Không thể nào! Mình sao có thể chết được! Mình là nhân vật siêu thoát vào kỷ nguyên, thiên địa hủy mà tự thân không hủy, có được thân thể của vô thượng văn minh vô địch.
Nhưng nhớ lại lúc nãy Văn Minh Phó Chủ Bát Lăng đã bị giết, trong lòng hắn không khỏi trầm xuống.
Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng tập trung toàn bộ tinh thần để ứng phó, toàn bộ tuyệt chiêu trong nháy mắt đánh ra, hơn nữa lại đánh vào những vị trí thích hợp, ngăn cản đợt tấn công cuồn cuộn ngập trời của Lục Nguyên. Hắn biểu hiện sự cường đại của một Văn Minh Cảnh, một Văn Minh Cảnh không dễ dàng giết được, Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng cũng không dễ dàng chết như vậy, Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng mơ hồ cảm giác đối thủ của mình mặc dù mạnh, nhưng vẫn trong phạm vi mình có thể ngăn cản được, nếu như vượt qua một chút nữa chỉ sợ chính mình sẽ không thể chống cự.
Nhưng muốn vượt qua cường độ công kích hiện tại, làm sao có thể.
Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng chưa bao giờ tin điểm này.
Hiện tại Lục Nguyên cùng Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng đều lấy ra trạng thái cao nhất của mình, lấy đỉnh phong đối đầu đỉnh phong, trong sát na hai người e rằng đã giao chiến cả vạn lần, Lục Nguyên mặc dù chiếm thượng phong, có được bốn ưu thế lớn nhưng muốn giải quyết Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng cũng không dễ dàng, trạng thái đỉnh phong của hai người cũng rất nhanh trôi qua.
Chặn lại công kích của Lục Nguyên, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, thiếu chút nữa đã chết ở chỗ này, Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng cũng không dám buông lỏng, sợ Lục Nguyên một kiếm tuyệt sát, làm sao dám buông lỏng.
Ngay lúc này, Lục Nguyên đánh ra một kiếm.
-Tiêu tương dạ vũ sầu đoạn tràng, hàn thiền bi minh nhân lưu lệ.
Rõ ràng là tuyệt chiêu của Chu Thanh Huyền, một chiêu này thật ra là Sơ Thủy Bản Đoạn Tràng lúc trước, Lục Nguyên vốn đã học qua về kiếm pháp của Chu Thanh Huyền, lại đang trùng kích vào Văn Minh Cảnh vừa vặn thấy được một kiếm này của Chu Thanh Huyền, vừa học qua Sơ Thủy Bản Đoạn Tràng, cho nên một kiếm này cũng tương đối bình thường.
Kiếm pháp chiêu thức của những người khác đều là đỉnh phong mạnh mẽ nhất.
Nhưng là Chu Thanh Huyền thì khác, kiếm pháp của Chu Thanh Huyền ngược lại là thấp kém nhất, có thể coi là một trong ít người Văn Minh Cảnh của Thiên Triều.
Chiêu thức của mỗi người không thể lúc nào cũng giữ được trạng thái mạnh mẽ nhất, có khi đỉnh cao có khi thấp kém, giống như trong một tháng có lúc trăng tròn có khi trăng khuyết, càng ở trạng thái đỉnh cao thì về sau sẽ càng dễ rơi vào trạng thái thấp kém.
Hiện tại trạng thái đỉnh cao của Lục Nguyên đã qua đi, rơi xuống thời điểm kém nhất, mà Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng cũng như vậy.
Hết lần này tới lần khác trong thời điểm thấp kém, kiếm pháp của Lục Nguyên được Chu Thanh Huyền diệu dụng, tỏ ra ưu việt vô cùng, mà Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng vốn đã bị bốn ưu thế lớn của Lục Nguyên chèn ép đến cực hạn, hiện tại Lục Nguyên ở thời điểm thấp kém lại sử dụng “Tiêu tương dạ vũ sầu đoạn tràng, hàn thiền bi minh nhân lưu lệ” một kiếm này, thành công áp đảo đối thủ.
Kiếm quang hàm chứa vô hạn bi ai đánh vào trái tim của Hoang Ưng, trong thiên địa, lần nữa vang lên ca khúc đau thương, thiên địa cùng khóc, gió mây cùng bi ai.
Đây là, Văn Minh Ai Ca!
Một Văn Minh Cảnh chết đi!
Đây là người Văn Minh Cảnh thứ hai bị Lục Nguyên giết!
Bản thân Văn Minh Cảnh chính là không tồn tại trong tam giới, thoát khỏi Ngũ Hành, cực kỳ khó chết, mười vạn năm cũng khó có được một người chết đi, nhưng bây giờ lại có liên tiếp hai người Văn Minh Cảnh chết đi, quả thực chính là chấn động thiên địa, hoàn toàn khó có thể tin, vốn dĩ là bốn đại cao thủ vây công một mình Lục Nguyên, mà trong nháy mắt chỉ còn lại hai đại cao thủ vây công Lục Nguyên.
Lục Nguyên nặng nề thở dốc một cái, đánh chết hai trong số bốn đại cao thủ Văn Minh Cảnh vây công mình, thật ra thì tương đối khó khăn, đừng tưởng rằng những chiêu thức mà vô luận là ai cũng không dùng được mà xem thường những chiêu thức này. Bất kể là chiêu thức mạnh mẽ nhất, cũng phải xem thời cơ, điểm rơi, tâm lý của đối phương, … , phải tìm thời cơ thích hợp nhất, có thể nói, mới vừa rồi đánh chết hai đại Văn Minh Cảnh, tiêu hao khá nhiều pháp lực của mình, cùng với khá nhiều tinh thần.
Nhưng là, chiến đấu vẫn chưa xong.
Sauk hi đem di thể của Văn Minh Phó Chủ Hoang Ưng đưa vào trong Tân Kiếm Thế Giới.
Lục Nguyên nhàn nhạt nhìn Tiên Chi Tử liếc mắt một cái, nói:
-Tiên Chi Tử, ngươi nếu không muốn chết, liền lập tức cút ra xa một chút cho ta.
Tiên Chi Tử hơi do dự, hai Văn Minh Cảnh chết trong tay Lục Nguyên, khiến Tiên Chi Tử chấn động tương đối to lớn, dù sao hiện tại bản thân Tiên Chi Tử còn chưa tới Văn Minh Cảnh, hơn nữa tính tình của Tiên Chi Tử loại người thích núp trong bóng tối, bản thân lại không ra mặt, lần này tới giết Lục Nguyên, vì hắn cho rằng thực lực mình tiến nhanh, đến gần Văn Minh Cảnh, giết Lục Nguyên giống như giết một con gà vậy, kết quả hiện tại phát hiện thực lực của Lục Nguyên quá mạnh mẻ, hắn liền có ý rút lui. Lục Nguyên nói vậy có phải muốn dọa mình rút lui hay không, hắn không có bao nhiêu thực lực, nhưng là nếu như Lục Nguyên không phải muốn dọa mình rút lui, chính mình đã chết đâu? Nên làm như thế nào?
Tiên Chi Tử ở trong lòng do dự một hồi, lập tức quyết định chú ý, đi, hắn không chút do dự lập tức đi, hiện tại không đối phó được Lục Nguyên, chính mình còn có vô số truyền thừa của Tiên Cổ Văn Minh, còn có Trấn Nguyên Tử Địa Thư, … , hơn nữa mình cũng không muốn vứt mạng ở nơi này.
Về phần vứt bỏ đồng bạn rời đi, Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh mặc dù là hai kỷ nguyên, nhưng lại không làm gì được Tiên Cổ Văn Minh, hắn có thể làm gì được mình.
Tiên Chi Tử chính là tiểu nhân âm hiểm như vậy.
Tiên Chi Tử vừa rút lui vừa lưu lại truyền âm:
-Lục Nguyên huynh quả nhiên là bản lãnh, ta quả nhiên không thể đuổi kịp. Sau này tuyệt đối sẽ không cùng Lục Nguyên huynh là địch.
Đây cũng là lời nói dối, hắn chỉ muốn loại bỏ một chút địch ý của Lục Nguyên, chỉ cần Lục Nguyên lộ ra sơ hở, Tiên Chi Tử tất nhiên giống như con chó đói nhào đầu về phía trước, Tiên Chi Tử nhất định sẽ làm được chuyện đó.
Tiên Chi Tử mặt ngoài anh tuấn, tuấn mỹ, kì thực âm hiểm, sắc bén, thích nữ nhân, miệng nam mô, bụng bồ dao găm, lòng dạ nhỏ hẹp.
Tiên Chi Tử vừa đi, Lục Nguyên nhìn về phía Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, nói:
-Hiện tại chỉ còn lại mình ngươi, Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh.
Rốt cục, trận chiến này cũng sắp kết thúc, Lục Nguyên thật ra rất muốn mau chóng kết thúc trận chiến này. Hiện tại chính mình Tân Kiếm Thế Giới có di thể của hai tôn văn minh cấp, có di thể trong tay, mình có thể nhận được khá nhiều chỗ tốt, mình cũng muốn sau khi trận chiến này kết thúc đi tăng cường thực lực, đối thủ mặc dù là một người pháp lực hai kỷ nguyên, nhưng vừa rồi khi giao thủ, Lục Nguyên phát hiện mình có thể vững vàng thủ thắng, người cuối cùng này có lẽ sẽ không hao phí quá nhiều thời gian.
-Không tệ, không tệ, hiện tại có hai văn minh di sản một kỷ nguyên, có thể giúp ta tăng thực lực lên, bất quá nghĩ tới thì Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh với hai kỷ nguyên càng tốt hơn một chút, Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh, trên người của ngươi có vật gì tốt không? Mau giao ra đây đi.
Lục Nguyên tùy ý hỏi, hiển nhiên coi Văn Minh Phó Chủ Lực Thánh trở thành một con heo sắp bị làm thịt.