Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Nguyên hiện tại tổng cộng đã ngộ thông những kiếm ý của Phong, Vân, Vũ, Mộ, Khoái, Tuyết, Băng, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Trong những kiếm ý này, bình thường phản ánh trực quan nhất chính là Khoái chi kiếm ý gia tăng tốc độ, Mộ chi kiếm ý làm giảm tốc độ của kẻ địch, còn hiện tại Băng chi kiếm ý có thể băng phong đối thủ, Tuyết chi kiếm ý và Vân chi kiếm ý có thể làm loạn tầm mắt của đối thủ.

Cánh cửa thứ năm cũng không có gì khảo nghiệm, chỉ có một quyển sách đặt trong đó mà thôi.

“Băng Tổ Ngự Băng Hóa Thủ Pháp”, đơn giản mà nói, quyển sách này ghji lại phương pháp Băng Tổ ngự băng hóa thủy. Tuy nhiên cũng chỉ là bộ phận pháp môn mà thôi, Băng Tổ cũng chỉ vì trả một nhân quả, cho nên mới giữ lại một bộ phận pháp môn. Quyển sách này không thể trực tiếp gia tăng khả năng chiến đấu của Lục Nguyên. Mà có tác dụng lớn đối với việc lãnh ngộ Thủy Hoàng kiếm đạo của Lục Nguyên.

Thật ra, cái gọi là Ngũ cọc chỗ tốt kia, Lục Nguyên trực tiếp lấy được một cái cọc, mượn phương pháp mà Băng Tổ năm xưa lưu lại, đã đạt được Băng chi kiếm ý. Bốn cọc còn lại, cũng không thể gọi là chỗ tốt gì, chỉ có một thứ có thể phát huy được tác dụng đó chính là quyển “Băng Tổ Ngự Băng Hóa Thủy Pháp”, còn những cái khác thì căn bản chẳng có tác dụng gì cả.

Tuy nhiên, đây vốn là nơi mà Băng Tổ chấm dứt nhân quả, Băng Tổ ở nơi này cũng chỉ để kết nhân quả mà thôi, không phải để tìm truyền nhân, cho nên không thể có nhiều chỗ tốt được.

Nhân quả đã xong.

Nơi đây cũng không còn quá nhiều ý nghĩa tồn tại nữa rồi.

Rầm một tiếng, trong Băng Cung từng tảng băng tróc ra rơi xuống, khiến mặt đất như bị rung chuyển, Ngày say đó là Trọng thủy ( nước nặng) rơi xuống rầm rầm, những nước nặng này không biết bao nhiêu thanh thế, tiếng nện xuống mặt đất giống như những tiếng sét đánh vậy.

Lục Nguyên ngự kiếm quang lên, đâm vào trong nước nặng, một lần nữa về bên trong nước nặng, xung quanh là một áp lực cường đại vô cùng.

Ở đây là chỗ giao giới giữa thủy vực Trọng thủy

(nước nặng) vòng thứ nhất và thủy vực của Độc thủy (nước độc) vòng thứ hai, Lục Nguyên không dừng lại, khi bước vào thủy vực của nước độc không hề có bất kỳ phòng ngự nào, lập tức cảm giác làn da mình như bị đốt cháy, loại chất độc này không biết do bao nhiêu loại độc kết hợp mà thành, có thể thấy được vài trăm loại. Ngay cả những Tu tiên giả Trường sinh kỳ cũng không thể chống chọi được.

Đồng thời những vật độc xung quanh như cá Thạch ban, cá Bàng, cá Bát ô…cũng đều đang ngo ngoe động đậy.

Lục Nguyên vội vàng, không còn thời gian để đối phó với những người này nữa. Tế khởi Thanh Đế kiếm quang, lập tức những độc tố ở toàn thân đều biến mất, bay đi giống như tia chớp. Còn Thanh Đế kiếm quang vừa ra, những vật độc này tuy không có bao nhiêu ý thức, nhưng cũng biết rằng gặp phải thiên địch cho nên không dám chống lại mà nhao nhao chạy trốn.

Chỉ thấy một đường bóng kiếm màu xanh, nhanh chóng xuyên qua thủy vực nước độc vòng thứ hai.

Trong chốc lát đã đến thủy vực yếu vòng thứ ba.

Ba khu vực này, Nhược thủy vực ba vòng là mạnh nhất, Trọng thủy vực, Độc thủy vực yếu hơn nhiều.

Nhược thủy, bản thân nó là kỳ trọng vô cùng, người vào trong đó thì sẽ có một lực hút rất lớn kéo người xuống, đừng cho rằng kéo xuống như vậy thì sẽ không mất mạng. Một khi bị kéo xuống dưới, người sẽ bị kéo cho biến hình, đó chính là sự đáng sợ của Nhược thủy.

Nghe nói, thời thượng cổ có người lấy Nhược thủy để luyện thành một pháp bảo, có tên gọi là “Bát bách lưu sa giới”, Nhược thủy sâu ba ngàn mét, vạn vật ở trong đó, cho dù là thiên thần cũng không thể quay lại được. Tên của môn pháp bảo này là “Nhược Thủy Tam Thiên, Độc Thủ Nhất Biều”, ý của môn pháp bảo này là: giết người có đến hơn ba ngàn cách, nhưng cách dễ nhất để giết người đó là dùng Nhược thủy.

Sự khủng khiếp của Nhược thủy, thể hiện trong các truyền thuyết.

Lục Nguyên mới vào trong Nhược thủy, cũng cảm giác được sự đáng sợ của nơi đây. Dường như có một lực rất lớn kéo mình đi, tuy nhiên, Lục Nguyên tay khẽ động, Băng chi kiếm ý đi ra, lập tức những tiếng cách cách vang lên, cả một khu Nhược thủy đều bị Lục Nguyên đóng băng lại.

Phải biết rằng Băng chi kiếm ý, tuy rằng tương khắc với Nhược thủy, nhưng cũng không khắc chế. Băng chi kiếm ý vừa xuất ra, có thể khiến cho Nhược thủy bị đóng băng lại. Nhưng hết lần này đến lần khác, Băng chi kiếm ý của Lục Nguyên tập tự Băng Tổ, Nhược thủy này cũng là do Băng Tổ bố trí mà thành, cho nên Băng chi kiếm ý hoàn toàn khắc Nhược thủy.

Nhanh chóng vượt Trọng Thủy khu, Độc Thủy khu, Nhược Thủy như vậy, cuối cùng sắp đến Tần Giang Yển rồi.

Lục Nguyên gào thét một tiếng, Tần Giang Yển đã đến.

Thủy Viên Vương, ngươi rửa sạch sẽ cổ mà chờ đi.

Dòng sông Dân mênh mông, dài đến ngàn dặm.

Đã đến Bảo Bình Khẩu, nước chảy xiết vô cùng.

Ở chỗ nước chảy xiết này, có một con đập lớn ngăn Dân giang thành hai phần, nước muốn chảy xuống dưới thì đều phải đi qua chỗ này, đây chính là đập Tần Giang.

Đập Tần Giang này to lớn vô cùng.

Chiều rộng của nó có thể xếp được mười cỗ xe ngựa, phía trên là một tảng đá to. Tảng đá này phía trên được phủ đầy các loại mật pháp, mặc dù người ta phá hoại thế nào nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến nó chút nào. Lúc này, trên đập Tần Giang, đang diễn ra một trận đại chiến.

Đội trưởng đội thứ nhất Tôn Định Âm, đội trưởng đội thứ hai là Thạch Ánh Nguyệt, đội trưởng đội thứ ba là Lý Đạo, đội trưởng đội thứ tư là Vu Cơ Tử, cùng với mấy Tu tiên giả Trường sinh lục trọng đang bao vây tấn công một con khỉ đột khổng lồ màu trắng cao đến hai trượng, con khỉ đột khổng lồ này đang cầm một cây gậy sắt, vung đi vung lại, trông vô cùng linh hoạt.

Nếu như chỉ như thế thì cũng chẳng có gì để nói, tổng cộng bảy bị Tu tiên giả Trường sinh lục trọng kia nhất định không chịu nằm ở thế hạ phong.

Nhưng hết lần này đến lần khác, đã tiêu hao không biết bao nhiêu pháp lực, đến chỗ này, người nhiều nhất cũng chỉ còn lại lục thành pháp lực, còn ít nhất thì cũng chỉ còn bốn thành, với tình trạng như vậy thì nghênh chiến một con Thủy Viên Vương ( Vua khỉ đột) như vậy thì tương đối là bất lợi. Bảy người kiên thủ, không ngờ vẫn bị Thủy Viên Vương áp chế.

Kỳ thật, không chỉ áp chế, mà là hoàn toàn nằm ở thế hạ phong.

Đúng lúc này, bên khu Nhược thủy không ngờ nổi lên một tảng băng cô cùng kỳ quái. Quả nhiên một lúc sau một chuyện kỳ lạ chưa từng xảy ra, đó là Nhược thủy đóng băng. Tất cả mọi người không khỏi kinh ngạc, còn Thủy Viên Vương cũng như thể không hiểu chuyện gì xảy ra. Thủy Viên Vương vốn chỉ là một con yêu thú, tuy có giảo hoạt nhưng cũng không hiểu được, mà đã không hiểu được rồi thì cứ giải quyết đối thủ cái đã rồi tính sau. Thủy Viên Vương gầm lên một tiếng, cây gậy sắt bổ về phía Thạch Ánh Nguyệt.

Gậy này hung bạo vô cùng.

Hết lần này đến lần khác, Thạch Ánh Nguyệt đã bị trúng thương.

Đồng thời, những người xung quanh cũng bị thương.

Mà ở gần thì bị trọng thương.

Mắt thấy, Thạch Ánh Nguyệt bị gậy này làm cho bị hủy diệt hoàn toàn, tan xương thịt nát.

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một ánh sáng màu xanh lóe lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK