Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Nguyên Bạch trước đó không biết sự việc nhưng ông kinh nghiệm già dặn, vài manh mối đã mò ra cả quá trình.

Nghe sư phụ giải thích Lục Nguyên thầm gật đầu, hóa ra là vậy.

Ngũ phong đại tái là việc lớn, mỗi một phong đều phải vô cùng chú trọng.

Dù sao ngũ phong đại tái, biểu hiện của các đệ tử chân truyền chẳng những liên quan đến mặt mũi cửu đại tri danh kiếm tiên, còn liên quan đến tương lai ngũ phong. Dưới tình huống bình thường mọi người đều cho rằng đệ tử chân truyền của mình tốt, ưu tú, đây là quan điểm con mình luôn tốt nhất. Chỉ có ngũ phong đại tái mới phát hiện khuyết điểm đệ tử chân truyền núi của mình, lấy đó bù đắp. Cứ như thế mới khiến các đệ tử chân truyền càng biến mạnh hơn, tương lai núi mình không bị suy sụp.

Nói lạc đề, nếu vậy thì xem ra hắn chỉ có thể đi thiên lao một chuyến, dù sao là Nguyên Nguyên sư bá kêu qua.

Ngày thứ hai, mưa phùn tí tách rơi, chào từ biệt sư phụ, Lục Nguyên đầu đội mũ mặc áo tơi, bên trong vẫn là áo chẽn đơn giản, lưng giắt Dưỡng Ngô kiếm, tay phải cầm hồ lô rượu, mặc trang sức đơn giản xuất phát đi trên đường núi.

Mưa dần lớn, trên đường đọng giọt nước, Lục Nguyên đạp qua, ống quần dính không ít bùn lầy.

Đến bên ngoài thiên lao, hắn phát hiện hiếm khi đầy đủ thập đại đệ tử chân truyền.

Đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình, tam sư tỷ Lăng Ngọc Châu, tứ sư huynh Phương Đạm, ngũ sư huynh Tư Mã Bác, thất sư đệ An Tri, bát sư đệ Diệp Phi, cửu sư đệ Diệp Phương, thập sư đệ Diệp Viên, chín người đầy đủ, chỉ mình hắn đến trễ. Lục Nguyên bỗng có chút cảm thán.

Mấy năm trước thập đại đệ tử chân truyền còn thường gặp mặt, coi như đại sư huynh và nhị sư huynh không ở, tám đệ tử chân truyền vẫn thường xuyên gặp nhau. Nhưng hai, ba năm nay trừ hắn bởi vì sư phụ sắp tới số không cần luyện tập quá nhiều, đệ tử chân truyền khác đều bị sư phụ của họ điên cuồng huấn luyện, không ngừng chấp hành đủ các loại nhiệm vụ.

Ngay cả hai bằng hữu tốt nhất Diệp Phương, Diệp Viên cũng bị sai đi chấp hành các loại nhiệm vụ, chỉ có mỗi mình hắn là rảnh rỗi.

Hiếm khi lần ngũ phong đại tái này khiến thập đại đệ tử chân truyền lần thứ hai tụ tập một chỗ.

Lục Nguyên bản năng cảm thấy càng là sau này thì cơ hội thập đại đệ tử chân truyền cùng chấp hành nhiệm vụ sẽ càng ít. Thập đại đệ tử chân truyền đều không ngừng trưởng thành, tới tình trạng đảm đương một phía, sau này chỉ sợ rất ít giống như trước có thể cùng nhau làm nhiệm vụ.

Hoặc đây chính là cái giá của trưởng thành.

Tuổi đang không ngừng tăng lên.

Thanh xuân không quay về nữa.

May là bằng hữu chính là bằng hữu, sẽ không vì ít khi cùng làm nhiệm vụ mà không còn là bằng hữu.

Một lúc bằng hữu là cả đời bằng hữu.

Đằng trước thiên lao, thập đại đệ tử chân truyền lần thứ hai gặp nhau.

Khi thập đại đệ tử chân truyền đều nhanh chóng trưởng thành, bọn họ muốn cùng một chỗ ngày càng khó khăn.

Đây chính là trưởng thành.

Trưởng thành ý nghĩa rèn luyện ngày càng nhiều, tương lai phải giải quyết càng nhiều chuyện, thời gian rảnh rỗi ngày càng ít đi. Con người một khi trưởng thành có thể khống chế nhiều tài nguyên hơn, nhưng tương đối gánh trách nhiệm cũng sẽ nhiều lên.

Đệ thập đại đệ tử chân truyền đang trưởng thành.

Lần này gặp mặt nhiều vui vẻ. Bọn họ vây thành một vòng. Đại sư huynh Vân Dật, lão tứ Phương Đạm, lão bát Diệp Phi là một vòng. Nhị sư huynh Vân Bình, tứ đệ tử Tư Mã Bác, thất đệ tử An Tri là một vòng. Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên là một vòng, thêm vào Lăng Ngọc Châu luôn tránh ở bên ngoài bất cứ vòng tròn nào.

Đây chính là vòng tròn các thập đại đệ tử chân truyền Bắc phong.

Vốn ba cái vòng này thì vòng của Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên là yếu nhất, sớm muộn gì sẽ bị hấp thu đến vòng tròn đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Bình. Nhưng bởi vì Lục Nguyên nhanh chóng nổi trội, vòng tròn này lờ mờ có thể đối kháng cùng hai vòng khác, Lăng Ngọc Châu cũng dần hướng về phía vòng tròn Lục Nguyên, Diệp Phương, Diệp Viên.

Nếu Lục Nguyên có lòng tranh quyền đoạt lợi, chỉ sợ sẽ là trận đấu tranh. Nhưng hiển nhiên Lục Nguyên là người lười biếng.

Coi như là cái vòng Vân Dật, Vân Bình kỳ thực mấy năm nay cũng bớt tranh chấp hơn, dù sao lời của Nguyên Nguyên Thượng Nhân đem đến chút tác dụng. Nội bộ môn phái lấy hài hòa làm chính. Quan hệ Vân Dật, Vân Bình mấy năm nay dần dịu đi.

Một người đàn ông trung niên gầy gò bước ra:

- Ồ, đã tới rồi.

Bát đệ tử Diệp Phi lập tức hành lễ:

- Tham kiến sư tôn!

Người đến chính là Phi Thiên Kiếm Tiên Sở Phi.

Tính tình của Sở Phi coi như là hiền hòa trong cửu đại tri danh kiếm tiên, so với cửu đại tri danh kiếm tiên khác thì dễ thân hơn. Có lẽ bởi vì gã làm cửu đại trưởng lão bất tri danh thật lâu, sau được kỳ duyên mới một bước lên trời. Có lẽ vì kinh nghiệm trong khoảng thời gian này nên gã bình thường không quá nghiêm khắc.

- Đã đến rồi.

- Thiên lao tầng thứ nhất là tù phạm luyện khí nhất tầng đến thất tầng…

- Thiên lao tầng thứ hai là tù phạm luyện khí bát tầng đến thập tầng…

- Thiên lao tầng thứ ba là tù phạm luyện thể nhất tầng đến tam tầng…

Sở Phi giới thiệu, hệt như lúc trước nói cho Lục Nguyên nghe.

- Phương Đạm, Tư Mã Bác, An Tri, Diệp Phi, Diệp Phương, Diệp Viên, đề nghị sáu người đi khiêu chiến thiên lao tầng thứ nhất…

Sở Phi dùng từ là đề nghị.

- Lăng Ngọc Châu, thực lực của ngươi tối đa mạnh hơn Phương Đạm, Tư Mã Bác một bậc nhưng ngươi ở thiên lao tầng thứ nhất rèn luyện đã lâu, có thể thử đi thiên lao tầng thứ hai một lần. Nếu cảm thấy không thích hợp thì lui về thiên lao tầng thứ nhất…

- Vân Dật, Vân Bình, lấy thực lực của hai ngươi đi thiên lao tầng thứ hai đi. Thực lực của các ngươi chắc đứng vững được tại thiên lao tầng thứ hai…

Nói đến đây, các đệ tử chân truyền cùng nhìn Sở Phi cho đến bây giờ đều nói với thập đại đệ tử chân truyền chỉ không nhắc tên Lục Nguyên, không lẽ muốn Lục Nguyên đi thiên lao tầng thứ ba? Nếu là vậy thì chẳng phải nói lên Lục Nguyên có thực lực luyện thể kỳ? Thật là hơi khó tin.

Bọn họ không thể nào tin Lục Nguyên đã tới luyện thể kỳ.

Đương nhiên Sở Phi không nói lời như vậy.

Sở Phi nói:

- Còn về Lục Nguyên, ngươi muốn đi dạo ở thiên lao tầng thứ nhất thì tùy, muốn dạo chơi ở thiên lao tầng thứ hai cũng được, nhưng không thể đi thiên lao tầng thứ ba…

Sở Phi không hay biết Lục Nguyên nay đã tới luyện thể kỳ, nếu mà biết chắc chắn gã sẽ bị chấn kinh.

Lần huấn luyện đặc biệt thiên lao này vốn Lục Nguyên không cần tham gia, nhưng nghĩ tới thập đại đệ tử chân truyền khác đều tham gia mà hắn không có thì chẳng phải là nổi bật? Vậy nên cũng kêu Lục Nguyên tới. Đương nhiên Sở Phi biết Lục Nguyên tại thiên lao không thể tăng cao hơn nữa, tùy ý dặn một tiếng rồi thôi.

Những ngày kế tiếp Lục Nguyên sống khá là thoải mái.

Nói thật ra mức độ tự do vẫn là có đối lập.

Khi thấy Phương Đạm, Tư Mã Bác, An Tri, Diệp Phi, Diệp Phương, Diệp Viên sáu người tại thiên lao tầng thứ nhất mệt gần chết, bình thường bị đám phạm nhân đánh bị thương. Thấy Lăng Ngọc Châu tại thiên lao tầng thứ nhất và thứ hai ra ra vào vào, lên lên xuống xuống. Thấy Vân Dật, Vân Bình tại thiên lao tầng thứ hai chỉ khó khăn đứng vững, vô cùng gian nan.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK