Mục lục
Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe đồn nàng bình dị gần gũi, làm người cương chính. Từ trước đến giờ không ức hϊếp con cháu thế gia. Nếu như đυ.ng phải Mẫu Đơn lâu chủ tính tình nóng nảy, bao che cho người mình. Hừ hừ, vậy thì chúng ta sẽ ăn không mà đi!”

“Thì ra là thế, khó trách tu vi thâm hậu như thế, hóa ra là lâu chủ.”

Trác Phàm hiểu rõ gật đầu, thở sâu, xoẹt một tiếng đem dây lụa màu xanh kia chặt đứt. Thấy cảnh này, đám người Đổng Thiên Bá lần nữa giật mình.

“Hiền đệ, thực lực của ngươi bây giờ sẽ mạnh như vậy sao? Đây chính là Thanh Hoa lâu chủ trực tiếp trói chặt, bên trên còn có phong ấn nguyên lực của nàng. Ngươi lại có thể không dựa vào ngoại lực, trực tiếp chấn vỡ ra?”

Đổng Thiên Bá nhìn Trác Phàm như nhìn thấy quái vật, kinh dị nói: “Hiện tại ta thật sự càng ngày càng không nhận ra ngươi.”

Trác Phàm cười lớn một tiếng, Trác Phàm thờ ơ khoát tay, xuất ra một bình sứ nhỏ: “Tuy Tống gia chúng ta chỉ là một gia tộc tam lưu nhưng cũng có bí bảo gia truyền. Nhìn này, đây là đoán thể đan gia truyền của chúng ta. Cũng dựa vào nó hiện tại cường độ thân thể của ta mới có thể so với cao thủ Đoán Cốt cảnh bình thường mạnh hơn nhiêì.”


“Wow, chuyện này sao có thể? Đoán thể đan chỉ là đan dược tứ phẩm, có thể có thần hiệu nghịch thiên như vậy sao. Làm cho Đoán Cốt nhất trọng đánh bại Đoán Cốt thất trọng. Còn có thể đem thiết lập của cao thủ Thiên Huyền hạ cấm chế cưỡng ép mở ra?” mặt mũi Đổng Thiên Bá tràn đầy vẻ không tin.

Trác Phàm khẽ cười một tiếng, lộ ra nụ cười đắc ý: “Nếu đoán thể đan này cũng giống như đan dược đó thì sao có thể nói là bất truyền chi bí của Tống gia ta được. Nếu không có chút tài năng này sao ta dám tới tham gia Bách Đan thịnh hội?”

Nhìn thấy biểu lộ dương dương đắc ý kia, bọn người Đổng Thiên Bá cuối cùng cũng có chút tin tưởng, trên mặt lộ vẻ hâm mộ.


Nghĩ không ra một gia tộc tam lưu còn có thứ đồ tốt này.

Thế nhưng bọn họ không biết, đây chẳng qua là Trác Phàm khoác lác qua loa cho xong việc mà thôi. Đoán thể đan cũng là tứ phẩm đan dược nào có thể có dược hiệu nghịch thiên như vậy?

Hiện tại hắn bận tâm là nếu Tần hái xanh kia biết thân phận của hắn vì sao không vạch trần ngay? Hay là sợ đánh không lại chính mình nên đi gọi trợ thủ?

Nếu như vậy thì hắn lưu lại nơi này chỉ mang đến phiền phức cho huynh muội Đổng gia mà thôi.

Nghĩ đến đây, Trác Phàm vội vàng nói: “Ách, Đổng huynh, tại hạ có chút việc gấp, đi trước, ngày khác chúng ta trò chuyện tiếp.”

“Aiz, ta còn chưa cảm ơn ngươi cho tốt, ngươi đã liền đi...” Đổng Thiên Bá còn muốn giữ lại nhưng Trác Phàm đã khoát tay, biến mất như một làn khói.

Nhìn hướng hắn biến mất, Đổng Thiên Bá sững sờ một lúc, thở sâu, mặt đầy cảm khái nói: “Aiz, Tống huynh đệ thật sự là trượng phu vĩ đại, thi ân bất cầu báo. Uyển Nhi lúc trước hối hận vì không gả cho hắn đi.”

“Ca ca...”

Đổng Hiểu Uyển nhăn nhó lườm hắn một cái, lại nhìn về bóng lưng biến mất ở nơi xa của Trác Phàm, trong mắt từng tia tình ý không cần nói cũng biết...

Cùng một thời gian, tổng bộ Hoa Vũ Lâu trong đại sảnh tiếp khách.

Một nữ tử dáng người uyển chuyển, toàn thân xích hồng đang an ổn ngồi chính giữa đại sảnh. Giống như Thanh Hoa lâu chủ trên mặt cũng mang theo một khối khăn lụa, khiến người ta không nhìn thấy phương dung tuyêt thế của nàng ở bên trong.

Nhưng mà cử chỉ mị nhãn như tơ lại khiến cho người ta nhìn một cái là tim đập nhanh.

Thật là một tiểu yêu tinh!
Vị trí bên tay trái nàng là một trung niên nam tử, một đôi tay tinh tế như ngọc đang không ngừng vuốt ria mép ở hai bên nhưng tặc nhãn đã sớm dừng lại trên người nữ tử kia từ lâu.

Nũ tử áo đỏ vũ mị lườm hắn một cái, không khỏi cười khẽ một tiếng: “Lâm trưởng lão nhìn chằm chằm vào nô gia, chẳng lẽ trên người nô gia có thứ gì bẩn thỉu sao?”

“Khụ khụ khụ... Mẫu Đơn lâu chủ chê cười rồi.”

Trung niên nam tử bất giác ho khan hai tiếng xấu hổ cười nói: “Tại ha chỉ thấy kỳ lạ, vì sao quý lầu tổng lâu chủ không ở đây mà muốn Mẫu Đơn lâu chủ tự mình đãi khách?”

“Hi hi ha ha... Chẳng lẽ Lâm trưởng lão ngại Mẫu Đơn đãi khách không chu toàn, muốn tổng lâu chủ tự mình đãi khách sao?”

Mẫu Đơn lâu chủ khẽ cười một tiếng, hướng Lâm trưởng lão nháy mắt mấy cái.
Cái nháy mắt này, suýt chút câu hồn Lâm trưởng lão, khóe miệng chảy xuống một hàng nước bọt: “Ây... Mẫu Đơn lâu chủ đãi khách chi đáo, rất tốt, rất tốt, ha ha ha...”

“Hừ, lão hủ đến đây tham gia Bách Đan thịnh hội chứ không phải đến nhìn hai người liếc mắt đưa tình.”

Đột nhiên, hừ lạnh một vang lên, bên tay phải Mẫu Đơn lâu chủ, một lão giả tóc đỏ khinh thường nhìn hai người, gầm thét lên tiếng: “Nếu là Bách Đan thịnh hội còn không cử hành, lão phu còn có chuyện muốn làm, thứ cho không thể phụng bồi.”

“U Minh Cốc ngũ trưởng lão, sao ngài lại tức giận lớn như vậy?”

Mẫu Đơn lâu chủ liếc nhìn hắn một cái, khẽ cười nói: “Chừng nào thì bắt đầu Bách Đan thịnh hội, đó là tổng lâu chủ của chúng ta quyết định. Hiện tại các đại thế gia còn chưa đến đủ, sao có thể bắt đầu?”
“Mẫu Đơn, người đừng nghe lão gia hỏa này đánh rắm. Mấy ngày nay, U minh Cốc bọn họ không biết từ đâu xuất hiện một tên tiểu tử, đã gϊếŧ tam đại trưởng lão, sớm đã mất hết danh dự, nơi nào còn tâm tình tham gia Bách Đan thịnh hội? Lúc này ngũ trưởng lão đoán chừng còn nhớ lúc nào có thể xử lý tên tiểu tử kia. Nếu không cả ngày lo lắng trưởng lão lúc nào cũng bị rất kỳ lạ xử lý, nơm nớp lo sợ cũng không chịu nổi, ha ha ha!”

“Lâm Tử Thiên, thả ngươi nương cẩu thí. Nếu gặp phải tiểu tử kia nói không chừng Khoái Hoạt Lâm các ngươi còn không bằng U Minh Cốc chúng ta, trưởng lão chết càng nhiều!”

Ngũ trưởng lão chợt vỗ bàn một cái, đứng dậy, trợn mắt trừng mắt về phía người trung niên đối diện kia.


Lâm Tử Thiên cũng đứng lên, không sợ hãi chút nào trừng mắt ngược lại: “Thế nào, ngươi muốn đánh nhau phải không?”

Chỉ một thoáng hai người toàn thân phóng đại khí thế, mùi thuốc súng chi nồng, hết sức căng thẳng!


Thế mà đúng lúc này, một tiếng cười to lại đột nhiên vang lên: “Ha ha ha... Náo nhiệt như vậy, hai vị trưởng lão muốn đánh nhau, vậy liền tính thêm lão phu đi...”





Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PME
11 Tháng mười hai, 2023 14:15
mình là dịch giả bộ này ạ,bạn nào cần đọc dịch full thì liên hệ zalo: 0704730588,hoặc fb(.)com/Damphuocmanh.Tất cả đều chính chủ ạ . Mình gửi full file đọc off cho ạ , tổng 1981 chương end ạ,hãy ủng hộ dịch giả chân chính ạ,mọi nơi khác đều là lừa đảo ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK