Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Con biết thực lực hiện tại của mình không bằng tám vị Đại Đạo Cảnh tầng thứ mười kai, đành phải tạm thời bỏ qua, dù sao tâm pháp Vô Tướng Thôn Phệ bí quyết con mới tu hành một thời gian ngắn.

- Hiện tại con cần phải tăng pháp lực lên.

Lục Nguyên ngồi xếp bằng ở trong Hoa Sơn cư, Đỉnh Đầu Khánh Vân xuất ra linh khí cuồn cuộn, từ sau khi lấy được nhị giai linh mạch linh thạch của Lục Nguyên tương đối nhiều, nguyên khí cuồn cuộn, tuy nhiên pháp lực bản thân tiến triển cũng tương đối chậm.

Lục Nguyên hiểu rõ, mình hiện tại không thiếu linh thạch tuy nhiên linh thú thì hơi thấp chỉ có hai con linh thú truyền thuyết mà thôi, thật sự không phải là nhiều, so với những người tu vi Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy tầng thứ tám khác thì kém quá xa.

Cần phải có biện pháp tìm linh thú.

Lục Nguyên cảm thấy pháp lực của bản thân không ngừng tích lại, linh thú không đủ dùng đành phải dùng linh thạch rất nhiều, cuối cùng cứ thế đem Đại Đạo Cảnh tầng thứ bảy đạt tới tình trạng đỉnh phong, chuyện kế tiếp chỉ là xung kích Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám Thiên Địa Pháp Tướng.

Thiên Địa Pháp Tướng có rất nhiều pháp tắc, bắt đầu sát nhập nguyên anh, hóa thành Thiên Địa Pháp Tướng.

Cửa ải này cũng tương đối khó thành, kỳ thật mỗi một cửa ở Đại Đạo Cảnh đều không dễ dàng gì mà tu thành, Lục Nguyên đành tìm một chỗ uống rượu rồi phơi nắng.

Nhân sinh không cần phải quá gấp.

Nếu có thể thì cứ nhàn nhã.

Đây là nhân sinh quan của hắn.

Cứ như vậy mà phơi nắng, đúng lúc này Nhạc Sương đã chạy tới:

- Tiểu đệ, sư phụ tìm đệ.

- Sư phụ tìm đệ?

Lục Nguyên lập tức bay thẳng về phía Càn Khôn Cung.

Ở trong nội cung Càn Khôn trên mặt đất tràn đầy chai rượu Lục Nguyên nhún vai.

Thái Sử Không nhìn về phía Lục Nguyên:

- Ngươi đến rồi, chúc mừng ngươi gầy đây được chọn là một trong thập đại nhân vật mới.

- Thập đại nhân vật mới?

Lục Nguyên khẽ giật mình.

- Đây là gì?

Thái Sử Không nói;

- Đám người các ngươi tổng cộng có năm mươi người tiến đến mà trong đó chọn mười người ngươi đương nhiên là được chọn, dù sao ngươi cũng là người mạnh nhất trong bọn họ, Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào cũng trúng tuyển, đúng rồi còn có mấy tiểu bằng hữu của ngươi Sư Phi Tiên, Hoắc Nhất Bộ hai người cũng trúng tuyển.

Lục Nguyên ngơ ngác:

- Rốt cuộc là gì, con không hiểu. Thập đại nhân vật mới, đây là sao/

Lục Nguyên không hiểu.

Thái Sử Không cười cười:

- Chuyện này bắt đầu từ Pháp Cổ Văn Minh.

- Pháp Cổ Văn Minh chính là một tỏng ngũ đại cổ văn minh, trấn nhiếp chư thiên, vô số người đều nghe tới thanh danh của Pháp Cổ Văn Minh, ở Trung Ương thiên triều có mười vạn đại châu mà Pháp Cổ Văn Minh được phân hai châu.

- Kiếm môn chúng ta ở trong hai đại châu mà Pháp Cổ Văn Minh khống chế, mặt khác Pháp Cổ Văn Minh dĩ nhiên là vô cùng uy nghiêm.

- Cứ trăm năm Pháp Cổ Văn Minh lại dò xét hai đại châu mà bọn họ khống chế.

- Kiếm môn chúng ta cũng bị họ dò xét.

- Mà cứ cách trăm năm Pháp Cổ Văn Minh đến dò xét đều có nội dung khá lớn, trong đó bọn họ sẽ chỉ dạy cho mười nhân vật mới.

- Chỉ dạy?

Lục Nguyên quái lạ.

- Đúng thế chỉ dạy.

Thái Sử Không nói.

- Không cần phải kinh ngạc Pháp Cổ Văn Minh là một trong ngũ đại văn minh ở Trung Ương thiên triều, bàn về thực lực thì mạnh hơn Kiếm Môn chúng ta không biết bao nhiêu, nhân vật mới bình thường của chúng ta cũng chỉ là Đại Đạo Cảnh tầng thứ tám mà thôi, mà ở Pháp Cổ Văn Minh nhân vật mới của bọn họ thường xuyên là Đại Đạo Cảnh tầng thứ chín thứ mười thậm chí là Hỗn Động Cảnh, cho nên chỉ có thể nói là chỉ dạy, cho thấy sự khác biệt giữa Pháp Cổ Văn Minh và Kiếm Môn.

- Tuy nhiên nói là thế, không chừng ngươi có thể thắng, Pháp Cổ Văn Minh đã tuyên bố ai có thể thắng được mười nhân vật mới của bọn họ thì bọn họ sẽ trọng thưởng, tuy nhiên điều này đều không dễ dàng, nhiều năm như vậy ở Kiếm Môn cũng chỉ có Kiếm Chi Tử được trọng thưởng.

Thái Sử Không nhìn về phía Lục Nguyên.

Lục Nguyên đã hiểu ý của Thái Sử Không.

Pháp Cổ Văn Minh muốn chỉ dạy thì mình cần phải thắng, thuận tiện lấy phần thưởng.

Đúng rồi lại phải nói tiếp nhân vật mới của Pháp Cổ Văn Minh còn có hai người mà mình biết là Phó Trùng cùng với Quán Quán không biết hai người này có xuất hiện không.

Gần đây Kiếm Môn náo nhiệt rất nhiều.

Nguyên nhân thì là do pháp cổ văn minh sắp đến tuần tra.

Người pháp cổ văn minh một đường tuần tra, tất nhiên không khả năng kiểm tra từng chỗ một, chỉ tìm chỗ trọng yếu tuần tra thôi, dù sao chuyến hành trình là hai ngàn đại châu, cơ bản là cách mấy đại châu mới đi một điểm. Trong mấy đại châu gần đó, người pháp cổ văn minh sẽ chỉ đi một chỗ, chính là Kiếm Môn.

Vậy nên các môn phái gần đó đều chạy tới Kiếm Môn.

Mấy đại châu gần đó không có Vô Thượng Đại Giáo gì, nhưng có một môn phái thực lực khá mạnh tên là Hỗn Lôi Môn, nghe nói môn phái này chủ tu ý nghĩa lôi pháp, là đỉnh cao trong môn phái, rất có khả năng gần với Vô Thượng Đại Giáo. Trừ Hỗn Lôi Môn ra mấy môn phái khác đều là tiểu môn phái rất là nhỏ bé, ở trước mặt Kiếm Môn không đáng nhắc tới. Kiếm Môn có thể xứng với bốn chữ Vô Thượng Đại Giáo thì tất nhiên là có thực lực.

Trong Kiếm Môn náo nhiệt lên, dù là đệ tử trung tâm, đệ tử chân truyền hay đệ tử bình thường đều hưng phấn. Bình thường chưa đến hỗn động cảnh là không thể ra Kiếm Môn, lần này đột nhiên đến một số người lạ, coi như không quen biết thì có thêm người rộn ràng chút cũng tốt.

Còn về Lục Nguyên, tất nhiên là tiếp tục cuộc sống nhàn nhã của mình.

Bây giờ mình có tu vi đại đạo cảnh thất tầng đỉnh đầu khánh vân, mấy lần muốn trùng kích đại đạo cảnh bát tầng thiên địa pháp tướng, nhưng không sờ được da lông đại đạo cảnh bát tầng thiên địa pháp tướng nữa là, còn kém xa xôi lắm.

Thôi, tạm thời không nghĩ đến việc tăng pháp lực.

Tiết trời vẫn là tốt như vậy, không tìm chỗ thoải mái để nghỉ ngơi thì thật có lỗi với bản thân.

Bây giờ Lục Nguyên cảm giác như mình trở lại Hoa Sơn, mỗi ngày ở trong Hoa Sơn đều nằm ì ra đó.

Thật là đoạn ngày tháng cực kỳ sung sướng. Nhưng một ngày này trước khi bắt đầu uống rượu, có lẽ là nằm nhìn mặt trời quá lâu, Lục Nguyên cảm thấy mặt trời có gì đó khác với bình thường. Lúc này mặt trời uy nghiêm như vậy, túc mục như vậy, tỏa sức sống dạt dào. Giây phút này triêu dương kiếm ý, đại nhật kiếm ý, thùy mộ kiếm ý cùng tiến vào đầu.

Trong đầu mình ba kiếm ý như biến thành một mặt trời.

Đó là loại mặt trời uy nghiêm, mạnh mẽ, tỏa sức sống như thế nào chứ.

Lục Nguyên như chìm đắm trong đó.

Thời gian bất giác trôi qua.

Trong đầu hắn mặt tời ngày càng to, như gần bằng mặt trời ở bên ngoài, giây phút này Lục Nguyên hiểu, mình đã ngộ ra nhật kiếm ý!

Nhật kiếm ý!

Đại nhật, chỉ là lấy ra một mặt của nhật kiếm ý vô tận uy nghiêm như biển.

Nhật kiếm ý, bản thân là uy nghiêm, nghiêm túc, cùng lúc đó là loại kiếm ý không ngừng tỏa ra sức sống.

Mình đã luyện thành kiếm ý thứ năm mươi mốt!

Lục Nguyên biết rằng bây giờ tu hành còn chưa xong. Mình đã ngộ ra nhật kiếm ý, cùng với trước đó ngộ nguyệt kiếm ý, trong cửu âm cửu dương có một âm một dương là nhật, nguyệt.

Tiếp theo cần nghĩ sơ hở của nhật kiếm ý.

Cùng với sơ hở của nguyệt kiếm ý.

Cửu âm cửu dương, cần tìm ra kiếm ý cửu âm cửu dương, rồi mới tìm sơ hở của nó. Bản thân cửu âm cửu dương là thiết tắc phá hết công pháp thiên hạ, cho nên cần mỗi một loại đều tìm ra sơ hở.

Sơ hở của nhật kiếm ý là cái gì?

Trong đầu rơi vào suy tư, hắn bất giác ngẩng đầu nhìn mặt trời trên cao. Vầng mặt trời không ngừng đốt cháy, tỏa ra vô tận ánh sáng và nhiệt độ, dù nhìn từ góc độ nào cũng không thấy sơ hở đâu cả. Rốt cuộc sơ hở của nhật kiếm ý là cái gì? Lục Nguyên bất giác suy tư.

Không đúng, mặt trời có sơ hở! Sắp tới tối, khi đêm đến thì mặt trời cũng sẽ bị che đậy, không thể hiện ra một chút ánh sáng. Khoảnh khắc Lục Nguyên đánh ra một kiếm kinh hồng, nhát kiếm đánh ra, trên kiếm như xuất hiện một vầng trăng sáng. Giờ phút này, dường như bầu trời đều tối đi.

Giờ thì Lục Nguyên đã hiểu, mình chẳng những ngộ ra đạo lý nguyệt khắc nhật, còn tăng một tầng cảm ngộ về nguyệt. Trong một kiếm có thể huyễn hóa ra mặt trăng gần như hoàn chỉnh.

Còn sơ hở của nguyệt kiếm ý là cái gì? Dựa theo nguyên nhân cửu âm cửu dương, sơ hở của nguyệt chắc là nhật.

Ánh sáng của trăng là đến từ mặt trời, không có nhật thì nguyệt không thành nguyệt, đây chính là sơ hở của nguyệt. Lục Nguyên xuất kiếm, bây giờ kiếm nóng cháy như mặt trời, dường như trên kiếm có mặt trời đang đốt cháy.

Nguyệt khắc nhật, nhật khắc nguyệt!

Cửu âm cửu dương tam âm tam dương thành công, sau này chỉ cần đối mặt nguyệt hệ kiếm pháp hoặc là nhật hệ kiếm pháp thì chỉ vài giây lập tức tìm ra sơ hở ngay, mình chỉ kém lục âm lục dương có thể luyện thành âm dương thiết tắc rồi. Đến lúc đó trong cõi trời đất không có chiêu thức nào là mình không nhìn ra, âm dương thiết tắc chính là bá đạo đáng sợ như vậy.

Lục Nguyên mở mắt ra, phát hiện Tần Sương Thành đứng trước mặt mình.

Tần Sương Thành lập tức nói:

- Ta vừa lúc từ xa đi ngang thấy tiểu sư đệ đang ngộ đạo thế là ở bên cạnh xem. Không ngờ tiểu sư đệ chỉ dùng ba ngày mà đã ngộ ra một kiếm ý, khâm phục, khâm phục.

Gã thật sự khâm phục, gã thấy trên đỉnh đầu Lục Nguyên dâng lên thượng cổ phù chú thứ năm mươi mốt, nên biết hắn lại ngộ một loại kiếm ý. Tần Sương Thành biết muốn kiểu ra nhiều kiếm ý là vô cùng khó khăn, dù cơ duyên tốt phải mất mấy tháng mới hiểu ra một loại kiếm ý là chuyện bình thường. gã không biết rằng trong ba ngày này, Lục Nguyên chỉ dùng một ngày đầu đã ngộ ra nhật kiếm ý, hai ngày sau đều đang ngộ đạo lý nhật nguyệt tương khắc, rồi cuối cùng cũng ngộ được đạo lý nhật nguyệt tương khắc, luyện tam âm tam dương. Nếu như Tần Sương Thành biết ba ngày này Lục Nguyên không chỉ ngộ ra một loại kiếm ý mà còn luyện thành đạo lý nhật nguyệt tương khắc, luyện tam âm tam dương thì chắc sẽ rớt tròng mắt.

Lúc gặp lại Sư Phi Tiên, phát hiện nàng đã có thực lực đại đạo cảnh bát tầng. Kỳ thực lúc mới vào Kiếm Môn thì Sư Phi Tiên đã có thực lực đại đạo cảnh thất tầng rồi, sau khi vào Kiếm Môn, nàng không cam lòng Lục Nguyên cường hơn mình nhiều nên cố gắng tu hành, ngày hôm trước vừa đột phá cảnh giới đại đạo cảnh bát tầng.

Lần này tuyển ra mười người mới, chính là Lục Nguyên, Kiếm Văn Hào, Sư Phi Tiên, Hoắc Nhất Bộ cùng với sáu người mới trung ương thiên triều khác.

Kiếm Văn Hào sớm không còn can đảm ngay mặt đấu với Lục Nguyên, ngay cả Đoan Mộc Tòng Dung còn thua thì gã tính cái gì? Đương nhiên ngươi nói gã chịu phục Lục Nguyên là không thể nào. Gã là đệ đệ của Kiếm Chi Tử, có kiêu ngạo vô cùng của đệ đệ của Kiếm Chi Tử, dù không ngay mặt thắng được Lục Nguyên nhưng sau lưng gã chắc chắn sẽ dùng âm mưu quỷ kế hại hắn.

Lục Nguyên đứng tại chỗ, hơi tê người.

Hết cách, làm mười người mới bị tuyển ra, phải đứng đây nghênh đón văn minh chi sử pháp cổ văn minh đến.

Trung ương thiên triều đến nước ngoài gọi là thiên sử, người các đại văn minh đi tuần thì gọi là văn minh chi sử.

Lần này dù là đứng đầu chín chí tôn Hiên Viên chí tôn cũng đích thân ra mặt. Hiên Viên chí tôn là một mỹ nam tử, bề ngoài khoảng hơn bốn mươi tuổi, có râu dài, mặt mày anh tuấn, khí phách bất phàm. Dường như gã đứng ở đâu thì nơi đó thành đỉnh cao nhất trong thiên địa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK