Mục lục
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dưới tình huống không có đầy đủ chứng cứ, coi như hắn còn hoài nghi, về tình về lý, cũng không thể động thủ với người vì đi tìm thuốc cho hắn mà thân hãm hiểm cảnh đi!

Cho nên khi còn ở trong trận, lúc còn chưa xác định được có thể hoàn toàn bắt được tiểu quỷ kia, Trác Phàm cùng Lệ Kinh Thiên đều không hề lộ diện, chính là để chuẩn bị cho kế sách tá thi hoàn hồn, cũng coi như lưu lại cho mình một con đường lui.

Thế nhưng kế hoạch đã chuẩn bị tốt, Trác Phàm để cho đám Ma Sách Tứ Quỷ tiến lên gây nhiễu loạn, nhưng không nghĩ tới bọn hắn vậy mà khẩu xuất cuồng ngôn, còn thừa cơ đánh tiểu tử này một quyền, bị người ta bắt được chân tướng!

Lần này thì phiền phức…

Trác quản gia, nếu không chúng ta bỏ mặc bốn tên quỷ lùn kia, phủi sạch quan hệ cùng bọn hắn!

Lệ Kinh Thiên nhìn về phía Trác Phàm, nhíu nhíu mày, ra hiệu bằng ánh mắt.

Trác Phàm trầm ngâm không nói, ánh mắt híp lại, tứ quỷ một mặt khẩn trương nhìn lấy hắn, tựa hồ cũng ý thức được hắn có ý bỏ xe giữ tướng ý, cho nên tất cả đều lo sợ bất an.


Nếu Trác Phàm thật sự muốn để bốn người bọn hắn làm dê thế tội, bọn hắn thế nhưng là ngay cả cơ hội biện bạch đều không có, liền sẽ bị gϊếŧ chết trong vòng vài phút a.

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bất động.

Cổ Tam Thông lạnh lùng nhìn chằm chằm Trác Phàm, chờ hắn trả lời; Lệ Kinh Thiên cũng nhìn lấy hắn, chờ đợi hắn quyết định; Ma Sách Tứ Quỷ càng là một mặt cầu khẩn nhìn thấy hắn, tràn đầy vẻ u oán đáng thương.

Tựa hồ vận mệnh mọi người đều nằm trong một ý niệm của hắn!

“Ây...”


Rốt cục, Trác Phàm mở miệng, nhưng lại không trả lời Cổ Tam Thông mà lại cười nói: “Ngươi có hiểu biết về trận pháp sao?”

“Không hiểu!”

Cổ Tam Thông rất thẳng thắn nói.

“Ta cũng đoán thế, vậy liền dễ làm!”

“Ừm?”

Cổ Tam Thông nhíu chân mày, hung ác nguýt hắn một cái, Trác Phàm vội vàng cười khan nói: “Ha ha ha... Ngươi đừng hiểu lầm ý ta, ta chỉ là muốn kể cho ngươi một câu chuyện, miễn cho ngươi gϊếŧ lầm người tốt, lương tâm cả đời khó có thể bình an!”

Sau đó, Trác Phàm lau miệng một chút, bắt đầu lừa gạt: “Trận thức luận mạnh yếu, có chừng mười hai cấp, nhưng căn cứ loại hình, lại có khốn trận, sát trận cùng huyễn trận. Giống như lôi trận vừa mới nãy, là thuộc về sát trận. Bất quá bên trong còn có khốn trận, ngươi có phát giác được không?”

Cổ Tam Thông suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu. Xác thực, sau khi đi vào không đem trận thức kia đánh vỡ, hắn lại ra không được.

“Như vậy, bên trong còn kèm theo huyễn trận, ngươi có phát hiện ra không?”

Trác Phàm nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra nụ cười quỷ dị.

Cổ Tam Thông lắc đầu, trên mặt một mảnh mê mang: “Ý ngươi là, ta trúng huyễn trận?”

Thế nhưng rất nhanh, hắn liền mười phần kiên định lạnh hừ một tiếng: “Hừ, không có khả năng, tiểu gia trước kia cũng không phải là chưa từng chui vào huyễn trận. Có thể nói trước mắt thứ gì cũng có thể là giả, nhưng lỗ mũi của ta tuyệt sẽ không gạt ta. Người đánh ta chính là cái gia hỏa kia, còn nói cuối cùng bắt được tiểu gia...”

Quỷ Hung Sát nhìn thấy Cổ Tam Thông chỉ một tay về phía hắn, không khỏi bị dọa đến khẽ run rẩy, vội vàng trốn ra sau lưng Quỷ Nhát Gan.
Mọi người liếc nhìn hắn một cái thật sâu, khinh bỉ bĩu môi, đây hẳn là lần đầu tiên lão đại hắn trốn ra sau lưng lão tứ đi.

Thế nhưng, đối mặt với hết thảy mọi thứ, Trác Phàm lại chỉ khoát khoát tay, khẽ cười một tiếng nói: “Ta không phải nói ngươi bị ảo giác mê hoặc, mà chính là hắn bị ảo giác làm cho mê hoặc. Ta hỏi bốn tên các ngươi, người các ngươi muốn bắt muốn gϊếŧ, thật sự là Cổ Tam Thông sao?”

Thân thể bất giác chấn động, bốn tên này mới phản ứng được, nguyên lai Trác quản gia là muốn giải tội cho bọn hắn!

Sau đó cùng nhau lắc đầu, khom người bái thật sâu, lớn tiếng nói: “Chúng ta trúng huyễn trận, đem ngài nhận thành người khác, thật xin lỗi!”

“Có đúng không, vậy tiểu quái vật trong miệng các ngươi là ai?”

Cổ Tam Thông nhướng mày, quát lạnh.
Không nói hai lời, bốn người mười phần có ăn ý chỉ hướng Trác Phàm: “Là hắn!”

Gương mặt nhịn không được co rút, Trác Phàm trong lòng thầm giận. Cứ như vậy, chẳng phải là nói người bọn hắn muốn bắt muốn gϊếŧ trong lòng là hắn sao? Bất quá giờ này khắc này, hắn cũng không tiện tính toán cùng bốn tên kia!

Cổ Tam Thông nghi ngờ nhìn về phía hắn: “Ngươi cũng là quái vật?”

“Ách, trước khi gặp phải ngươi, đúng là bọn hắn đã gọi ta là quái vật!”

Xấu hổ cười cười, Trác Phàm gõ gõ hai nắm đấm vào nhau phát ra một tràng âm thanh kim loại, kích hoạt Lôi Vân Dực sau lưng, “Người bình thường người làm sao có thể giống như ta?”

Mí mắt Cổ Tam Thông run run, liên tục gật đầu: “Thì ra là thế, ta vẫn cho là đó là ma bảo phi hành của ngươi, nguyên lai là mọc trên thân thể, thật là đủ quái dị!”
Lần này, hết thảy thì đều đã giải thích thông.

Tuy trong lòng Cổ Tam Thông vẫn còn nghi hoặc, nhưng lại đột nhiên phát hiện, hắn thế nhưng không còn lý do để có thể tiếp tục ra tay với bọn hắn.

Mọi người cùng nhau dựng thẳng ngón tay cái về phía Trác Phàm, bội phục hắn có tài hùng biện, tại loại hiểm cảnh này cũng có thể vượt qua.

Trác Phàm cũng thở dài ra một hơi, trong lòng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn lần này là đυ.ng phải Cổ Tam Thông, nếu gặp phải người khác, dạng lý do này mặc dù không phản bắc được bọn hắn, nhưng nhất định sẽ gϊếŧ bọn hắn. Chỉ bởi vì trong lòng vẫn hoài nghi bọn hắn, vậy là đủ rồi.

Thà gϊếŧ lầm 1000, không thể buông tha một cái!

Thế nhưng Cổ Tam Thông sẽ không như vậy, Trác Phàm nghe nói hắn vì một lời hứa, mà thủ hộ hoàng thất Thiên Vũ 300 năm, tự mình đưa thân vào trong lao tù, liền minh bạch. Đứa bé này, là chân chính một lời hứa ngàn vàng, là người làm việc cần có lý do.
Coi như hắn năm đó đồ thán nửa cái Đế Quốc, chẳng qua cũng bởi vì người trong thành muốn gϊếŧ hắn trước mà thôi, cũng không phải là hắn thích gϊếŧ chóc!

Xem thấu điểm này, Trác Phàm liền dám đánh cược một lần. Bất quá đường lui này, hắn cũng chỉ có năm phần nắm chắc. Nếu lần này Cổ Tam Thông nổi lên tính khí hài tử, nhất định phải bắt bọn hắn để hả giận, vậy bọn hắn cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Bất quá cũng may là đứa nhỏ này coi như chính khí lẫm nhiên, sẽ không vô duyên vô cớ xuất thủ!

Hít một hơi thật sâu, Trác Phàm lộ ra một nụ cười. Thế nhưng đúng lúc này, Cổ Tam Thông lại đột nhiên nói: “Chờ một chút, các ngươi đã nói là vì đi tìm dược tài cho ta cho nên mới bị nhốt trong trận, vậy bát phẩm dược tài kia đâu?”


Thân thể bất giác trì trệ, mọi người lại cùng nhau một lần nữa trở nên khẩn trương .

Dạng bát phẩm dược tài này là thiên địa linh bảo hiếm có, bọn hắn biết đi nơi nào tìm cho hắn?


Trong lúc nhất thời, ánh mắt Cổ Tam Thông nhìn đám người lại một lần nữa trở nên bất thiện…





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
11 Tháng mười hai, 2023 14:15
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 1981 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK