Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bây giờ dới Quyết Đấu phong nhìn người trên núi như Kiếm Thần khiến người kinh ngạc. Đây thật sự là xuất sinh từ Kiếm Môn, khiến mọi người có nhận thức mới, kiếm đạo thật sự đáng sợ, vô thượng văn minh bị hủy diệt ở kỷ nguyên trước đáng sợ đến cực điểm.

Quan trọng nhất là bây giờ có ai ngăn Lục Nguyên.

Không biết có bao nhiêu người văn minh thua trong tay Lục Nguyên.

Cuộc chiến thứ ba ngàn năm trăm bắt đầu, mọi người tê dại rồi, chỉ nhìn Lục Nguyên không ngừng thắng rồi thắng, e rằng lần này cũng sẽ nhẹ nhàng thắng. Nhưng khi thấy người trong sân thì hít ngụm khí, lần này e rằng Lục Nguyên muốn thắng là cực kỳ khó khăn.

Người đứng trên Quyết Đấu phong gầy gò, có vẻ bệnh trạng, mái tóc trắng phối với khuôn mặt trẻ trung thì hơi lạ.

Là gã! Thụ chi văn minh Mộc Bệnh Dĩ!

Thụ chi văn minh là một trong ba mươi văn minh, rất gần với thái cổ văn minh, cơ bản xem như là thuộc hạ của thái cổ văn minh. Nghe nói thủ lĩnh văn minh là cây thứ nhất sinh trưởng trong hồng hoang kỷ nguyên này, rồi qua trăm triệu năm tới ngày tu luyện thành phó chủ văn minh, coi như là một người trẻ tuổi trong phó chủ văn minh.

Thụ chi văn minh là lấy cây cỏ để công kích, am hiểu về điều trả, đương nhiên có sở trường chiến đấu.

Mộc Bệnh Dĩ là giỏi nhất thụ chi văn minh, hơn nữa gã ở thế giới hỏa sơn thực lực xếp năm hàng đầu. Nghe nói thực lực của người này cách thế giới cảnh chỉ có một đường tơ, bình thường nửa bước thế giới không phải đối thủ của gã, nửa bước thế giới có thể đi mười chiêu dưới tay gã đã là giỏi rồi.

Nghe nói gã chỉ cần một cơ duyên là có thể đột phá đến thế giới cảnh.

Thế giới cảnh và nửa bước thế giới cách biệt rất lớn, so với hỗn động cảnh càng lớn hơn nhiều.

Trên đường tu hành, đại cảnh giới cuối cùng là thế giới cảnh.

Đi qua đại cảnh giới này là có thể trùng kích cấp chủ phó chủ văn minh, đến lúc đó kỷ nguyên tan vỡ có khả năng không chết.

Thế giới cảnh gần như là tận cùng tu hành,, luyện khí cảnh, luyện thể cảnh, trường sinh cảnh, đại đạo cảnh, hỗn động cảnh, một đường đi đến rốt cuộc tới đại cảnh giới cuối thế giới cảnh, không dễ dàng .

Mộc Bệnh Dĩ đứng trước mặt Lục Nguyên, khẽ ho khan:

- Rất ghê gớm, bây giờ đã là ba ngàn bốn trăm chín mươi chín lão già cầm tẩu thuốc. Xin tự giới thiệu, ta thuộc thụ chi văn minh, tên là Mộc Bệnh Dĩ, tốt lắm, chuẩn bị bắt đầu đi.

Gã lạnh nhạt nói, không phát ra bất cứ lời huênh hoang nào nhưng Lục Nguyên cảm giác rợn tóc gáy.

Cái loại lạnh nhạt rồi ẩn chứa sát khí đáng sợ tràn ngập quanh người mình.

Dường như người mắc bệnh không nói ra lời huênh hoang gì muốn giết mình.

Chó cắn người sẽ không sủa, người này thật sự muốn giết mình. Thụ chi văn minh muốn giết Lục Nguyên là chuyện thường, thụ chi văn minh trước giờ đều là lưỡi dao của thái cổ văn minh, thái cổ văn minh muốn giết ai là họ sẽ giết kẻ đó.

Hơn nữa Lục Nguyên phát hiện Mộc Bệnh Dĩ cường trên mình rất xa, bất cứ ai hắn từng đấu đều không mạnh bằng gã.

Nhưng nếu muốn đánh thì cứ đánh đi, mình sợ gì.

Lục Nguyên khẽ quát một tiếng:

- Bắt đầu!

- Hay, đủ sảng khoái!

Mộc Bệnh Dĩ không nói gì nữa.

Mộc Bệnh Dĩ chợt ra tay, phút chốc mấy vạn mảnh lá cây sắc bén bay hướng Lục Nguyên. Mấy vạn mảnh lá cây sắc bén mỗi một cái đều bén như tiên kiếm, đâm thủng nguyên Quyết Đấu phong, khiến Lục Nguyên không có chỗ chắn. Thật ra bên trong còn ẩn giấu bẫy, xuất thủ như vậy là trong mộc thánh đạo quy tắc chung Vạn Diệp Tề Phát, trên bầu trời đều bị lá cây bén bằng tiên kiếm chặn, chỉ có mặt đất. Nhiều người lúc này sẽ muốn chui xuống đất, nếu nghxi vậy thì hoàn toàn trúng kế.

Trong đất có cây cối đang bén rễ nẩy mầm chờ.

Trong đất là thiên hạ của sinh linh lung tung.

Nếu dùng địa độn thuật lặn xuống tránh chiêu này thì càng trúng kế của Mộc Bệnh Dĩ, sớm thua, đấu với người thụ chi văn minh tuyệt đối không thể chui vào đất.

Lục Nguyên không nhìn thấu chiêu này nhưng hắn bình thường không thích trốn xuống đất, không, trốn vào lòng đất là thuật, Lục Nguyên chưa bao giờ dùng thuật đối địch, cho nên vô tình thoát khỏi cạm bẫy. Nhưng pháp lực của đối thủ thật mạnh, mạnh hơn nửa bước thế giới rấtn hiều.

Lục Nguyên không ngừng đón chiêu thức của đối thủ. Đối thủ không có chiêu thức tinh dạo gì cả, hoàn toàn là oanh tạc.

Nếu đối phương dùng chiêu thức tinh xảo thì Lục Nguyên không hề sợ, so chiêu thức tinh xảo với mình hả, vô cùng hoan nghênh, hắn chưa từng thua so chiêu thức tinh xảo. Nhưng bây giờ rõ ràng đối phương nhân lúc pháp lực cao hơn hắn cuồng oanh tạc, đánh đến Lục Nguyên hoàn toàn bất đắc dĩ.

Kiếm không ngừng phát ra tiếng:

*Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!*

Cổ tay hơi đau, đụng phải người dùng pháp lực đè người thì Lục Nguyên chỉ có thể buồn bực.

Vèo một tiếng, một lá cây đánh trúng Lục Nguyên, xẹt qua một vết thương nhạt.

Đây là vết thương nhạt, không có gì!

Trong chớp mắt, Lục Nguyên phát hiện cánh tay mình chậm chạp nhiều, thamaj chí đầu óc suy nghĩ u mê, là độc ư? Lục Nguyên không vội, lập tức phát động thanh thánh kiếm đạo. Thanh thánh kiếm đạo có thể phá giải vạn độc thiên hạ, ít nhất Lục Nguyên chưa từng thấy thì gì gây khó khăn cho thanh thánh kiếm đạo. Nhưng vận dụng thanh thánh kiếm đạo mới phát hiện vô dụng, thân thể mình chậm chạp, đầu óc cũng mông lung.

Bão tố lá cây còn đang kéo dài, Mộc Bệnh Dĩ dùng lá cây oanh kích, bốn phía chớp mắt xuất hiện nhiều đại thụ sinh trưởng trên Quyết Đấu phong, khiến người bốn phía không thấy rõ bên trong Quyết Đấu phong xảy ra chuyện gì. Không chỉ vậy, trong Quyết Đấu phong xuất hiện một cái lưới to, đó là lưỡi lá cây, chớp mắt cuốn Lục Nguyên vào trong.

Bây giờ Lục Nguyên rất muốn né nhưng thân thể không nghe theo ý chí. Hắn không biết Mộc Bệnh Dĩ ở trong lá cây dùng thủ đoạn gì đó, cho nên đã bị trói vào võng lá cây.

Mộc Bệnh Dĩ đi tới bên cạnh Lục Nguyên, nói:

- Lục Nguyên, bây giờ ngươi rơi vào tay ta, có thể đi chết đi.

Tay gã đè đỉnh đầu Lục Nguyên, một nguyên khí cực kỳ quái dị tiến vào. Đây là nguyên khí gì? Nguyên khí khiến đầu óc, mthana thể u mê.

Đây rốt cuộc là thứ quái lạ gì? Không giống là độc.

Trên mặt Mộc Bệnh Dĩ lộ nụ cười tàn nhẫn:

- Đây rốt cuộc là thứ gì hả? Chắc chắn ngươi chưa tiếp xúc qua, ngươi chưa đi thái cổ văn minh thì sao biết sự lợi hại của mộc đạo thánh khí chúng ta. Không sai, đây chính là mộc đạo thánh khí, loại mộc đạo thánh khí này một khi tiếp xúc với người, đánh trúng người sẽ khiến người chậm chạp rồi thành mộc đạo khôi lỗi. Thực lực của ngươi không tệ, hãy làm mộc đạo khôi lỗi của ta đi!

Gã không vừa mắt sức chiến đấu của Lục Nguyên mà muốn kiếm thuật của hắn, kỹ xảo mặt chiêu thức, nếu thu mộc đạo khôi lỗi như vậy thì có thể từ từ nghiên cứu chiêu thức, khiến mình đột phá kỹ xảo chiêu thức.

Nói thật ra Mộc Bệnh Dĩ hiểu rằng mình có khuyết điểm là không mạnh mặt chiêu thức, nhưng không có cách nào tăng cao, bây giờ chỉ cần đem Lục Nguyên chế thành mộc đạo khôi lỗi là có thể tăng cao rồi.

Đây là việc tốt đẹp cỡ nào.

Cho nên Mộc Bệnh Dĩ dùng trận chiến này ngay từ đầu đã có ý đó.

Tất cả giống như Mộc Bệnh Dĩ tính kế, không có gì lệch lạc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK