Nghê Quang Vũ vào lúc này nắm chặt tay Vương Tiểu Thất.
Sắc mặt Vương Tiểu Thất lạnh lùng cứng rắn: "Người anh em, tôi muốn nói cho anh một tin tức rất xấu”.
"Tôi có một người bạn cũng là chủ nợ của Nghê Quang Văn”.
"Vì vậy, với món nợ của bạn tôi, ngoài việc cắt thận và gan của anh, tôi còn phải lấy tim của anh nữa”.
"Bằng không, đêm nay chúng tôi sẽ bán Vi Thắng Nam này đến Đảo Quốc”.
Nghê Quang Vũ tức giận nhìn chằm chằm Vương Tiểu Thất: "Các anh không giữ chữ tín!"
"Người không giữ chữ tín là anh đấy, em sinh đôi của Nghê Quang Vũ ạ!"
Câu nói đột ngột của Vương Tiểu Thất khiến Vi Thắng Nam sợ hãi che miệng.
Chuyện gì đây?
Không phải tên anh ta là Nghê Quang Vũ sao?
Tại sao anh ta lại trở thành Nghê Quang Văn thế này?
Và sau đó, cuộc trò chuyện giữa Vương Tiểu Thất và Nghê Quang Vũ cuối cùng đã giải đáp những bí ẩn.
Hóa ra người đàn ông có đôi chân què kia chính là Nghê Quang Văn thật!
Anh ấy là anh trong cặp sinh đôi.
Em trai sinh đôi của anh ấy tên là Nghê Quang Vũ.
Ngay từ khi còn nhỏ, hắn đã là một tay xã hội đen vô học.
Khi đó, Nghê Quang Vũ phải vào tù vì đánh một người đàn ông thành tàn tật.
Cha mẹ của cặp song sinh đã bảo người anh trai tốt bụng, học hành giỏi giang Nghê Quang Văn thay em trai mình ngồi tù!
Sau đó, đã để người em đốn mạt, độc ác thay thế người anh.
Vào thời điểm đó, Nghê Quang Văn và Vi Thắng Nam đã trao nhau tín vật sẽ bên nhau trọn đời rồi!
Điều khiến người ta phẫn nộ hơn cả là để cho người anh không bao giờ thay thế được mình.
Người em trai Nghê Quang Vũ đã sai người đánh gãy chân anh trai Nghê Quang Văn.
Hơn nữa, hắn còn đổ cả lọ thuốc vào miệng anh trai Nghê Quang Văn của mình!
Giọng của Nghê Quang Văn trở nên khàn đi, đôi chân của anh ấy cũng bị què.
Thay em trai vào tù, bị nhốt suốt năm năm!. Đọc t𝘳𝗎𝘺ện tại { 𝗧 𝘳 U ⅿ 𝗧 𝘳 𝗎 𝘺 ệ n﹒ⅴn }
Năm năm sau, cha mẹ anh ấy cũng bỏ rơi anh ấy.
Anh ấy đến thành phố này một mình.
Âm thầm ở thành phố này, bán loại đồ ăn mà người mình yêu nhất thích ăn.
Bánh kếp hương chanh dây.
Và bây giờ, anh ấy lại muốn dùng tim của mình.
Gan.
Thận.
Đổi lấy tự do của Vi Thắng Nam!
Những giọt nước mắt!
Nước mắt nóng hổi!
Nước mắt của Vi Thắng Nam lã chã rơi.
Không ngờ!
Cô ấy không ngờ người đàn ông mấy năm chung sống với cô ấy lại là giả!
Còn người đàn ông mà cô ấy thực sự yêu thương, lại ở một nơi hẻo lánh, âm thầm bảo vệ cô ấy!
Vi Thắng Nam không còn kìm nén được cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Cô ấy đứng ngoài cửa sổ và đột nhiên gọi lớn tên của Nghê Quang Văn.
Nghê Quang Văn hiện đang sử dụng tên và thẻ căn cước của em trai mình là Nghê Quang Vũ.
Tuy nhiên, thời điểm anh ấy nghe thấy tên thật của mình.
Anh ấy quay đầu lại.
Sau khi đột nhiên quay đầu lại, Nghê Quang Văn nhìn thấy Vi Thắng Nam.
Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đó.
Khoảnh khắc nhìn thấy Vi Thắng Nam, Nghê Quang Văn vội vàng hô to với Vi Thắng Nam: "Chạy đi! Mau chạy đi!"
Vi Thắng Nam đúng là đã chạy.
"Cộc!"
"Cộc!"
"Cộc!"
Tiếng gót giày cao gót chạm đất nghe vội vã.
Trong ánh mắt kinh hoàng của Nghê Quang Văn, Vi Thắng Nam đi vòng qua cửa sổ đến cửa chính.
Cô ấy gạt nước mắt, bất chấp tất cả lao về phía Nghê Quang Văn.
"Đồ khốn! Đồ khốn nạn!"
"Sao anh không nói cho em biết?"
"Tại sao anh không nói với em sớm hơn?"
Vi Thắng Nam ngoài miệng nói thế thôi, nhưng ánh mắt khi nhìn Nghê Quang Văn thì lại tràn đầy tình yêu mãnh liệt.
Người đàn ông trước mặt cô ấy, người sẵn sàng dùng cả trái tim mình vì cô ấy, mới là tình yêu đích thực của cô ấy!
Cảm xúc của Nghê Quang Văn không dạt dào như vậy.
Anh ấy vội vàng bảo vệ Vi Thắng Nam, không ngừng cầu xin sự thương xót của Vương Tiểu Thất.
"Làm ơn, tha cho cô ấy đi! Lấy hết mọi thứ trên cơ thể tôi đi!"
Ngay cả Vương Tiểu Thất, người đang đóng giả một kẻ xấu, cũng cảm động trước sự chân thành của Nghê Quang Văn.
Vương Tiểu Thất nhanh chóng nói ra sự thật, sau đó, Vương Tiểu Thất và những người khác rời đi, để lại cho hai người thời gian yên tĩnh bên nhau.
Không lâu sau, Vi Thắng Nam và Nghê Quang Văn bước ra khỏi nhà kho với đôi mắt đỏ hoe.
Hai người bước tới chỗ sếp Lỗ, Vi Thắng Nam liên tục cảm ơn ông ấy.
Sếp Lỗ xua xua tay, cười nói: "Chú cũng chỉ là diễn viên quần chúng thôi”.
"Người mà cháu thực sự phải cảm ơn chính là anh ấy”.
Nhìn theo hướng ngón tay của sếp Lỗ, Nghê Quang Văn và Vi Thắng Nam nhìn thấy Lý Phong.
Vi Thắng Nam trong nháy mắt đã nhận ra Lý Phong.
Dù sao, để đối phó với Lý Phong, cô ấy đã gọi hàng chục cuộc, cũng tốn rất nhiều công sức.
Vi Thắng Nam vẫn nắm chặt lấy tay Nghê Quang Văn.
Cô ấy sợ rằng nếu cô ấy buông tay, Nghê Quang Văn sẽ đi mất.
Cô ấy đưa Nghê Quang Văn đến chỗ Lý Phong và hỏi Lý Phong: "Làm sao anh biết chuyện này?"
Lý Phong bình thản nói.
"Tôi biết rất nhiều chuyện”.
"Còn có những chuyện cô muốn biết, nhưng luôn bị giấu trong bóng tối cơ”.
"Hai người có hứng thú muốn cùng tôi đi xem một chút không?"
Nói xong, Lý Phong, Vi Thắng Nam và sếp Lỗ lần lượt đi theo sau.
Ngay sau đó, Lý Phong dẫn mọi người đến một cửa phụ của nhà kho.
Dường như không có gì đặc biệt về cánh cửa này.
Nhưng sau khi cánh cửa được mở ra, tất cả mọi người đều bị sốc.
Bởi vì, có mười mấy người bị nhốt bên trong!
Lý Phong giải thích với mọi người: "Nhà kho này vốn là do nhóm người này quản lý, chủ nhân của nhà kho là Nghê Quang Vũ”.
Vi Thắng Nam lập tức cau mày hỏi: "Tôi biết rất rõ các vụ làm ăn của công ty tập đoàn Nghê Quang Vũ”.
"Tại sao tôi lại không biết hắn ở đây, còn có một nhà kho như vậy?"
Lý Phong lạnh nhạt nói.
"Nhà kho này do một công ty dệt may đứng tên”.
"Nó được chia thành hai lớp. Lớp ngoài là các sản phẩm dệt thông thường”.
"Đối với lớp bên trong…”
Trong lúc nói chuyện, Lý Phong lập tức búng tay một cái.
"Cạnh”.
Kèm theo âm thanh búng tay giòn giã.
Trong nhà kho nhỏ này, một cánh cửa khác đã được mở ra từ bên trong.
Sau khi mở ra, một mùi máu tanh nồng nặc bốc ra.
Sếp Lỗ bất giác nhíu mày.
Hỏi: "Gì đây? Mùi máu tanh nồng như vậy từ đâu ra vậy?"
"Mặc dù vừa rồi chúng ta chỉ diễn kịch với anh Nghê thôi”.
"Nhưng nhà kho này thật sự là nơi Nghê Quang Vũ dùng để mua bán nội tạng người”.
Ngay khi nghe Lý Phong nói vậy, sếp Lỗ vội vàng tiến vào bên trong phòng.
"Thằng khốn!" Đọc thêm tại nhóm zalo:
Ngay khi sếp Lỗ bước vào, liền gầm lên một tiếng!
Ông ấy tức giận bước ra ngoài, nhìn Lý Phong hỏi: "Nghê Quang Vũ đã làm gì vậy?"
"Rất nhiều. Việc bán nội tạng người chỉ là một phần nhỏ trong công việc kinh doanh của hắn”.
"Ngoài ra, hắn cũng liên kết với nhiều công ty trong gia tộc họ Hậu”.
"Miễn là những doanh nghiệp gia tộc họ Hậu này có liên quan đến Nghê Quang Vũ thì đều là kinh doanh và buôn bán bất hợp pháp”.
"Trốn thuế, gian lận thương mại, buôn người, buôn bán nội tạng, v.v”.
"Nguyên nhân tại sao hắn lại có thể làm nhiều chuyện tày trời như thế”.
"Ngoài sự hậu thuẫn của nhà họ Vi, còn có sự chống lưng của nhà họ Hậu”.
Sếp Lỗ tức giận đến mức nắm chặt nắm đấm.
Ông ấy vốn là người ngay thẳng, không sợ cường quyền.
Bình thường khi nhìn thấy mấy báo cáo bất hợp pháp, ông ấy đã đập bàn giận dữ rồi.
Bây giờ tận mắt chứng kiến, lửa giận trong lồng ngực của ông ấy càng hừng hực hơn!
Sắc mặt Vương Tiểu Thất lạnh lùng cứng rắn: "Người anh em, tôi muốn nói cho anh một tin tức rất xấu”.
"Tôi có một người bạn cũng là chủ nợ của Nghê Quang Văn”.
"Vì vậy, với món nợ của bạn tôi, ngoài việc cắt thận và gan của anh, tôi còn phải lấy tim của anh nữa”.
"Bằng không, đêm nay chúng tôi sẽ bán Vi Thắng Nam này đến Đảo Quốc”.
Nghê Quang Vũ tức giận nhìn chằm chằm Vương Tiểu Thất: "Các anh không giữ chữ tín!"
"Người không giữ chữ tín là anh đấy, em sinh đôi của Nghê Quang Vũ ạ!"
Câu nói đột ngột của Vương Tiểu Thất khiến Vi Thắng Nam sợ hãi che miệng.
Chuyện gì đây?
Không phải tên anh ta là Nghê Quang Vũ sao?
Tại sao anh ta lại trở thành Nghê Quang Văn thế này?
Và sau đó, cuộc trò chuyện giữa Vương Tiểu Thất và Nghê Quang Vũ cuối cùng đã giải đáp những bí ẩn.
Hóa ra người đàn ông có đôi chân què kia chính là Nghê Quang Văn thật!
Anh ấy là anh trong cặp sinh đôi.
Em trai sinh đôi của anh ấy tên là Nghê Quang Vũ.
Ngay từ khi còn nhỏ, hắn đã là một tay xã hội đen vô học.
Khi đó, Nghê Quang Vũ phải vào tù vì đánh một người đàn ông thành tàn tật.
Cha mẹ của cặp song sinh đã bảo người anh trai tốt bụng, học hành giỏi giang Nghê Quang Văn thay em trai mình ngồi tù!
Sau đó, đã để người em đốn mạt, độc ác thay thế người anh.
Vào thời điểm đó, Nghê Quang Văn và Vi Thắng Nam đã trao nhau tín vật sẽ bên nhau trọn đời rồi!
Điều khiến người ta phẫn nộ hơn cả là để cho người anh không bao giờ thay thế được mình.
Người em trai Nghê Quang Vũ đã sai người đánh gãy chân anh trai Nghê Quang Văn.
Hơn nữa, hắn còn đổ cả lọ thuốc vào miệng anh trai Nghê Quang Văn của mình!
Giọng của Nghê Quang Văn trở nên khàn đi, đôi chân của anh ấy cũng bị què.
Thay em trai vào tù, bị nhốt suốt năm năm!. Đọc t𝘳𝗎𝘺ện tại { 𝗧 𝘳 U ⅿ 𝗧 𝘳 𝗎 𝘺 ệ n﹒ⅴn }
Năm năm sau, cha mẹ anh ấy cũng bỏ rơi anh ấy.
Anh ấy đến thành phố này một mình.
Âm thầm ở thành phố này, bán loại đồ ăn mà người mình yêu nhất thích ăn.
Bánh kếp hương chanh dây.
Và bây giờ, anh ấy lại muốn dùng tim của mình.
Gan.
Thận.
Đổi lấy tự do của Vi Thắng Nam!
Những giọt nước mắt!
Nước mắt nóng hổi!
Nước mắt của Vi Thắng Nam lã chã rơi.
Không ngờ!
Cô ấy không ngờ người đàn ông mấy năm chung sống với cô ấy lại là giả!
Còn người đàn ông mà cô ấy thực sự yêu thương, lại ở một nơi hẻo lánh, âm thầm bảo vệ cô ấy!
Vi Thắng Nam không còn kìm nén được cảm xúc hỗn loạn trong lòng.
Cô ấy đứng ngoài cửa sổ và đột nhiên gọi lớn tên của Nghê Quang Văn.
Nghê Quang Văn hiện đang sử dụng tên và thẻ căn cước của em trai mình là Nghê Quang Vũ.
Tuy nhiên, thời điểm anh ấy nghe thấy tên thật của mình.
Anh ấy quay đầu lại.
Sau khi đột nhiên quay đầu lại, Nghê Quang Văn nhìn thấy Vi Thắng Nam.
Nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc đó.
Khoảnh khắc nhìn thấy Vi Thắng Nam, Nghê Quang Văn vội vàng hô to với Vi Thắng Nam: "Chạy đi! Mau chạy đi!"
Vi Thắng Nam đúng là đã chạy.
"Cộc!"
"Cộc!"
"Cộc!"
Tiếng gót giày cao gót chạm đất nghe vội vã.
Trong ánh mắt kinh hoàng của Nghê Quang Văn, Vi Thắng Nam đi vòng qua cửa sổ đến cửa chính.
Cô ấy gạt nước mắt, bất chấp tất cả lao về phía Nghê Quang Văn.
"Đồ khốn! Đồ khốn nạn!"
"Sao anh không nói cho em biết?"
"Tại sao anh không nói với em sớm hơn?"
Vi Thắng Nam ngoài miệng nói thế thôi, nhưng ánh mắt khi nhìn Nghê Quang Văn thì lại tràn đầy tình yêu mãnh liệt.
Người đàn ông trước mặt cô ấy, người sẵn sàng dùng cả trái tim mình vì cô ấy, mới là tình yêu đích thực của cô ấy!
Cảm xúc của Nghê Quang Văn không dạt dào như vậy.
Anh ấy vội vàng bảo vệ Vi Thắng Nam, không ngừng cầu xin sự thương xót của Vương Tiểu Thất.
"Làm ơn, tha cho cô ấy đi! Lấy hết mọi thứ trên cơ thể tôi đi!"
Ngay cả Vương Tiểu Thất, người đang đóng giả một kẻ xấu, cũng cảm động trước sự chân thành của Nghê Quang Văn.
Vương Tiểu Thất nhanh chóng nói ra sự thật, sau đó, Vương Tiểu Thất và những người khác rời đi, để lại cho hai người thời gian yên tĩnh bên nhau.
Không lâu sau, Vi Thắng Nam và Nghê Quang Văn bước ra khỏi nhà kho với đôi mắt đỏ hoe.
Hai người bước tới chỗ sếp Lỗ, Vi Thắng Nam liên tục cảm ơn ông ấy.
Sếp Lỗ xua xua tay, cười nói: "Chú cũng chỉ là diễn viên quần chúng thôi”.
"Người mà cháu thực sự phải cảm ơn chính là anh ấy”.
Nhìn theo hướng ngón tay của sếp Lỗ, Nghê Quang Văn và Vi Thắng Nam nhìn thấy Lý Phong.
Vi Thắng Nam trong nháy mắt đã nhận ra Lý Phong.
Dù sao, để đối phó với Lý Phong, cô ấy đã gọi hàng chục cuộc, cũng tốn rất nhiều công sức.
Vi Thắng Nam vẫn nắm chặt lấy tay Nghê Quang Văn.
Cô ấy sợ rằng nếu cô ấy buông tay, Nghê Quang Văn sẽ đi mất.
Cô ấy đưa Nghê Quang Văn đến chỗ Lý Phong và hỏi Lý Phong: "Làm sao anh biết chuyện này?"
Lý Phong bình thản nói.
"Tôi biết rất nhiều chuyện”.
"Còn có những chuyện cô muốn biết, nhưng luôn bị giấu trong bóng tối cơ”.
"Hai người có hứng thú muốn cùng tôi đi xem một chút không?"
Nói xong, Lý Phong, Vi Thắng Nam và sếp Lỗ lần lượt đi theo sau.
Ngay sau đó, Lý Phong dẫn mọi người đến một cửa phụ của nhà kho.
Dường như không có gì đặc biệt về cánh cửa này.
Nhưng sau khi cánh cửa được mở ra, tất cả mọi người đều bị sốc.
Bởi vì, có mười mấy người bị nhốt bên trong!
Lý Phong giải thích với mọi người: "Nhà kho này vốn là do nhóm người này quản lý, chủ nhân của nhà kho là Nghê Quang Vũ”.
Vi Thắng Nam lập tức cau mày hỏi: "Tôi biết rất rõ các vụ làm ăn của công ty tập đoàn Nghê Quang Vũ”.
"Tại sao tôi lại không biết hắn ở đây, còn có một nhà kho như vậy?"
Lý Phong lạnh nhạt nói.
"Nhà kho này do một công ty dệt may đứng tên”.
"Nó được chia thành hai lớp. Lớp ngoài là các sản phẩm dệt thông thường”.
"Đối với lớp bên trong…”
Trong lúc nói chuyện, Lý Phong lập tức búng tay một cái.
"Cạnh”.
Kèm theo âm thanh búng tay giòn giã.
Trong nhà kho nhỏ này, một cánh cửa khác đã được mở ra từ bên trong.
Sau khi mở ra, một mùi máu tanh nồng nặc bốc ra.
Sếp Lỗ bất giác nhíu mày.
Hỏi: "Gì đây? Mùi máu tanh nồng như vậy từ đâu ra vậy?"
"Mặc dù vừa rồi chúng ta chỉ diễn kịch với anh Nghê thôi”.
"Nhưng nhà kho này thật sự là nơi Nghê Quang Vũ dùng để mua bán nội tạng người”.
Ngay khi nghe Lý Phong nói vậy, sếp Lỗ vội vàng tiến vào bên trong phòng.
"Thằng khốn!" Đọc thêm tại nhóm zalo:
Ngay khi sếp Lỗ bước vào, liền gầm lên một tiếng!
Ông ấy tức giận bước ra ngoài, nhìn Lý Phong hỏi: "Nghê Quang Vũ đã làm gì vậy?"
"Rất nhiều. Việc bán nội tạng người chỉ là một phần nhỏ trong công việc kinh doanh của hắn”.
"Ngoài ra, hắn cũng liên kết với nhiều công ty trong gia tộc họ Hậu”.
"Miễn là những doanh nghiệp gia tộc họ Hậu này có liên quan đến Nghê Quang Vũ thì đều là kinh doanh và buôn bán bất hợp pháp”.
"Trốn thuế, gian lận thương mại, buôn người, buôn bán nội tạng, v.v”.
"Nguyên nhân tại sao hắn lại có thể làm nhiều chuyện tày trời như thế”.
"Ngoài sự hậu thuẫn của nhà họ Vi, còn có sự chống lưng của nhà họ Hậu”.
Sếp Lỗ tức giận đến mức nắm chặt nắm đấm.
Ông ấy vốn là người ngay thẳng, không sợ cường quyền.
Bình thường khi nhìn thấy mấy báo cáo bất hợp pháp, ông ấy đã đập bàn giận dữ rồi.
Bây giờ tận mắt chứng kiến, lửa giận trong lồng ngực của ông ấy càng hừng hực hơn!