Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Nguyên thầm châm biếm, Côn Luân tiên môn thực lực so với Hoa Sơn tiên môn hiện nay rất yếu, gã là đại sư huynh Côn Luân tiên môn có nhiều người nịnh hót như vậy, hắn tốt xấu xem như đệ nhất đệ tử chân truyền Hoa Sơn tiên môn, bên người không có một ai, thật là cách biệt.

Đương nhiên, Lục Nguyên khẳng định nếu thật có nhiều người nịnh nọt quanh mình như vậy thì hắn chắc chắn sẽ ói ra.

Tính tình của hắn không chịu nổi như vậy.

Đối với Triệu Càn Khôn nhận bao nhiêu người a dua mà vẫn thản nhiên như thường thì hắn chỉ có nước bái phục.

Đây là ngày thứ nhất Lục Nguyên đi vào đệ thập phân đà của Ngũ Tiên Minh đệ thập phân đường.

Đệ thập phân đà của Ngũ Tiên Minh đệ thập phân đường.

Bên cạnh trừ một sơn mạch không tính cao ra còn lại là vô tận sa mạc.

Một vầng mặt trời từ đường chân trời dâng lên, đứng trên cát vàng, gió lạnh thổi bốn phía, đây chính là sa mạc sáng sớm, nhiệt độ cực thấp. Nếu lại qua mấy canh giờ thì mặt đất nóng đến bánh rán lập tức chín. Đại Tấn quốc thật là quá khổng lồ, có đủ kiểu dáng địa hình.

Lục Nguyên đứng trên cát vàng, tay cầm một hồ lô rượu, bên cạnh đứng khoảng hai trăm người.

Nghe nói đây là một lần tập huấn của đệ thập phân đà đệ thập phân đường.

Hai trăm người chính là tổng số lượng lần này đệ thập phân đường tuyển người.

Lại nhìn đằng trước, trung niên thư sinh vóc dáng cao gầy, trên mặt có một vết sẹo đao kiếm tên là Tống Kiếm Cửu, không biết xuất thân. Nhưng trong Ngũ Tiên Minh vốn không chú trọng xuất thân, Lục Nguyên từng thấy người này ngự kiếm bay đến phía xa, chắc là tu vi luyện thể kỳ đệ bát tầng ngự kiếm hành không. Luyện thể đệ bát tầng không yếu chút nào, đặt tại ngũ đại tiên môn cũng là cao thủ tuyệt luân, Lục Nguyên biết người này chính là đà chủ đệ thập phân đà, cũng là người huấn luyện hai trăm người mới.

Đà chủ đệ thập phân đà Tống Kiếm Cửu khẽ ho khan, nói:

- Đám người mới đến là để nhận huấn luyện, mà ta trong tương lai một đoạn thời gian sẽ huấn luyện các ngươi. Lần này tổng cộng tuyển hai ngàn người mới tiến vào, đệ thập phân đường chia mười phần, mỗi một phân đà hấp thu hai trăm người. Chín tháng sau sẽ có trận đệ tử mười phân đà tỷ thí, vì đến lúc đó các ngươi không đến mức thất bại, ta không đến nỗi mất mặt, trong chín tháng tới ta sẽ huấn luyện các ngươi thật tốt. Đương nhiên ta trước giờ đều cho rằng bồi dưỡng theo kiểu tinh anh mới là đúng đắn, nếu không hiện giờ ngũ đại tiên môn không đến mức bồi dưỡng toàn kiểu tinh anh. Nhưng ta mặc kệ xuất thân, thân phận của các ngươi. Ở chỗ của ta, mặc kệ ngươi có thân phận gì, tất cả dựa theo thực lực. Tiếp theo ta sẽ tiến hành một đợt thí nghiệm, thí nghiệm có mười người ta sẽ tập trung bồi dưỡng. Mười người hàng đầu này có thể mỗi ngày mười hai canh giờ đi theo bên cạnh ta. Thí nghiệm năm mươi người đầu thì ta sẽ nghiêm túc bồi dưỡng, mỗi ngày có thể nhận sáu canh giờ huấn luyện. Thí nghiệm một trăm năm mươi người hàng đầu thì ta sẽ dùng hết sức dạy, một ngày có thể nhận ba canh giờ huấn luyện. Nếu là năm mươi tên cuối cùng vậy đừng trách ta, một ngày chỉ dạy một canh giờ.

Tống Kiếm Cửu lớn tiếng quát:

- Vậy nên thí nghiệm tiếp theo mọi người phải nghiêm túc vào, nó liên quan đến thời gian huấn luyện mỗi ngày trong chín tháng của các ngươi!

- Chín tháng sau trận tỷ thí mười phân đà đừng để ta mất mặt, cũng để các ngươi vẻ vang mặt mày.

Tống Kiếm Cửu quát to:

- Tỷ thí mười phân đà phần thưởng khá phong phú, nếu chiến tích của ngươi rất tốt thì dù đi phân đường Ngũ Tiên Minh khác, hoặc không đi Ngũ Tiên Minh quay về thế giới an toàn trên mặt đất sẽ khắp nơi được lợi ích.

Nghe tiếng Tống Kiếm Cửu rống to chói tai, đám người mới bên dưới ai cũng sục sôi.

Tiếp theo sẽ có một trận thí nghiệm, sau chín tháng là có tỷ thí mười phân đà.

Con người chính là như vậy, có so tài mới dễ dàng hăng hái.

Lục Nguyên ở trong hai trăm người mới lắng nghe, xem ra sau chín tháng là tỷ thí mười phân đà, phải tập trung chút, dù sao phần thưởng khá dày. Hắn có thể đến luyện thể kỳ đệ nhị tầng là vì phần thưởng ngũ phong đại tái quá phong phú nên mới nhanh chóng đột phá như vậy. Vì thế nên hắn rất có hứng thú với tỷ thí mười phân đà sau chín tháng.

Tất nhiên đối với việc Tống Kiếm Cửu nói trắc nghiệm thành tích, định ra thời gian nhận huấn luyện dài ngắn thì hắn có chút không hài lòng.

Thôi, nếu thật tranh thí nghiệm mười hạng đầu, mỗi ngày mười hai canh giờ đi theo Tống Kiếm Cửu huấn luyện thì thà giết hắn còn hơn. Từ lúc hắn gia nhập Hoa Sơn tiên môn đến nay chưa từng chịu huấn luyện như vậy, hoàn toàn không thích hợp hắn trời sinh lười biếng. Xem ra năm mươi tên cuối cùng một ngày huấn luyện một canh giờ mới tốt, hắn khá thích loại này. Mỗi người đều có cách tăng cấp của riêng mình.

Đa số người dựa vào cố gắng tăng lên, nhưng Lục Nguyên hiểu rõ, hắn là loại nhờ vào ngộ tính, ngẫu nhiên chợt lóe tia sáng mà tăng lên. Nếu thật có một ngày không ngừng cố gắng, luôn căng dây đàn thì ngược lại tiêu trừ tia sáng chợt lóe bình thường.

Đà chủ đệ thập phân đà mới dứt lời không lâu thì thí nghiệm cá nhân bắt đầu.

Thí nghiệm cá nhân này là phải chạy trong sa mạc con đường dài năm trăm dặm. Trên con đường năm trăm dặm này sẽ có rất nhiều chướng ngại, nhiều quái thú, mãnh thú sa mạc ẩn nấp trong đó chuẩn bị đánh lén người đi qua. Càng nhanh tới đích đến thì thành tích thí nghiệm càng tốt.

Con đường năm trăm dặm nếu như ở hoàn cảnh bình thường thì tất nhiên không thành vấn đề.

Nhưng đây là sa mạc, hơn nữa Tống Kiếm Cửu đã nói rõ, trong quá trình có rất nhiều quái thú mãnh thú sa mạc ẩn nấp, hơn nữa ngươi muốn đi đường vòng cũng không được. Một là vì mọi người hoàn toàn chưa quen khu vực sa mạc này, hai là rất nhiều chỗ mấu chốt đặt thủy kính thuật. Ngươi không đi con đường này bị Tống Kiếm Cửu thông qua thủy kính thuật nhìn, thành tích trực tiếp xếp chót.

Tống Kiếm Cửu vừa nói bắt đầu lập tức có vài người bay lên. Trong đó có đại sư huynh Triệu Càn Khôn Côn Luân tiên môn. Trừ mấy người đó ra còn có vài cửu đại trưởng lão tuổi khá trẻ, chỉ khoảng một, hai trăm tuổi, có tiềm lực. Lần này Ngũ Tiên Minh một lần tuyển nhận hai ngàn người mới tiến vào, không khả năng chỉ nhận đệ tử chân truyền mỗi một môn phái, còn nhận một ít đệ tử có tiềm lực trong môn phái, cùng với cửu đại trưởng lão tuổi trẻ mà có tiềm năng.

Môn phái tuy chủ yếu bồi dưỡng tinh anh, cho đệ tử chân truyền nhiều tài nguyên, cơ hội, nhưng đó không có nghĩa là không cho trưởng lão, các đệ tử khác cơ hội. Chẳng qua cho cơ hội, tài nguyên ít mà thôi.

Lúc này thấy Triệu Càn Khôn và vài cửu đại trưởng lão một, hai trăm tuổi bay lên, Tống Kiếm Cửu cười cười. Tất nhiên có thể bay tới mục đích, biết bay là năng lực sau khi đến luyện thể kỳ, tự nhiên không thể ngăn cản. Nhưng quái thú sa mạc không chỉ trên mặt đất, trên bầu trời cũng có các loại quái cầm.

Tốt lắm, bây giờ, thí nghiệm bắt đầu.

Mọi người chạy đi.

Lúc mới bắt đầu thì tất cả vọt lên trước, mấy tu tiên giả luyện thể kỳ biết bay thì không cần nói, hai trăm người mới đệ thập phân đà có hơn một trăm chín mươi người không biết bay, đều chạy trên đất bằng. Vừa bắt đầu mọi người có kẻ cố gắng lộ ra hết thực lực, có kẻ không vội vàng chờ mặt sau mới bùng phát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK