Ánh mắt cô ta hiện lên tia sợ hãi tột độ, không dám tin.
Miệng ú ớ mãi chưa bật ra nổi tiếng thét.
Sự việc xảy ra quá nhanh khiến cho tất cả mọi người đều đơ ra, kể cả kẻ vừa mới ra tay ném cũng ngơ ngác mất vài giây.
Thế quái nào mà cô ta lại ném trúng thần tượng của mình?
Cô nhóc ngỗ nghịch kia hết nhìn tay mình lại nhìn Bích Liên, sắc mặt tái mét không còn một chút huyết sắc nào.
Gương mặt của những nữ anh hùng cứu giá rởm khác đang cầm trứng trên tay cũng xám ngoét, vô thức xúm lại với nhau như đang muốn lẩn tránh.
Đám Fans não tàn còn lại đang vây xung quanh cũng kịp bừng tỉnh theo tiếng hét chói tai của Bích Liên.
Cả lũ lập tức xông lên muốn bắt Nhật Ly phải đền tội cho Anly yêu dấu của bọn họ.
Đúng rồi, tất cả đều tại cô ta.
Ai cho phép cô tránh!
Lại còn kéo Anly ra làm bia đỡ đạn.
Hiện trường lập tức bùng nổ.
Những người đang vây xem cũng sợ hãi tránh vội ra một bên. Nhây vào đám tiểu quỷ này chính là rắc rối lớn, chẳng ai muốn bị kéo vào.
Trong số bọn họ có cả nhân viên trong công ty Hùng Thiên, nữ thì hả hê hóng chuyện còn vụng trộm vỗ tay, nam thì đau lòng… Nhưng vì cái tem đỏ của Nhật Ly mà chẳng ai dám tiến lên can thiệp. . Truyện Phương Tây
Chính là bị sếp ghi thù, mất việc như chơi.
Nhật Ly chẳng sợ hãi, cô khà khà cười rồi co giò bỏ chạy. Còn lâu cô mới để cho bọn chúng có cơ hội để làm nhục mình. Mấy loại chuyện này tuổi thơ dữ dội của cô đâu có hiếm lạ.
Bích Liên tức giận đến lỗi gương mặt hết xanh lại chuyển sang đỏ, cô ta ấm ức khóc, vừa khóc vừa la: “Thôi, mọi người tha cho chị ấy đi, mình chịu đựng quen rồi…”
“Hu hu, em chỉ muốn đến để làm hoà với chị, mong chị đừng gây thêm rắc rối cho em nữa thôi. Chị ơi, chị đứng lại đi!”
“Em biết chị vẫn luôn không ưa gì em, em xin lỗi chị được chưa!” Tiếng khóc càng ngày càng thương tâm.
“Bụp.”
Thêm một quả trứng thối nữa đập trúng cái trán của cô ả, tiếng than khóc lập tức im bặt.
Mọi âm thanh cũng đột nhiên biến mất trong giây lát.
“Đây mới là tôi ném nhé! Đừng có mà ở đấy giả bộ là người bị hại. Từ trước tới nay cô làm gì cô tự biết, ở đấy mà thề thốt, thật buồn nôn!”
“Chị!” Bích Liên vừa đau vừa kinh tỏm, cô ta nén cơn buồn nôn vẫn cố gắng diễn nốt vai người bị hại. Tiếng khóc ấm ức cứ thế kìm nén rồi bật ra.
Những người qua đường giàu lòng nhân ái cũng bị cô ta làm cho cảm động.
“Tôi nói cho cô biết, từ lần sau nhìn thấy tôi thì cố mà đi đường vòng. Kẻo bị ăn đòn lại nói tôi kiếm cớ gây sự. Tránh tôi càng xa càng tốt, còn cố ý lại gần rồi bị thiệt thì đừng có mà gào mồm lên… Tôi chính là không ưa cô. Chưa từng nói thích cô nên đừng có mà gọi chị chị em em, ghê lắm!” Nhật Ly vừa cố phá vòng vây để chạy vừa ngoái cổ lại cảnh cáo.
“Chị…” Bích Liên tức đến không nói lên lời.
Mắt cô ta trợn lên hung dữ như nữ quỷ, đưa mắt nhìn sang bạn diễn của mình.
Sao không nhảy vào?
Hoàng Vũ thì đã khịt mũi đứng tránh cô ta một khoảng xa, anh ta chỉ chịu trách nhiệm diễn một vai nhỏ đấy thôi chứ đâu có ý định xen vào quá sâu chuyện này làm gì.
Tính cách của Nhật Ly đúng là anh ta cũng biết, còn từng có trải nghiệm khó quên nữa cơ.
Cả cái trường đại học kinh tế, làm gì có ai là không biết anh ta nổi tiếng trăng hoa, mát tay, tán ai đổ nấy.
Ấy vậy mà đối với Nhật Ly, chính là tảng đá mà anh ta chỉ ngu người đâm vào một lần duy nhất là đã sợ hãi bỏ chạy, đâu dám động tới lần thứ hai.
Khi ấy anh ta mới chỉ tuyên bố là sẽ tán đổ hoa khôi lớp marketing khóa hai thôi mà cả tháng sau liền bị dính đạn mắm tôm khắp người.
Chơi bẩn như thế ai mà chịu được.
Nói thế chứ, Nhật Ly không những xinh đẹp lại học giỏi anh ta cũng thích. Nhưng khả năng vũ lực của cô thực sự khiến Hoàng Vũ sợ hãi mà bỏ chạy, chẳng dám ho he thêm một lần nào. Kể cả việc lần trước cô gọi đám nhà báo đến, anh ta cũng chỉ dám tố cáo với nhà họ Võ chứ không có gan ra mặt, dù tức đến mức muốn xé xác cô ra cũng phải cố nhịn. Ai biết được trong cái đầu kia còn chứa thứ kinh khủng gì.
Đám hỗn loạn đang sắp lên tới cao trào thì hơn chục người đàn ông mặc vest đen từ đâu bỗng xông tới.
Tất cả dừng lại.
Nhật Ly cầm cái túi nilon đựng trứng thối vừa cướp được đang định phản công cũng kịp dừng động tác.
Mafia ở đâu xuất hiện?
“Cạch!” Cửa ô tô vừa đóng lại, một người đàn ông cao lớn đang từ hướng đó đi thẳng về phía Nhật Ly.