất quá chỉ công khai ra mà thôi. Mà xem bộ dạng này, tựa hồ là bên hai đại văn minh Pháp Cổ và Vũ Cổ rơi xuống hạ phong. Dù sao đối thủ cũng là ba cái cổ văn minh, hai đấu ba tự nhiên là thiệt hơn.

- Chậc, tên Hoang Ưng kia xem ra là còn chưa muốn đi, đang theo dõi ngươi từ rất xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK