Tưởng như là đơn giản, nhưng áp lực nhận lại sẽ không hề nhỏ, bởi vì bọn họ là độc diễn.
Tức là tự độc thoại một mình với nhân vật tưởng tượng, cũng giống như việc bạn đứng trước gương và trò chuyện với chính mình vậy.
Điều này không chỉ đòi hỏi ở diễn viên khả năng diễn xuất, sự tinh tế trong việc xử lý ngữ điệu lời nói.
Còn cần một số yếu tố khác như cách chọn vị trí đứng diễn, căn góc camera và ánh sáng sao cho hợp lý. Hay thậm chí cả cảm xúc thể hiện trong ánh mắt khi diễn đạt nội tâm lúc nhìn trực diện vào ống kính…
Tất cả những yếu tố này sẽ tạo nên độ chuyên nghiệp cũng như là điều kiện để được đánh giá cao.
Nhận được lệnh bắt đầu thử vai, những người xếp hàng dài bên ngoài ai nấy đều rất kích động!
Nghe tin đạo diễn Khắc Trung chọn sản xuất bộ truyện này, tất cả bọn họ cũng đã đọc và nghiên cứu thật kỹ nhân vật mà mình ứng diễn. Đặc biệt là nhân vật nữ chính Cát Ly có tính cách nội tâm phong phú, sẽ là mảnh đất diễn đắt giá mà ai cũng muốn nhận được.
Trong đó có cả Bích Liên.
Hôm nay thiếu chút nữa cô ta đã không tới kịp buổi thử vai, chỉ vì đêm qua lão chồng đã quá mức mạnh bạo chơi lỗ hậu mà đến giờ dáng đi của cô ta còn chưa được tự nhiên.
Đành lấy cớ chân bị đau để qua mặt đoàn đội của mình.
Rõ là vừa hận vừa quê.
Bích Liên vừa tiến vào phòng chờ đã gây ra không ít sự xôn xao.
“Là cô ta sao?” Một giọng thì thầm trong đám người vang lên.
“Đúng vậy, nghe nói cô ta với tác giả của bộ truyện này là hai chị em cùng cha khác mẹ, chính là nhân vật chính trong vài vụ bê bối gần đây. Rõ ràng là chẳng tốt đẹp gì, không ưa chị gái lại còn mặt dày muốn đóng phim chuyển thể từ truyện của cô ấy.” Một người nào đó không chút kiêng nể nói.
“Suỵt nhỏ giọng chút, chồng cô ta cũng là đạo diễn đấy, cô ta mà ghim cậu thì sẽ khó mà ngóc đầu lên trong giới này được.” Người khác nhỏ giọng khuyên.
“ y xời, cái loại người như cô ta á tớ không sợ, chồng cô ta cũng đâu thể một tay che trời. Vả lại cô ta mà cũng đòi đóng Cát Ly tỷ tỷ, nằm mơ, chạy về dũa lại cái nết đi may ra còn phù hợp làm diễn viên đóng thế cảnh xác chết!” Người nọ vẫn ngang ngược nói ra.
Người đang nói chuyện cùng vì sợ liên luỵ cũng không bắt lời cô gái kia nữa.
Bích Liên trợn mắt nhìn lại, cố gắng ghi nhớ thật kỹ gương mặt này. [Một kẻ vô danh tiểu tốt lại dám ở đây buông lời mỉa mai cô ta, coi tao là con búp bê không biết cắn người à? Mày nhầm to rồi nhé!]
[Tưởng gì, trên người mặc một cây đồ hiệu thì chắc cũng là một con phò rẻ tiền, vậy mà dám đứng đây huênh hoang.]
[Đợi tao tra được ra mày là ai, sẽ biết tay.]
Sau khi người đại diện của Bích Liên trở lại liền cầm lá phiếu thử vai lách cho cô ta vào trước. Bích Liên ưỡn ngực liếc mắt khinh thường nhìn qua tất cả những kẻ đang chờ đợi: [Tao sẽ cho chúng mày thấy Cát Ly sẽ là của tao, cho tất cả chúng mày nếm trải cảm giác thất bại và sỉ nhục.]
Cô ta bước vào phòng thử vai, cố tỏ ra chuyên nghiệp đi tới trước máy quay cúi chào rồi tự giới thiệu về bản thân mình.
Nhật Ly mỉm cười vòng hay tay trước ngực xem một màn này, cô cũng rất chờ mong xem cô ả có thể diễn ra được loại hình tượng gì.
Bình thường cũng giỏi diễn lắm mà.
Sau khi Bích Liên giới thiệu xong liền nhìn về phía Nhật Ly làm bộ thân thiết: “Chị, em biết chị rất tâm huyết với bộ truyện này, mỗi nhân vật cũng đều được chau chuốt rất kỹ. Em hi vọng chị sẽ cho em gái có cơ hội để giúp chị làm sống lại cảm xúc của Cát Ly, đưa cô ấy tới gần hơn với độc giả nhé!”
Nhật Ly chỉ mỉm cười không nói gì.
Những người có mặt ở đây ai mà chẳng từng lăn lộn bao nhiêu năm trong cái vòng tròn này, đều hiểu Bích Liên nói vậy ý là gì. Cô ta chính là đang úp mở nói rằng mình là em gái của tác giả, cô ta là được tác giả chỉ điểm, không diễn tốt thì còn ai có thể tốt hơn.
Ngay cả Khắc Trung cũng khẽ nhướn mày nhìn lại: “Bắt đầu đi, vì chồng cô với tôi có chút quen biết, mà cô lại quen với Nhật Ly, như thế này đi. Cô có thể chọn một phân đoạn mà bản thân thích nhất rồi diễn.”
Đây chính là ưu tiên mà không phải ai cũng có được.
Nhưng mà Bích Liên nghe vậy lại tưởng bản thân đã được bật đèn xanh liền tự tin mười phần nói: “Đạo diễn cứ đưa ra một đoạn đi, em không muốn bản thân mình được ưu tiên như vậy, lúc được nhận rồi mọi người lại bàn tán không hay ạ.”
Nhật Ly phì cười. [Đúng là mười phần ngu si thì có!]
“Được rồi, vậy hãy diễn phân đoạn Cát Ly xuống dưới đài tế và nhận ra Ma Long chính là người quen của mình đi.”
“Dạ vâng ạ.” Bích Liên hớn hở đi lên sân khấu.
Sau khi ánh đèn và máy quay sẵn sàng, trợ lý trường quay gạt xuống tấm bảng Action, đồng thời khẩu lệnh “bắt đầu” từ đạo diễn vang lên, cô ta lập tức diễn.
Bích Liên giả bộ xồng xộc chạy tới nhìn ngó một hồi, sau đó vui mừng hét lên: “Là anh!”
Giọng nói oang oang khiến cả trường quay giật mình.
Hét xong liền lao tới, gương mặt hoàn toàn chỉ là vui mừng và hạnh phúc lôi kéo người đàn ông trong tưởng tượng. Cả người bắt đầu phát huy đất diễn lẳng lơ của bản thân để thuyết phục Ma Long kể về những chuyện đang diễn ra…
Tất cả mọi người hoàn toàn câm nín, đây chính là trình độ của một diễn viên nổi lên nhờ scandal chính hiệu chứ còn gì nữa. Làm gì có ai có thể diễn ra một Cát Ly chẳng khác gì gái đứng đường chuyên đi câu dẫn đàn ông để đạt được mục đích như kia.
Giỏi diễn!!!
Đến ngay cả cô gái nhỏ làm trợ lý trường quay cũng phải rùng mình nể phục khả năng biến tấu của cô ta.
“Cut!” Đạo diễn Khắc Trung lạnh nhạt lên tiếng, “Được rồi! Cô về chờ kết quả nhé!”
Bích Liên thở phào nhẹ nhõm, cúi người thật sâu chào mọi người rồi tự tin vui vẻ ra về.
“Nhật Ly, em thấy sao?” Khắc Trung cẩn thận hỏi, dù sao thì người kia cũng là em gái của Nhật Ly.
“Em thấy hình tượng của nhân vật đã hoàn toàn bị phá vỡ ạ.” Nhật Ly tủm tỉm trả lời.
“Ừ. Chúng ta xem tiếp, còn rất nhiều người khác.” Ông ta thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nói như vậy, thì không bị áp lực nữa rồi. Nhà đầu tư còn nói rất rõ, chọn diễn viên cần ưu tiên nghe ý kiến của tác giả nên ông ta mới phải như thế, chứ bình thường đã đập bàn đuổi thẳng cổ cái thể loại diễn như thế ngay từ biểu cảm đầu tiên rồi.
Sau Bích Liên là rất nhiều các diễn viên mới và cũ tiến vào, tuy có khá hơn cô ta nhưng chưa có ai lọt được vào mắt của cả đạo diễn lẫn Nhật Ly.
Nam chính thì đã chọn được rồi, chỉ còn nữ chính nữa thôi. Áp lực vô hình đang rất lớn khiến ai cũng có chút căng thẳng.
Cho tới những người ở top cuối cùng, điều kì diệu rốt cuộc cũng xảy ra.