Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng như vậy thì muốn nâng lên khá khó khăn.

Trường Hồng kiếm cứng rắn nâng lên, tuy tốc độ cực kỳ chậm chạp, đâu còn vẻ nhẹ nhàng bình thường, tốc độ thực là chậm như trâu già kéo xe nát vậy. May mắn là luyện tập một lát đã cảm giác được dùng pháp lực là đúng rồi.

Thác nước cao hơn ba mươi trượng đánh xuống có lực lượng lớn như vậy! Khiến tốc độ vận kiếm của mình chậm đến tột độ, tựa ốc sên, thân Trường Hồng kiếm đều bị đè cong.

Nói thật trước khi luyện kiếm thật không biết thác nước cao hơn ba mươi mét có lực lượng lớn như vậy. Tiêu hao xong pháp lực thì hắn ngồi trở về tảng đá bên hồ nước, ăn qua loa. Nhận bảy Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp Vân Thố, Vân Miêu trong Phong Linh bài hồi phục pháp lực. Khi pháp lực lần thứ hai bắt đầu liên miên bất tận di chuyển thì hắn lại đầu vào thác nước, bắt đầu luyện kiếm.

Kỳ thực lúc này Lục Nguyên đã phát hiện, luyện kiếm dưới thác nước thế này chẳng những có thể luyện tốc độ kiếm mà còn có thể luyện pháp lực, đúng là một hòn đá trúng hai con chim.

Thác nước thiên lạc, bán cùng ngân hà tranh lưu, đằng hồng bôn điện, bạch sắc vạn hác.

Ầm ầm sóng lớn như ngân hàng từ trên trời đổ xuống, đánh vào hồ nước. Hồ nước bắn lên bọt nước trắng to lớn, thế cuộn trào mãnh liệt.

Dưới thác nước, một thiếu niên tay cầm thanh phi kiếm đỏ thẫm cố gắng quay người nhảy lên trên.

Một kiếm lại một kiếm ngược thác nước chém ra.

Làm sao chém càng nhanh, Làm sao chém càng cường!

Lục Nguyên từng nhát từng nhát kiếm chém ngược, từ trên cao chém ngược xuống. Thác nước cao hơn ba mươi trượng không ngừng ập xuống. Muốn ở lực trùng kích mạnh mẽ như vậy lật kiếm chém lên không thể nghi ngờ là cực kỳ gian nan, tiêu hao pháp lực rất nhanh, nhưng làm vậy có thể tăng tốc độ kiếm, khiến kiếm thuật càng mạnh hơn.

Lật tay một kiếm lại một kiếm.

Cứ thế lật tay một kiếm lại một kiếm làm bản thân mệt muốn chết, tu hành nghịch thế thác nước thế này vốn rất vất vả.

Đây là ngày tu hành thứ hai, lúc này Lục Nguyên lật tay một kiếm lại một kiếm, chém ngược kiếm ra, nhưng lúc này tốc độ xuất kiếm chậm như ốc sên, tiêu hao pháp lực cực kỳ to lớn. Mồ hôi không ngừng chảy dọc xuống trán, lập tức hòa vào sóng lớn vang ầm ầm.

Dù là ban ngày hay ban đêm đều không ngừng luyện kiếm, chỉ có khi pháp lực cạn kiệt mới dừng lại tĩnh tọa, nhân tiện ăn chút gì bổ sung thể lực bị tiêu hao. Trong lúc tu hành không để ý cái gì đồ ăn ngon, tùy tiện dùng Ích Cốc đan cho qua.

Bình thường hắn lười chảy nhớt, khi cần nghiêm túc thì rất chăm chỉ.

Làm người nên chơi thì chơi, nên nghiêm túc thì phải nghiêm túc.

Con người chính là một sợi dây, luôn căng ra dễ đứt, chỉ có lúc lỏng lúc căng mới là lẽ phải. Đương nhiên thời gian lỏng của hắn rất nhiều, ngẫu nhiên mới căng. Nghĩ vậy hắn bất giác bật cười, mượn lực linh thú vân hệ trong Phong Linh bài, pháp lực không ngừng hồi phục.

Một khi hồi phục pháp lực thì lại tập trung vào tu hành gắt gao.

……..

Tu hành ngày thứ mười lúc này dưới thác nước vô danh, Lục Nguyên vẫn đang tiếp tục ra từng kiếm. Lần này tốc độ xuất kiếm không nhẹ nhàng hơn bình thường nhưng so ban đầu vào thác nước tu hành xuất kiếm như ốc sên thì nhanh rất rất nhiều.

Bây giờ hắn cảm giác rõ ràng đã tiến bộ.

Nếu có tiến bộ, cảm nhận rõ rệt thì cứ tiếp tục luyện đi.

Hít sâu một hơi, hắn lần thứ hai bắt đầu luyện kiếm. Thật ra lúc này Lục Nguyên vui mừng phát hiện mình ở dưới thác nước luyện kiếm khiến tăng mạnh tính kéo dài pháp lực, càng thêm miên miên mật mật, phù hợp đặc tính vân hệ tâm pháp miên miên mật mật. Thực ra bây giờ Lục Nguyên mới phát hiện bản thân thích hợp vân hệ tâm pháp. Hỏa hệ quá mạnh mẽ, vụ hệ nhiều biến, lôi hệ bá đạo, những thứ đó không thích hợp hắn. Giống như vân hệ mặt ngoài đơn giản, thoạt trông không có bao nhiêu uy lực, kỳ thực miên miên mật mật mới càng phù hợp tâm tính của hắn.

Nhân, kiếm, công pháp, kiếm pháp.

Những thứ này phải tương xứng mới đúng.

Nếu người và công pháp tương xứng thì thành công gấp bội.

Người và công pháp không tương xứng thì là làm nhiều mà công ít.

……..

Tu hành ngày thứ ba mươi, dưới thác nước vô dành, Lục Nguyên đang không ngừng chém ngược, từng kiếm từng kiếm nghịch thế thác nước mà lên. Kiếm thế lúc này so với ngày thứ nhất chậm như ốc sên nhanh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, nhanh hơn tốc độ kiếm ngày tu hành thứ mười.

Đương nhiên Lục Nguyên cũng biết đây là vì thiên phú kiếm đạo của mình khá cao, cộng thêm một tháng nay ngày đêm tu hành tạo thành. Một tháng nay hắn chưa từng ngừng bước chân tu hành, ngày lẫn đêm, chỉ lúc pháp lực cạn kiệt mới dừng lại.

Nhưng lúc này Lục Nguyên cảm giác được dù tốc độ kiếm tăng không ít nhưng tình hình này cứ cảm thấy rất khó tăng lên thêm.

Khổ luyện mà không cách nào tăng lên chỉ có nhờ vào ngộ.

Hắn lập tức đem tảng đá mình ngồi chuyển tới dưới thác nước, ngồi trên đó, mặc thác nước xô đẩy. Ngồi dưới thác nước minh tưởng, máu thịt cảm nhận thác nước không ngừng đánh vào lực cản mạnh mẽ, Lục Nguyên rơi vào trạng thái trầm tư.

Thác nước từ trên đầu đổ xuống, Lục Nguyên đang suy tư. Dòng nước chảy dường như hơi biến đổi, nước chảy không hoàn toàn giống hệt, có lúc xung kích mạnh, có lúc lực cản yếu. Nếu có thể lợi dụng nước biến hóa thì kiếm của mình sẽ không tầm thường.

Minh tưởng thật lâu sau, Lục Nguyên bỗng mở mắt ra, Trường Hồng kiếm xoay ngược lên.

Trường Hồng kiếm xoay ngược lên, cứ thế xoay ngược lên, Lục Nguyên cảm giác rõ ràng Trường Hồng kiếm xuất kiếm không giống, có thể cảm nhận trên thân kiếm các nơi khác nhau chịu lực cản. Nếu như thân kiếm hoàn toàn ở khu vực lực cản nhược thì có thể càng nhanh hơn không?

Luyện kiếm trong thác nước là như vậy, nếu luyện kiếm trong không khí thì sao? Tu tiên giới có một phần người nghiên cứu đã sớm nghiên cứu ra. Không trung không phải không có gì hết mà tồn tại một loại khí thể, loại không khí này có thể ngăn cản tốc độ trường kiếm. Nước chảy có chỗ yếu, vậy trong không khí phải chăng có khu vực mạnh khu vực yếu đâu?

Tuy khác biệt nhỏ nhưng nếu ở khu vực lực cản yếu ra kiếm chắc sẽ khiến kiếm mình nhanh chút.

Một kiếm chém ra, đôi mắt cẩn thận nhìn biến hóa của nhát kiếm. Đôi tay nắm chuôi kiếm, cảm nhận một chút run rẩy từ thân kiếm. Lúc này tập trung hết sức chăm chú, tất cả tinh thần đều tập trung vào tu hành kiếm thuật.

Suy tư thật lâu sau, Lục Nguyên lật tay ra kiếm, hoặc là xuất kiếm trong thác nước, hoặc là ra kiếm trong không khí, không ngừng Cố Mêar giác biến đổi mỗi một kiếm, biến hóa có nhỏ hơn cũng nghiêm túc quan sát.

……..

Lúc này Lục Nguyên lật tay đâm một kiếm, đâm vào trong thác nước, ngược lên. Ngược lên một kiếm vô cùng linh động, so với nhát kiếm nào trước kia nhanh hơn nhiều. Trường Hồng kiếm đảo ngược đâm lên không trung, tốc độ nhát kiếm này gấp hai tốc độ ban đầu, cực kỳ nhanh nhẹn.

Thành công!

Mình rốt cuộc thành công! Trải qua hai tháng tu hành, rốt cuộc tăng tốc độ kiếm lên gấp hai ban đầu, như vậy thì mặt kiếm thuật mình sẽ tăng vọt, sức chiến đấu cũng tăng theo, tốc độ kiếm càng nhanh. Giờ bốn người cầm kỳ thư họa có lập tức ùa lên tấn công cũng sẽ không làm mình e ngại nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK