"Cảm ơn anh Pence đã quan tâm, mấy chuyện nhỏ nhặt này chúng tôi lo được".
Sau khi nghe những lời này của Hứa Mộc Tình, nụ cười trên mặt Pence nhanh chóng tắt lịm, đồng thời trở nên gớm ghiếc, xấu xí.
"Cô Hứa, tôi thật lòng muốn giúp cô mà".
"Tại sao cô cứ lạnh lùng từ chối như vậy chứ?"
Hứa Mộc Tình nói với Pence mà không quay đầu lại: "Tiếng Hoa Hạ của anh Pence rất giỏi".
"Nên chắc chắn anh hiểu ý tôi là gì, anh nên dừng lại đi".
Hứa Mộc Tình vừa dứt lời, nét mặt của Pence rốt cuộc cũng thay đổi.
Anh ta không còn lịch sự nữa.
Nụ cười biến thành giận dữ trong chốc lát.
Bây giờ anh ta giống như một con thú hoang, đột nhiên hét vào mặt Hứa Mộc Tình.
"Mẹ kiếp! Cái thái độ này của cô!"
"Cô nghĩ rằng mình to lắm sao?"
"Trong mắt tôi, cô chỉ là một món đồ chơi thôi".
"Cô thật sự cho rằng cô là công chúa điện hạ à?"
"Bây giờ, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, chủ động lên xe ngay lập tức, không thì tôi sẽ ra tay đấy!"
Pence không còn lịch sự nữa, những lời nói của anh ta chứa đầy sự tức giận mạnh mẽ.
Ngược lại, Hứa Mộc Tình lại chả nói gì, chỉ vô cảm nhìn Pence.
Điều làm Pence khó chịu nhất lúc này chính là biểu cảm của Hứa Mộc Tình.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn, trong số rất nhiều người phụ nữ mà anh ta từng gặp, chưa có ai bày ra vẻ mặt này với anh ta.
Pence ngay lập tức bắt đầu gầm gừ: "Được lắm".
"Nếu cô đã không biết điều".
"Thì tôi sẽ không khách sáo nữa".
"Cô sẽ biết thế nào là lễ độ sớm thôi!"
Trong khi nói chuyện, mười vệ sĩ mặc đồ đen xuất hiện.
Những vệ sĩ này vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, trông rất dữ tợn.
Người đứng đầu là người đàn ông đứng sau Pence, mạnh mẽ như một con gấu.
Người đàn ông này hiển nhiên không phải là lần đầu tiên ông ta làm loại chuyện này.
Ông ta lập tức đưa mắt ra hiệu với những người xung quanh.
Nhóm người nước ngoài với mái tóc vàng và quần áo đen nhanh chóng bao vây Hứa Mộc Tình.
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Mấy tên vệ sĩ cường tráng vừa mới tiến đến, đã bị Trần Quả đã hạ gục trong tích tắc.
Pence sững sờ nhìn tất cả những chuyện này.
Những gì hiện lên trong mắt anh ta là sự khó có thể tin được.
Anh ta không thể tin được rằng một người phụ nữ Hoa Hạ trông gầy gò lại có thể có nắm đấm mang khí tức mạnh mẽ như vậy!
Pence hét lên một tiếng giận dữ với vệ sĩ của mình: "Các người còn ngây ra đó làm gì?"
"Giết con đàn bà như con khỉ kia cho tôi".
"Sau đó đem Hứa Mộc Tình đến giường của tôi".
Tên vệ sĩ cao lớn lúc này vẻ mặt nghiêm lại, đồng thời ánh mắt không ngừng sáng lên sắc bén.
Lúc này ông ta giống như một con dã thú, giơ nanh nhe vuốt, muốn lao về phía Trần Quả.
Sau khi nghe những lời này của Hứa Mộc Tình, nụ cười trên mặt Pence nhanh chóng tắt lịm, đồng thời trở nên gớm ghiếc, xấu xí.
"Cô Hứa, tôi thật lòng muốn giúp cô mà".
"Tại sao cô cứ lạnh lùng từ chối như vậy chứ?"
Hứa Mộc Tình nói với Pence mà không quay đầu lại: "Tiếng Hoa Hạ của anh Pence rất giỏi".
"Nên chắc chắn anh hiểu ý tôi là gì, anh nên dừng lại đi".
Hứa Mộc Tình vừa dứt lời, nét mặt của Pence rốt cuộc cũng thay đổi.
Anh ta không còn lịch sự nữa.
Nụ cười biến thành giận dữ trong chốc lát.
Bây giờ anh ta giống như một con thú hoang, đột nhiên hét vào mặt Hứa Mộc Tình.
"Mẹ kiếp! Cái thái độ này của cô!"
"Cô nghĩ rằng mình to lắm sao?"
"Trong mắt tôi, cô chỉ là một món đồ chơi thôi".
"Cô thật sự cho rằng cô là công chúa điện hạ à?"
"Bây giờ, tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, chủ động lên xe ngay lập tức, không thì tôi sẽ ra tay đấy!"
Pence không còn lịch sự nữa, những lời nói của anh ta chứa đầy sự tức giận mạnh mẽ.
Ngược lại, Hứa Mộc Tình lại chả nói gì, chỉ vô cảm nhìn Pence.
Điều làm Pence khó chịu nhất lúc này chính là biểu cảm của Hứa Mộc Tình.
Bởi vì từ nhỏ đến lớn, trong số rất nhiều người phụ nữ mà anh ta từng gặp, chưa có ai bày ra vẻ mặt này với anh ta.
Pence ngay lập tức bắt đầu gầm gừ: "Được lắm".
"Nếu cô đã không biết điều".
"Thì tôi sẽ không khách sáo nữa".
"Cô sẽ biết thế nào là lễ độ sớm thôi!"
Trong khi nói chuyện, mười vệ sĩ mặc đồ đen xuất hiện.
Những vệ sĩ này vạm vỡ, cơ bắp cuồn cuộn, trông rất dữ tợn.
Người đứng đầu là người đàn ông đứng sau Pence, mạnh mẽ như một con gấu.
Người đàn ông này hiển nhiên không phải là lần đầu tiên ông ta làm loại chuyện này.
Ông ta lập tức đưa mắt ra hiệu với những người xung quanh.
Nhóm người nước ngoài với mái tóc vàng và quần áo đen nhanh chóng bao vây Hứa Mộc Tình.
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Mấy tên vệ sĩ cường tráng vừa mới tiến đến, đã bị Trần Quả đã hạ gục trong tích tắc.
Pence sững sờ nhìn tất cả những chuyện này.
Những gì hiện lên trong mắt anh ta là sự khó có thể tin được.
Anh ta không thể tin được rằng một người phụ nữ Hoa Hạ trông gầy gò lại có thể có nắm đấm mang khí tức mạnh mẽ như vậy!
Pence hét lên một tiếng giận dữ với vệ sĩ của mình: "Các người còn ngây ra đó làm gì?"
"Giết con đàn bà như con khỉ kia cho tôi".
"Sau đó đem Hứa Mộc Tình đến giường của tôi".
Tên vệ sĩ cao lớn lúc này vẻ mặt nghiêm lại, đồng thời ánh mắt không ngừng sáng lên sắc bén.
Lúc này ông ta giống như một con dã thú, giơ nanh nhe vuốt, muốn lao về phía Trần Quả.