Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên tôn!! Thiên không chi tôn giả!

Thiên không chi tôn giả dù không cao bằng chủ văn minh có thể phá kỷ nguyên mà sinh tồn, nhưng thiên tôn đã là đỉnh cao thế giới cảnh, có thần thông người hỗn động cảnh không cách nào tưởng tượng ra. Thái Hoàng Thiên Tôn là thượng cổ cường giả không biết sống bao nhiêu lâu đã sớm ra đi.

Lập tức hơn năm trăm người bắt đầu tiến vào trong cửa.

Bước vào cửa này chắc là vô tầng thứ nhất Thái Hoàng Thiên rồi chứ? Trong đầu Lục Nguyên nhớ lại tư liệu về Thái Hoàng Thiên. Thái Hoàng Thiên tổng cộng có năm tầng. Tầng thứ tư sinh ra tiểu hỗn động thạch, tầng thứ năm sinh ra đại hỗn động thạch, ba tầng trước nghe nói có đủ các loại linh vật, tài nguyên.

Tất nhiên nghe nói ba tầng đầu còn có nơi trong truyền thuyết gọi là cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn.

Cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn nghe nói do Thái Hoàng Thiên Tôn sáng tạo ra, linh vật tốt nhất ba tầng đầu chính là ở trong cấm địa.

Tuy nhiên, cấm địa khá là bí ẩn, nói đơn giản là cấm địa chỉ có lúc mới vào Thái Hoàng Thiên là có cơ hội tiến vào trong đó, chứ mặt sau không có cơ hội đó nữa. Cơ hội tùy cơ tiến vào cấm địa không lớn lắm, có thể vào cấm địa được hay không hoàn toàn bằng vào may mắn.

Hy vọng mình có may mắn vào được cấm địa.

Sau đợt đầu váng mắt hoa, đợi lần thứ hai mở mắt thì phát hiện mình ở trong hoàn cảnh cực xinh đẹp. Đây là đâu vậy? Bầu trời như ráng chiều nhuộm một mảnh đỏ. Mặt đất màu hoàng kim, bốn phía linh khí đậm đến đáng sợ. Phía trước hiện ra một bia đá.

Đó là bia đá tràn ngập uy nghiêm, túc mục! Trên bai đá viết bảy chữ, cấm địa Thái Hoàng Thiên Tôn!

Lục Nguyên rất vui mừng, lúc trước tra tư liệu Thái Hoàng Thiên biết được ba tầng đầu là cấm địa tốt nhất, nhưng đi vào cấm địa chỉ tùy cơ, không ngờ mình tùy cơ đến đây được. Lục Nguyên phát hiện xung quanh không chỉ có một mình mình, thần thức quét qua, phát hiện bên cạnh còn có hai mươi chín người.

Tổng cộng có ba mươi người tùy cơ tiến vào cấm địa ư?

- Chúc mừng các ngươi vô cùng may mắn tiến vào cấm địa, bây giờ các ngươi có nửa canh giờ nghỉ ngơi hồi phục. Sau nửa canh giờ sẽ xuất hiện thử thách ba cửa.

Trong không trung đột nhiên phát ra thanh âm uy nghiêm lạnh lùng nói:

- Trong thử thách ba cửa người được đánh giá cao nhất có thể lần lượt được thưởng khác nhau, đánh giá càng cao thì thưởng cho càng tốt.

Nghe thanh âm trong không trung, ba mươi người đều lặng đi, sau đó vang tiếng xôn xao.

Quá sung sướng.

Nghe nói trong cấm địa có ba tầng đầu là thưởng cho tốt nhất. Ba mươi người có mặt đều cực kỳ may mắn.

Lục Nguyên nhìn nhìn, phát hiện trong ba mươi người có người quen, người kia chẳng phải là Bách Lý Băng sư tỷ đó sao? Hắn lập tức đi qua chào hỏi.

Bách Lý Băng ngẩn ra, nói:

- Lục sư đệ, ngươi cũng ở đây hả? xem ra chúng ta đều là người có vận may không tệ.

Có thể đi vào cấm địa đều là người vận may không tệ.

Bách Lý Băng chào hỏi xong cười cười bảo:

- Lục sư đệ, cấm địa này thưởng khá phong phú, chỗ khác ba tầng đầu Thái Hoàng Thiên đều không sánh bằng. Tuy nhiên, lần này cạnh tranh khá khốc liệt. Chỗ đó là đệ nhất cao thủ dưới hỗn động cảnh Hỗn Lôi Môn Triệu Thiên Lôi, là nhân vật khó gặm, pháp lực đại đạo cảnh thập tầng, thực lực tuyệt đối không dưới ta.

Lục Nguyên theo ánh mắt nàng nhìn sang, phát hiện người tên Triệu Thiên Lôi là người đàn ông trung niên mắt sâu thẳm, có cảm giác âm trầm, hiển nhiên một bụng mưu trí.

Bách Lý Băng lại nói:

- A, tiểu cô nương đó là tiểu công chúa của Chân Nhất Môn, Dạ Cơ Tuyết.

Lục Nguyên nhìn sang, quá nhiên là thiếu nữ cực kỳ đáng yêu, da trắng hơn tuyết, khuôn mặt búp bê.

Lục Nguyên bất giác hỏi:

- Tiểu công chúa của Chân Nhất Môn Dạ Cơ Tuyết này chắc thực lực không mạnh lắm hả?

- Thực lực của nàng là đại đạo cảnh cửu tầng, không quá mạnh.

Bách Lý Băng chỉ vào người đàn ông trung niên tay áo bay bay thong dong đứng cạnh tiểu công chúa Dạ Cơ Tuyết, nói:

- Đó là đệ nhất cao thủ dưới hỗn động cảnh của Vô Thượng Đại Giáo Chân Nhất Môn này, tên gọi Tống Duy Nhất. Hắn từng mười chiêu chiến thắng Hiên Viên Lệnh, là đối thủ cực kỳ đáng sợ, ta ở dưới tay hắn e rằng khó thể chống đến mười chiêu.

Cùng là đại đạo cảnh thập tầng, có người ở cửa này ngừng lại lâu, thực lực cao cường, so với người mới bước vào đại đạo cảnh thập tầng mạnh vô cùng.

Bách Lý Băng chỉ vào một người đàn ông trẻ tuổi trông mặt khoảng hai mươi, nói:

- A, đấy là đan dược văn minh, Lý Thọ.

Người đàn ông tuổi trẻ này mặc thanh bào như nước chảy, khí thế không giống bình thường, là loại kiêu ngạo xuất thân từ văn minh, không thèm để ý ai bên cạnh cả. Tuy nhiên gã đúng là có tư cách này, vì gã xuất thân từ đan dược văn minh, một trong thập đại văn minh.

Bách Lý Băng nói:

- Người xuất thân văn minh có thực lực không giống bình thường, không phải người mới Phó Xung người thắng có thể sánh bằng. Lý Thọ đó ở trong đan dược văn minh chỉ bình thường thôi, nhưng so với chúng ta thì cường đại hơn rất nhiều, là kình địch cực kỳ đáng sợ.

Lúc này, Bách Lý Băng đang quan sát đối thủ, người khác cũng làm tương tự.

Mọi người lập tức phát hiện trong đám người, kẻ khó đối phó nhất chắc là Lý Thọ đan dược văn minh. Khó đối phó thứ hai là Chân Nhất Môn Tống Duy Nhất. Thứ ba, thứ tư đến phiên Kiếm Môn Bách Lý Băng, Hỗn Lôi Môn Triệu Thiên Lôi. Còn Lục Nguyên, thật bất hạnh, danh tiếng của hắn gần đây rất nổi trong Kiếm Môn nhưng ở bên ngoài thì chẳng là gì cả, ngẫu nhiên có người nhận ra Lục Nguyên đã thắng người mới pháp cổ văn minh trong cuộc chiến chỉ đạo.

Tuy nhiên, đó chỉ là người mới đấu nhau thôi.

Bây giờ là một đám tinh anh nhất dưới hỗn động cảnh đấu nhau.

Chính giữa cách biệt một trời một vực.

Vậy nên cơ bản mọi người bỏ qua Lục Nguyên, không cần đặc biệt chú ý.

Nửa canh giờ nghỉ ngơi chỉnh đốn rất nhanh trôi qua.

Lúc này trong không trung xuất hiện giọng nói ban đầu:

- Bây giờ bắt đầu cửa thử thách thứ nhất cấm địa. Thử thách cửa thứ nhất là, sức chịu đựng.

- Nhớ kỹ, đánh giá càng cao thì được thưởng càng tốt.

- Ba ải cấm địa, thử thách thứ nhất, Thái Hoàng Thiên thủy triều.

Trong không trung vang giọng nói:

- Bây giờ, bắt đầu!

Thái Hoàng Thiên thủy triều? Đó là cái gì vậy? Trong lòng Lục Nguyên xẹt qua nghi vấn, kỳ thực không chỉ mình hắn, mấy người khác cũng nổi lên thắc mắc không biết đây là cái gì. Lúc này từ xa vọt tới thủy triều ồ ạt, đó là thủy triều màu bạc trắng, tốc độ vọt đến khá nhanh, nhấn chìm cả đất hoàng kim.

Đây là cái gì? Có lòng muốn bay lên trời nhưng thủy triều xám bạc đem bầu trời, mặt đất thấm ướt cả.

Nhưng xem ra nó không phải thứ gì tốt, trong ba mươi người có người tò mò ném qua một huyền thiết. Ba mươi người có đủ các dạng, ở trong đỉnh đầu khánh vân của mình bỏ huyền thiết cũng bình thường. Huyền thiết ném vào thủy triều xám bạc, kết quả chớp mắt bị đóng băng. Đây là thủy triều gì vậy? Vừa đụng phải liền đóng băng ngay.

Giờ phút này, ba mươi người trong cấm địa không ai biết nên giải quyết ra sao.

Bây giờ tất nhiên là phải chạy. Thế là ba mươi người cũng chạy như bạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK