Mục lục
[Dịch] Hoa Sơn Tiên Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn ngàn năm qua đều không có người phá vỡ được kiếm trận, giờ làm sao có người phá vỡ được chứ, không có gì phải nghi ngờ cả, Sở Lãng được coi là người có khả năng nhất, mà trong lúc này, chuyện bói toán lại là một chuyện đại sự.

Hôm đó, Lục Nguyên đang ung dung uống rượu, ngắm những đám mây đang bồng bềnh trồi, định lát nữa sẽ luyện kiếm.

Bỗng nhiên thấy Diệp Tiếu nói lớn: “Xảy ra chuyện lớn rồi, chuyện lớn rồi.”

Rõ ràng là muốn nói lớn để mình nghe thấy đây mà, Lục Nguyên bất đắc dĩ cười với Diệp Tiếu sư thúc.

Gọi là sư thúc nhưng tính cách lại thiếu bình tĩnh, hai người ở cùng nhau nhưng lại giồng như ngang hàng vậy.

Dù sao như vậy cũng tốt, nếu ở cùng một vị sư thúc uy nghiêm thì chẳng tự do tự tại chút nào.

“Diệp sư thúc, xảy ra chuyện lớn gì vậy?”

“Diệp sư thúc cười nói: “Ở bên kia Thái Hồ xảy ra chuyện lớn.”

“Thái Hồ” Lục Nguyên ngây người ra, hồ đó cũng đã nghe tên qua, là một hồ khá nổi tiếng.

Trên thế gian có một nhà thơ đã từng làm thơ về Thái Hồ:

Văn đắc Thái Hồ danh

Thập niên vị tằng thức

Kim triều đắc du phiếm

Đại tiếu xưng bình đích

Nhất xá hành tư đường

Tận nhật đáo trấn trạch

Tam vạn lục thiên khuynh

Thiên khuynh phá lê sắc

Nguyện phong dữ lương tiện

Xuy nhập thần tiên trạch

Cam tương nhất uẩn thư

Vĩnh sự tung sơn bá.

Bài thơ này khiến Thái Hồ càng đẹp thêm.

Nhưng rõ ràng với tính cách của Lục Nguyên không thể vì thế mà biết rõ về Thái Hồ.

Lục Nguyên nghe danh Thái Hồ là vì vẻ đẹp của Thái Hồ.

Thái Hồ, được nói đến về tam bạch, tức là ba vị tươi sống của Thái Hồ: Thái Hồ ngân ngư, Thái Hồ bạch ngư, Thái Hồ bạch hà.

Nghe nói chúng có một không hai ở nước Tấn. Thái Hồ ngân ngư thịt mảnh, mềm mà lại khong có xương.

Thái Hồ bạch ngư thì lại vô cùng nổi tiếng.

Thái Hồ bạch hà còn có thơ làm về chúng”Thái hồ bạch hà giáp thiên hạ, thục thì sắc nhưng khiết bạch”. Nghe nói tôm Thái Hồ xay ra, hương vị rất ngon, vô cùng nõn nà, vô cùng tươi ngon.

Thôi không nghĩ nữa, ta chảy nước miếng rồi.

Lục Nguyên sớm đã nghe nói về Thái Hồ tam bạch, sớm muốn đến thưởng thức rồi, nhưng đều có việc vẫn chưa đi được.

Hai lần đi du ngoạn ở nước Tấn đều chưa đi qua Thái Hồ, đến giờ vẫn còn bao dư âm tiếc nuối.

Bây giờ nhìn Thái Hồ xảy ra chuyện, đợi Diệp Tiếu từ từ kể, Lục Nguyên mới biết cuối cùng có chuyện gì xảy ra.

Vị trí của Thái Hồ cách Hoa Sơn một khoảng cách, cũng không phải là quá xa, vẫn thuộc sự khống chế của Hoa Sơn.

Thái Hồ vốn chỉ là một danh lam, nhưng trước đây không lâu, khi được phát hiện ra, Thái Hồ đã có một sự thay đổi rất lớn.

Vốn là trước đó Thái Hồ xuất hiện một lần thiên địa biến hóa, lần thiên địa biến hóa này là loại có quy mô nhỏ, lúc đó một cái giếng cách xa đó bị nổ tung, mặc dù có nhiều phong ấn nhưng khí đó đã đã truyền tới hiện nay, gây nên kết quả là xuất hiến một thần khí thạch ở Thái Hồ.

Tức là ở Thái Hồ xuất hiện tiểu thần khí thạch, đại thần khí thạch, thậm chí là thần khí kết tinh.

Nếu chỉ là tiểu thần khí thạch, đại thần khí thạch thì không có gì để nói, nhưng nay cả thần khí kết tinh cũng đã xuất hiện rồi, khiến người ta không thể nghĩ đơn giản như trước nữa.

Điều này bỗng chốc khiến mọi người náo nhiệt hẳn lên, có nơi còn bói toán nữa.

Môn phái tu tiên khiến cho mọi thứ bỗng chốc lộ hết ra.

Điều này làm kinh động cả nước Tấn.

Lúc ấy lượng thần khí của Thanh Thành không biết đã thu hút được sự chú ý của bao nhiêu người.

Thái Hồ tất nhiên không thể so với dân giang của thần khí giang, nhưng cũng được xem là lớn rồi.

Việc này khiến cho mọi người không ngừng ngưỡng mộ Thanh Thành, mặc dù Thái Hồ không lớn như dân giang nhưng lợi ích nhiều như vậy, nhất định không nhiều người bỏ qua.

Thái Hồ thuộc về ai đây ?mấy người ở cá tiên môn nhỏ tất nhiên không dám khống chế nó, về cơ bản là sẽ thuộc về phạm vi của Hoa Sơn thôi. Hoa Sơn lại mạnh như vậy, là tiên môn lớn nhất của nước Tấn, nếu như vậy, tất nhiên sẽ thuộc về Hoa Sơn rồi.

Hoa Sơn cũng không phải mạnh đến như vậy, nếu chia ra từng người thì sẽ yếu đi nhiều.

Tuy nhiên, dù đã xác định được là thuộc về Hoa Sơn nhưng Hoa Sơn lại có ngũ kiếm, là thiên sinh, Bắc Hồ thuộc phạm vị giữa Bắc phong và Đông Phong, nếu là lúc trước thì cũng tốt, mối quan hệ giữa Bắc Phong và Đông Phong dưới sự điều khiển của Yến Thương Thiên cũng không đến nỗi quá ác liệt, mọi người có thể thỏa thuận mỗi người một nữa, bây giờ trưởng môn là Sở Đoạn, người của Đông Phong tam cao khí ngạo vốn đã quen rồi, đè nặng lên Bắc Phong và Khí Phong, vốn không coi Bắc Phong ra gì, tự muốn độc chiếm.

Đông Phong muốn độc chiếm thì tất nhiên Bắc Phong cũng không thể nhượng bộ. Và thế là xảy ra cuộc tranh đoạt Thái Hồ.

Nhưng mà tỷ thí sao? Tất nhiên những người ngoài cấp tiên không thể ra tay, những người cấp tiên cơ bản là diện mạo của phong mạch, giống như Bắc Phong, cấp kiếm tiên cũng chỉ có năm người thôi. Nếu cấp kiếm tiên mà cũng ra tay, há chẳng phải Đông Phong và Bắc Phong tự tay vạch mặt lẫn nhau sao, hai bên hiện nay vẫn chưa đến mức ấy, nên định sẽ để những ngươi chưa đến cấp tiên kiếm của hai bên giao đấu với nhau một trận lớn, trong lần giao đấu này, ai thắng thì bên đó sẽ được độc chiếm Thái Hồ.

Diệp Tiếu kể xong lập tức vô cùng hào hứng mà nói: “Đánh thì đánh, ai sợ ai chứ, những năm gần đây Kiếm tông càng ngày càng không coi ai ra gì rồi, vốn dĩ mọi người đều nói mỗi bên một nửa mà cũng không đồng ý, nghĩ là người khác sợ bọn họ sao?”Những năm gần đây, Đông Phong khiến Bắc Phong không ít lần tức giận, Diệp Tiếu cũng không ít lần nuốt cục giận như thế.

Lục Nguyên cũng đang lúc rảnh rỗi, lần này đến đó cũng tốt, biết đau lại có điềm tốt.

Tuy rằng nhân vật cấp kiếm tiên không được ra tay nhưng chuyện lớn như vậy phải để những người cấp kiếm tiên chỉ trì,Bắc Phong phái Phương Nho làm người chủ trì, hiện nay Bắc Phong dưới trướng của Nguyên Nguyên Thượng Nhân, người có uy dnah nhất với người ngoài không ai khác ngoài Phương Nho, còn bảy vị đại đạo cảnh đời thứ tám ở Xuất Vân Tiên Cảnh cũng ít khi xuất hiện, người ngoài thậm chí còn không biết mặt họ.

Còn lần này đi có tổng cộng trên dưới năm mươi người, gồm những người từ trường sinh ngũ trọng đến trường sinh thất trọng. Lục Nguyên cũng ở trong số đó.

Trước khi đi, Phương Nho nói rõ: “Lần này giao đấu với Kiếm Tông chính là năm mươi người đấu với năm mươi người, thực lực của kiếm tông Đông Phong mạnh hơn chúng ta rất nhiều, bọn họ có gần trăm người từ trường sinh ngũ trọng đến trường sinh thất trọng, còn chúng ta chỉ có năm mươi người thôi, vì vậy giao hẹn là mỗi bên năm mươi người, giao đấu kiểu này là bất lợi cho chúng ta, nhưng ta tin rằng chúng ta nhất định sẽ tạo ra kỳ tích, tuyệt đối không thể bại dưới tay kiếm tông.

“Thua ai chứ không thể thua kiếm tông, các tông phái bên ngoài nhiều năm nay vô cùng đắc ý. Hai năm trước ta mở một đường mạch, bị người của kiếm tông độc chiếm, ta còn bị thương, nhưng khi phản ánh với tông môn thì lại bị tam phong phán quyết người của kiếm tông chiếm ưu thế tuyệt đối, mạch khoáng đó đương nhiên thuộc về kiếm tông, ta chỉ muốn mắng chúng một trận.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK