Mục lục
Sà Vương quấn thê - Bạch Tô (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra tôi cũng không muốn cùng Liễu Long Đình đi ra ngoài, Liễu Liệt Vân là chị của anh ấy, tôi đồng ý cứu cô ta trở về, lời Liễu Long Đình muốn nói với tôi đơn giản chính là cảm ơn. Nghĩ đến chuyện Liễu Ánh Nguyệt sẽ bị U Quân đưa đi, chuyện này đối với Liễu Liệt Vân không thể thoát khỏi quan hệ. Bây giờ tôi nhìn thấy hay nhắc đến Liễu Liệt Vân cũng không nhịn được sự phiền lòng thế nhưng Liễu Long Đình lại muốn nói chuyện với tôi, còn nữa vừa nãy anh ấy đã cứu tôi một mạng nếu không tôi sẽ kích động mà nhảy vào trong động đó, bây giờ có thể sống chết không rõ.

Tôi gật đầu với Liễu Long Đình, hỏi anh ấy sâu bên trong núi Kỳ Bàn đến tận cuối là có nguồn gốc gì?

Thế gian này tất cả đều có chuyện lạ, cũng không có ngọn nguồn, cái động lớn đó ngay cả một người cũng đều không có nghe qua lại có thể nuốt trọn tất cả mọi thứ hiện tại của núi Kỳ Bàn, điều này làm tôi không khỏi có chút ngạc nhiên.

Có mấy lần Liễu Long Đình nói tôi không nên tới gần cái động, vậy hắn là anh ấy cũng biết chút nguồn gốc của nó. Vì vậy, anh ấy nói với tôi cái động này nếu như đoán không lầm thì đây là động Hoa Tư, chính là nơi trước đây Phục Hi tu luyện. Nghe nói lúc đầu Nữ Oa Phục Hi ở trong cái động sau đó mới đi tới nhân gian, sau này Nữ Oa ở lại nhân gian. Sau khi Phục Hi chết ở nhân gian, linh hồn vẫn còn ở trong động này, từ đó cũng không còn tăm hơi. Cái động này còn hơn cả núi Kỳ Bàn, sâu không lường được, cho dù là thần hay người, một khi bị hút vào đều sẽ chết ở bên trong. Từ trước tới nay U Quân chiếm giữ núi Kỳ Bàn, phần lớn cũng là vì nguyên nhân này, đồng thời lúc đó anh ta dụ dỗ tôi, muốn mượn cái động thần kỳ này giết chết tôi.

Liễu Long Đình nói chuyện này với tôi, ngay tức khắc tôi đã hiểu rõ. Pháp lực U Quân không đủ vậy nên không thể nào giết tôi, bây giờ pháp lực của anh ta không lớn như vậy, vì thế chỉ có thể dựa vào sức mạnh bên ngoài tới giết tôi mà cũng không quan tâm cái động này là của ai. Chỉ cần có thể dụ tôi nhảy vào trong đó thì tôi sẽ vĩnh viễn chết trong trong động này.

Chỉ là trên thế giới này, dù thủ đoạn thông minh đến đâu cũng sẽ phải có pháp lực mạnh mẽ chống đỡ mới có thể phát huy tác dụng to lớn nhất. Hiện tại U Quân kém như vậy cũng không thể chờ đợi được nữa mà muốn giết tôi, tôi ngược lại thật sự muốn cùng anh ta đấu đến cùng, xem là anh ta giết tôi trước hay tôi giết anh ta trước.

“Tôi sắp xếp tiên gia xuống làm theo ý của em, trong hai mươi bốn giờ luân phiên nhau mai phục ở trước cửa động Hoa Tư, chỉ cần thấy U Quân từ trong động đi ra hay phát hiện bất kỳ tung tích nào của anh ta phải trở về báo cáo tình hình của U Quân với em.”

Bởi vì vừa nãy đưa Liễu Liệt Vân trở về, tâm tình của tôi vẫn luôn vì Liễu Liệt Vân mà đè nén nên đã quên sắp xếp. Dựa theo tính cách xảo quyệt của U Quân và mạng sống của anh ta giống như con gián thì tôi đoán anh ta nhất định còn có thể từ trong động mà ra ngoài.

Liễu Long Đình nghe thấy tôi bảo anh ấy sắp xếp, trong lúc nhất thời cũng không có trả lời tôi là được hay không. Mãi tôi không nghe thấy Liễu Long Đình trả lời thì quay đầu lại nhìn về phía anh ấy, hỏi anh ấy làm sao vậy? Nếu như anh ấy không tiện thì tôi sẽ tự sắp xếp.

Nói xong, tôi đưa ngón tay lên trên môi, chuẩn bị niệm chú.

Có điều lúc tôi chuẩn bị niệm chú, Liễu Long Đình bỗng nhiên đưa tay ra nắm chặt tay tôi, sau đó cúi đầu hôn lên môi tôi, đem câu thần chú tôi định nói ra khỏi miệng chặn trong cổ họng.

Bây giờ là ban ngày, đồng thời trên núi này đâu đâu cũng có nhà của yêu quái, thần tiên. Nếu như để bọn họ nhìn thấy tôi cùng Liễu Long Đình làm chuyện không đứng đắn, bị truyền đi thì không tốt lắm. Tôi đưa tay đẩy Liễu Long Đình, nói với anh ấy hiện tại chúng tôi đang ở bên ngoài, có chuyện gì về nhà làm không tốt sao? Nói xong, tôi lau vết ướt lưu lại trên môi lúc bị Liễu Long Đình ngậm lấy, sau đó giục anh ấy mau chóng giúp tôi làm chuyện này. Không thể chờ đến khi U Quân thoát thân trước được, nếu không đến lúc đẩy chúng tôi sẽ nằm ở thế bị động.

Liễu Long Đình thấy tôi thúc giục anh ấy, lúc này mới sai một ít tiên gia khá lợi hại trong núi đi ra, đem mọi chuyện sắp xếp xong xuôi.

Thấy mọi chuyện muốn làm đều đã gần xong. lúc này trong lòng tôi mới từ từ ổn định lại. Trong lòng suy nghĩ thấy pháp lực của U Quân không đủ, chúng tôi vẫn luôn theo dõi anh ta, xem rốt cuộc anh ta muốn giở trò mèo gì?

Thời điểm tôi đang suy nghĩ những điều này, bỗng nhiên nghe thấy được Liễu Long Đình gọi tôi, tôi ngẩng mặt lên nhìn anh ấy, hỏi xem Liễu Long Đình gọi tôi làm gì.

“Em đang suy nghĩ gì vậy? Tôi đã gọi em mấy câu rồi.”

“Tôi đang suy nghĩ làm sao để đối phó với U Quân.” Tôi trả lời Liễu Long Đình: “Anh nói xem, có phải bây giờ anh ta vẫn còn đang ở trong động chờ thời cơ mà trốn ra ngoài không?”

Lúc Liễu Long Đình nghe thấy tôi hỏi vấn đề này khẽ cau mày như là ý thức được sự việc có chút nghiêm trọng, nói với tôi: “Chuyện đối phó với U Quân, em cứ giao hết cho tôi giải quyết là được, nhìn tình trạng em bây giờ mà xem, vì muốn đối phó với anh ta mà sắp tẩu hỏa nhập ma rồi đây này.”

Tôi nghe thấy ý tứ trong lời của Liễu Long Đình là anh ấy đang trách tôi sao?

“Ánh Nguyệt bây giờ còn đang ở trong tay U Quân, tôi không vội thì còn có thể làm sao đây? Nếu như đổi lại là Kiều Nhi bị U Quân bắt đi, tôi nghĩ anh sẽ gấp hơn so với tôi bây giờ đó.”

Trong lúc nhất thời, không biết tại sao tôi lại nói ra những lời này, sau khi nói xong tôi cảm thấy lời mình nói có chút quá đáng. Tôi không nên kéo Kiều Nhi vào, dù sao tôi cũng rất yêu thương Kiều Nhi, không hy vọng cô bé sẽ trở thành lý do để tôi cãi nhau với Liễu Long Đình.

“Xin lỗi, vừa rồi là tôi nói linh tinh, chỉ là tôi quá quan tâm Kiều Nhi, vì thế…” Đến đoạn sau tôi cũng không nói tiếp, dù sao cảm giác từ nhỏ đã không có ba mẹ bên cạnh tôi cũng đã nếm trải đủ rồi, tôi không hy vọng con của tôi sẽ giống như tôi. Từ nhỏ đến lớn cũng không biết dáng dấp ba mẹ mình ra sao, cũng chưa từng cảm nhận được sự quan tâm của ba mẹ.

“Chúng ta trở về thôi, hôm nay cũng đã muộn rồi.” Tôi cũng không muốn tiếp tục nói với Liễu Long Đình, cảm giác nếu như nói tiếp tôi sẽ tức giận với anh ấy.

Nhưng mà tôi không muốn nói chứ không phải Liễu Long Đình cũng không muốn nói, lúc tôi quay đầy rời đi, Liễu Long Đình kéo cổ tay tôi lại nói với tôi: “Bạch Tô, em đây là làm sao vậy? Tôi có chỗ nào làm không đúng sao? Khiến cho em không tin tưởng tôi như thế sao?”

Lúc bình thường Liễu Long Đình vẫn luôn gọi tôi là Bạch Tô, hiện tại anh ấy kéo tay của tôi, trong nhất thời tôi cũng không thoát đi, có điều nghe thấy anh ấy nói tôi không tin tưởng anh ấy, nhất thời tôi quay về phía Liễu Long Đình tức giận nói: “Tôi lúc nào không tin tưởng anh cơ chứ? Nếu như tôi không tin tưởng anh, tôi còn có thể đi cùng anh sao?”

“Vậy nếu như em tin tưởng tôi thì hãy đem tâm tình của mình thả lỏng ra một chút đi. U Quân cũng sẽ không đối xử không tốt với Ánh Nguyệt, đồng thời dựa theo tính cách của anh ta, hiện tại chính là muốn lợi dụng Ánh Nguyệt để tâm tình chúng ta rối loạn đến khi anh ta hài lòng. Hiện tại em gấp như vậy muốn tìm Ánh Nguyệt chính là đúng như ý muốn của anh ta, nếu như tiếp tục như vậy sớm muộn gì sẽ trúng kế của U Quân.”

Tôi đương nhiên biết U Quân muốn làm như thế là vì dụ dỗ chúng tôi, khiến chúng tôi vì sốt ruột nên sẽ đi tìm Ánh Nguyệt, rơi vào bẫy mà anh ta sắp đặt. Nhưng Liễu Long Đình không phải là tôi, tôi và Ánh Nguyệt, anh ấy càng quan tâm tôi sẽ không để cho tôi chết. Thế nhưng đối với tôi mà nói, tôi sẽ càng quan tâm Ánh Nguyệt, nếu như con bé chết rồi, con gái duy nhất của tôi sẽ không còn.

“Anh muốn như nào thì tôi sẽ làm như thế. Anh không muốn tôi làm thì tôi sẽ dựa theo chính cách của mình để làm. Tôi sẽ cẩn thận!”

Tính tình của tôi từ trước đến nay cũng không phải là trẻ con, có thể không trực tiếp biểu đạt tâm tình thì sẽ không biểu đạt, cố gắng để Liễu Long Đình cảm thấy tôi đã trưởng thành, không còn là người phụ nữ khiến anh ấy phải bận tâm nữa.

Liễu Long Đình cảm thấy anh ấy không khuyên nổi tôi, thậm chí là khi anh ấy đã nói rõ ràng tất cả với tôi, tôi còn bình tĩnh trả lời vấn đề của anh ấy như vậy.

Tôi không biết là tôi khiến cho anh ấy cảm thấy áp lực cái gì hoặc là cảm thấy tôi đã thay đổi, anh ấy đã không còn cách nào hoàn toàn thuyết phục tôi nữa. Sau một lúc lâu anh ấy nắm chặt tay tôi mới mở miệng nói: “Bạch Tô, em nói thật cho tôi biết. Em đi cùng tôi bởi vì yêu tôi hay là bởi vì cảm thấy tôi thích hợp với em, hai người chúng ta cùng nhau có lợi nên mới muốn cùng tôi tiếp tục?”

Khi nghe thấy Liễu Long Đình nói những lời này, trong lòng tôi nhất thời không nói gì. Vấn đề này không phải con gái mới quan tâm sao? Anh ấy là một người đàn ông thì cả ngày nghi ngờ cái này cái kia, chính anh ấy không cảm thấy phiền sao?

Từ trước đến nay, tôi không cảm thấy Liễu Long Đình như một bà mẹ, từ trước anh ấy vốn dĩ cũng không quan tâm tôi thích anh ấy hay không, cái gì cũng làm theo ý anh ấy, anh ấy muốn làm gì tôi đều phải phối hợp.

Nhưng bây giờ anh ấy lại hoàn toàn giống như biến thành một người khác vậy.

“Liễu Long Đình, là tôi có gì không tốt sao? Rốt cuộc là anh bị làm sao vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK