Mục lục
Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc lạnh lùng Của Tôi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

2 gã người Brahma này mặt mày đơ đơ, giống như là con rối gỗ, dáng người hoàn toàn khác với người khác.

Một tên mặt mày đỏ thẫm, đồng thời khoác chiếc áo bào màu đỏ thẫm viền vàng, trên đó có vẽ kinh văn của Phệ Đà giáo, trên tay cầm một thanh kiếm ngắn mạ vàng, trên thanh kiếm ngắn có khắc hình vật tổ của ngọn lửa.

Người còn lại mặc chiếc quần dài màu xanh đen, ở trần, mái tóc đen bù xù dài đến hông, đồng thời không có bất cứ loại vũ khí nào, 1 tay cầm chiếc chuông bạc với kiểu dáng thô sơ, có một con rắn nhỏ màu trắng bạc quấn lấy cánh tay kia, đầu rắn đang bò đến đuôi rắn quấn quanh, có một sợi dây nhỏ màu đen.

Dương Thần lướt nhìn mấy cái vì có chút thích thú, cười nói:

- Nếu đoán không sai, bọn mày chính là thần lửa Agni, và thần nước Varuna, ồ... tạo dáng không tồi, chỉ là không biết thực lực thế nào.

- Trước mặt Minh Vương, không dám tự xưng là thần.

Agni lạnh lùng nói, đồng thời thanh kiếm ngắn mạ vàng trên tay, chợt bùng lên ngọn lửa màu vàng.

- Ôi, khách sáo vậy, tại sao nói nổi lửa thì nổi lửa liền vậy.

Dương Thần cười chọc tức.

Ngọn lửa trên thanh kiếm của Agni chiếu đỏ nguyên khuôn mặt màu đồng cổ, nghiêm nghị như vị thần linh bước ra trong ngọn lửa.


- Hôm nay, vì muốn thỉnh giáo võ công cao cường của ngài Minh Vương, tất cả mọi người mới tập trung hết ở Hoa Hạ, đừng khiến cho Agni phải thất vọng.

- Vì ta?

Dương Thần liếc nhìn căn cứ địa mẫu hạm trống không, trong lòng có chút hồi hộp, không lẽ, việc nhằm vào mẫu hạm chỉ là để ngụy trang?

- Chúng tôi muốn đá thần.

Tên Varuna nói một cách lạnh lùng, con rắn bạc trên tay thè lưỡi nhảy phóc lên, điều khiến người ta kinh ngạc là, lưỡi của con rắn bạc đó, có màu xanh thắm.

Con rắn bạc xoay tròn liên tục trên không, dòng khí lạnh đột nhiên hội tụ và đóng băng ở quanh thân nó, đồng thời, rắn bạc bắt đầu điên cuồng hút lấy dòng khí lạnh ở xung quanh để bổ sung.

Trong chớp mắt, con rắn bạc lớn cỡ ngón tay, bằng cách nuốt chửng dòng khí lạnh trong không khí, nó nở ra thành một con trăn khổng lồ lớn cỡ bắp đùi của con người.

Trăn khổng lồ mở to cái miệng đầy máu, rét lạnh thấu xương, làm cho sương mù trắng tan đi.

Vẻ mặt Dương Thần có chút suy tư.

- Tại sao bọn mày cũng muốn có món đồ đó, cục đá đó thật sự có sức hấp dẫn đến vậy sao?

Trên thực tế, Dương Thần đã nhận ra mọi chuyện không như mình nghĩ lúc đầu.

Mấy gã Brahma này, không ngờ tính đánh nhau 1 cách trắng trợn với mình, điều này cho thấy, bọn họ đích thật đến đây là vì đá thần và mình, cho nên họ không chút do dự trở mặt với mình.

Vấn đề là, vì sao lại lấy mẫu hạm làm cái cớ? Chẳng lẽ chỉ là vì muốn dụ mình tới nơi này? Hay còn có nguyên nhân khác?

Nhưng tình huống trước mắt, không để cho Dương Thần suy nghĩ quá nhiều, Agni và Varuna tấn công như băng hỏa lưỡng trọng thiên, đã sắp đánh tới.

- Vèo...

Thanh kiếm ngắn mạ vàng trong ngọn lửa cháy bừng bay đến trước mặt Dương Thần còn khoảng vài mét, thì đột nhiên rơi xuống.

Lưỡi dao như 1 tia sáng mang theo 1 cơn sóng sôi sùng sục, nghiên nghiên chém về hướng của Dương Thần.

Varuna nhẹ nhàng lắc vang chiếc chuông bạc trên tay tên, tiếng chuông trong trẻo nhưng lại rất giống như khúc nhạc gọi hồn, con trăn băng khổng lồ nghe thấy tiếng chuông có vẻ như loạn xạ này, đã bay lên vèo lên từ mặt đất, quất chiếc đuôi có vô số bông tuyết vào Dương Thần.

Dương Thần nhìn thấy lưỡi kiếm lửa và đuôi rắn sắp đánh trúng mình, nhưng lại không né tránh, mà chỉ bước về phía trước một bước, Tiên Thiên Đại Viên Mãn lưu chuyển tạo thành một quả cầu bảo vệ, rắn chắc cùng lúc làm cho lưỡi dao lưỡi văng ra, và làm vô hiệu sức mạnh cực lớn của đuôi rắn.

Agni và Varuna dường như đã sớm biết mấy chiêu này vô dụng, nên không cảm thấy kinh ngạc.

Agni thân thủ cực kỳ mạnh mẽ, sau khi khua tay tạo ra 2 lưỡi dao lửa, người đã xuất hiện trước mặt Dương Thần, nhún người giơ kiếm, lại thêm 1 lưỡi dao lửa bùng cháy trong ngọn lửa màu vàng chém xuống.

Varuna thì nhanh chóng vọt đến phía sau Dương Thần, rung mạnh chiếc chuông bạc trong tay, con trăn băng khổng lồ liền quấn lấy cơ thể của Dương Thần bằng thân hình khổng lồ của nó.

Quả cầu bảo vệ của Dương Thần không dễ phá hủy đến như vậy, cú chém lửa của Agni vào trước người Dương Thần, thì bị văng ra rơi xuống đất, không thể chạm vào cơ thể của Dương Thần dù chỉ là 1 chút.

Ngọn lửa vàng rơi xuống nền bê-tông cứng cáp, bổng phát ra tiếng nước “xèo” 1 cái, nhiệt độ kinh khủng làm cho kim loại hòa tan thành nước thép.

Ánh mắt của Agni càng tỏ ra chăm chú hơn, gã hiểu rất rõ, nhiệt độ cao mà thanh kiếm ngắn của gã có thể tỏa ra, nhưng chiếc vòng bảo hộ kỳ lạ ở ngoài cơ thể của gã đàn ông trước mặt, lại khiến gã phải bó tay.

Varuna nhìn thấy lưỡi dao sắc bén có nhiệt độ cao của Agni bị vô hiệu, lập tức chỉ huy con trăn băng khổng lồ buộc chặt Dương Thần, dùng sức mạnh khủng khiếp của nó thử kẹp bể quả cầu bảo hộ của Dương Thần, đồng thời liên tục tỏa ra khí lạnh âm vài chục độ.

Mặt đất và trong không khí rải rác nhiều mảnh băng vụn, trăn khổng lồ dường như đã biến thành trăn thủy tinh, thân hình phát ra ánh sáng trắng.

Agni thấy rét lạnh đến như vậy, mà quả cầu hộ thân của Dương Thần vẫn không chịu bể, ngọn lửa của thanh kiếm ngắn cầm trên tay càng cháy rừng rực hơn, nhún người nhảy lên, từ trên trời giáng xuống, 1 ngọn lửa xoáy màu đỏ bao lấy và hòa dòng khí lạnh mà con trăn khổng lồ tạo ra.

Cả khu vực của Dương Thần, lửa đỏ và băng lạnh liền giao thoa với nhau, không ngừng va chạm ma sát, tạo ra nhiều vụ nổ lớn và cơn lốc xoáy của dòng khí.

Khóe miệng Dương Thần nhép môi cười khẽ.

- Có chút bài bản, tuy nhiên, muốn lấy đá thần, bọn bây quá ngây thơ rồi.

Vừa nói dứt lời, Dương Thần không còn hứng thú tiếp tục xem hai gã này biểu diễn nữa, đồng thời cũng quyết định giải quyết hết vấn đề trước mắt rồi mới tính tiếp, cụ thể vì sao người của Brahma phải đi đường vòng để cướp đá thần, để sau này mới nghĩ tiếp.

1 bàn tay của Dương Thần, đưa thẳng vào trong lửa băng, chụp lấy phần 7 tấc của con trăn băng khổng lồ đang giãy dụa điên cuồng, rồi dùng sức bóp 1 phát.

- Đùng!

Một tiếng nổ giòn vang, 1 luồng Vãng Niệm Diễn Sinh Kinh của Dương Thần bất ngờ đi xuyên qua đầu của con trăn khổng lồ.

Băng tuyết bên người Dương Thần dần dần tan đi, còn tên Varuna thì vào lúc con trăn khổng lồ bị giết chết, trong miệng thấm ra 1 dòng máu đỏ tươi, loạng choạng bước lui lại mấy bước, sắc mặt trắng bệch ra.

Agni cảm thấy tình tình thế không ổn, vội vàng bay lên cao tránh xa chỗ của Dương Thần.

Dương Thần không định để gã chạy thoát, xoẹt 1 cái, người của hắn đã bay lên trên đầu của Agni.

Agni căn bản không kịp nghĩ tại sao lại lợi hại đến như vậy, đầu đã bị chân của Dương Thần đá 1 cái nát như tương, nguyên người như quả dưa hấu nổ tung trên không trung.

Bọn Brahma trên tháp cao liền tối tăm mặt mày, cuối cùng cũng ý thức được muốn đối phó Dương Thần dường như có chút bất khả thi, Agni và Varuna tuy chỉ thuộc hàng cao thủ bậc trung của Brahma, vốn là thuộc hạ của Shiva, nhưng nếu so sánh với đặc công số 1 thế giới, thì mạnh hơn rất nhiều, nhưng ở trước mặt Dương Thần, dường như không chịu nổi 1 cú.

Cùng lúc đó, cuộc chiến của Đêm Đen và Vân Miểu sư thái cũng không kém phần sôi nổi, Vân Miểu sư thái tuy đã tiêu hao không ít công lực, nhưng Đêm Đen cũng không tài nào kết liễu ả ngay tức khắc.

Cuộc đối đầu của Thái Ngưng và Tu La Nữ, lại có vẻ làm người ta hoa cả mắt, khinh công Hoa Vũ Bất Đoạn cùng với đủ loại mánh khóe ám khí, còn Tu La Nữ tay cầm thanh đao lưỡi liềm, cũng đấu với Thái Ngưng cùng tốc độ cực nhanh.

Thực lực mạnh mẽ hơn 1 chút như Ngọc Ki Tử đã đánh bại Shiva ba hoa khoác lác, mấy chiêu tà pháp của Shiva đều bị vô hiệu trước những lá bùa Côn Đôn của Ngọc Ki Tử, chưa kể chân khí Tiên Thiên của Ngọc Ki Tử đã làm rách cơ thể của Shiva, khiến ả toàn thân dính đầy máu tươi.

Trong lòng Dương Thần bình tĩnh lại, nhìn lên trên tháp cao, cười nói:

- Brahma Thiên Vương, xem ra thuộc hạ của mày không có tài cán gì cho lắm.

- Hừ.

Brahma Thiên Vương cười lạnh nói:

- Minh Vương Các Hạ, tướng quân của Viêm Hoàng Thiết Lữ, đang trong tay tao, nếu mày làm càn, tao sẽ cho nó đi về tây thiên cực lạc ngay, đồng thời, không lẽ mày không phát hiện, người của Bão Cát, không có mặt ở đây sao?

Dương Thần giật mình, người của Bão Cát không ai có mặt ở đây, thật sự khiến hắn lo lắng, nếu người của Bão Cát đi tập kích những thành viên Viêm Hoàng Thiết Lữ bị thất lạc, đáng lẽ cũng phải về đến đây rồi, trừ khi cả đám tử chiến hết rồi, nhưng như vậy lại không hợp logic cho lắm.

Còn có một điều khiến Dương Thần cảm thấy kỳ lạ, chỉ thấy Lâm Chí Quốc ở đây, lại không thấy Áo Xám, người luôn theo Lâm Chí Quốc như hình với bóng.

Chẳng lẽ, cái gã công lực chỉ đứng sau Vân Miểu sư thái, cũng bị Brahma và người của Bão Cát giết hại rồi?

- Nếu mày biết điều, chỉ cần giao đá thần cho bọn tao, bọn tao sẽ hứa với mày, không tính toán việc mày giết hại Agni và Varuna, đồng thời thả luôn Lâm tướng quân, bằng không sự việc sẽ gay go hơn là mày tưởng tượng đấy.

Brahma Thiên Vương ánh mắt u ám nói.

- Nhất thiết đừng giao đá thần cho chúng.

Thái Ngưng đang chiến đấu với Tu La Nữ ở bên kia nghe thấy Brahma nói vòng vo, chỉ là vì viên đá thần của Dương Thần, vội vàng nói với Dương Thần.

Dương Thần có chút sửng sốt, không ngờ Thái Ngưng lại nói như vậy, lần này người bị bắt làm con tin chính là tướng quân của cô, xem ra trong mắt của cô, cho dù phải hy sinh tướng quân, cũng không thể để đá thần rơi vào tay kẻ thù.

Nhìn tiếp ánh mắt của Ngọc Ki Tử và Vân Miểu sư thái, Dương Thần khẩn định, mấy người này thà hy sinh Lâm Chí Quốc, cũng không bằng lòng để Dương Thần giao đá thần ra.


Nhất là Vân Miểu sư thái, cặp mắt đã đỏ bừng lên, biết rõ lần này người chồng Lâm Chí Quốc cửu tử nhất sinh, bà không thể không cắn răng chịu đựng.


- Hình như thủ hạ của mày cũng không đủ thì phải.


Trong lòng Dương Thần khẽ thở dài, bay lên tháp cao nói 1 câu lạnh lùng, trong lòng suy nghĩ, có nên liều mạng giết sạch đám người này rồi mới tính tiếp, nếu đủ nhanh nhẹn, nói không chừng còn có thể cứu thoát Lâm Chí Quốc, tuy, với khoảng cách này, đối mặt với bọn Brahma, cơ hội đó không lớn lắm.


Bỗng nhiên, Brahma Thiên Vương híp mắt lại, Đêm Đen ở kế bên nghe thấy gì đó, nhếch miệng mỉm cười, làm như nắm chắc phần thắng trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK