Mục lục
Truyện Cô Vợ Tổng Giám Đốc lạnh lùng Của Tôi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Thần trong không trung rơi xuống, lăn lộn trên mặt đất, bình tĩnh đứng lên, phủi lớp bụi trước ngực, dường như không bị thương tích.

Tiêu Mạc Hối cùng Từ Á Nam lộ ra vẻ kỳ lạ, không nói Tiêu Mạc Hối tu vi Minh Thủy trung kỳ, Từ Á Nam cũng có tu vi Tam Muội chân hỏa, vẫn thấy được không ít môn đạo.

Lúc nãy Dương Thần đã chịu lực đánh ít nhất bảy phần chân nguyên hóa thần kỳ cuối, không thổ huyết bị thương cũng may rồi, không ngờ còn có thể bình yên hạ xuống?!

Tố chất của cơ thể này, chẳng lẽ được tạo từ huyền thiết sao?

- Xem ra hắn cũng có vài chiêu.

Tiêu Mạc Hối nhẹ giọng thì thầm.

Lúc này Lam Phi cũng đã nhận thấy kỳ lạ, nhưng cá tính anh ta rất mạnh, cảm thấy hóa thần kỳ cuối của mình còn không bằng sơ kỳ, thực sự quá mất mặt, thế là bất chấp mọi thứ, tiếp tục tấn công mạnh.

Dương Thần vẫn chưa thế chiếm thế thượng phong, bị chèn áp liên tục chịu vài đòn, bộ La Hán quyền uy vũ sinh phong, phần bụng ngực của mình cũng bị đánh vài đấm.

Nhưng, dù Dương Thần có rút lui thế nào, đều có chút chật vật, nhiều lắm lăn vài cái, không hề bị đánh đến thố huyết, cũng không bị thương đến xương cốt.

Đến cuối cùng, Lam Phi đã không giữ lại, La Hán quyền liên tục công kích không lâu, đà phát hiện qua hai mươi ba chiêu, chi còn lại bây chiêu được dùng.

Trang phục trên người Dương Thân đã rách nát, nhưng phân thân trên không một dâu thương tích, vẫn cười ha hả đứng trên mặt đất nhận chiêu.

- Công phu luyện thể của anh quả nhiên rất cao, tiếp theo anh nên cẩn thận rồi, lần này tôi sè không dùng chân nguyên nữa.


Lam Phi nghiêm túc nói.

Nói xong, thân trước Lam Phi xuất hiện một dày phù văn Phật môn sáng lấp lánh, hình thành một pháp luân thiên bảo, như dòng nước chảy.

- Úm! Ma! Ni! Bá! Me! Hồng!!

Phật môn chân ngôn, đại từ đại bi Quan Thế Âm Bồ Tát, lúc này không phải làm pháp

sự, mà là vận chuyển nội công Phật môn để dẫn đến pháp thuật.

Từng cái phù chú Phật môn màu vàng, nhộn nhạo mờ từng vòng ánh vân, tuy là tu vi hóa thần kỳ cuối, nhưng mơ hồ đạt được uy thế của độ kiếp.

- Tên Lam Phi không ngờ còn che giấu thứ này, có lề là một thứ công pháp của Thiếu Lâm Sư Tử Hống chăng.

Tiêu Mạc Hối hận híp mắt nói.

- Nếu đã như vậy, công pháp này xem ra uy lực không tầm thường, chân nguyên như gợn sóng nối lên, liên tục không dứt, nếu Lam Phi tiến vào độ kiếp, có thể uy lực còn được tăng thêm... Xem ra Tiêu Thần không chịu đựng được nữa.

Từ Á Nam phân tích nói.

Thực ra Dương Thần không quản cách nhìn của vài người xung quanh, chẳng qua chi là một tuồng kịch mà thôi, mình muốn giết Lam Phi, chi vung tay một cái, hiện chi cố ý không có sức chống lại chi chịu đánh mà thôi.

Lam Phi thì rất nghiêm túc, ngưng tụ đủ sáu chữ chân ngôn, mỡ to miệng hét lên một tiếng!

-Hống!!!

Quả thật như sư tử rống rung trời, sáu chữ chân nguyên gặp gió liền to, trước mặt Dương Thần liên tục chồng lên nhau, rung đến nỗi những người xung quanh cũng phải vận chân nguyên ngăn lại.

Dương Thần giả vờ làm ra vẻ khó chống đờ, thân thể bị chân nguyên áp chế chấn

động nát ra, người cũng treo trên không trung bị liên tục đả kích, phát ra vài tiếng đau.

Đợi sư tử rống qua đi, Dương Thần rơi xuống đất, cố ý khiến khóe miệng của mình có chút máu, loạng choạng đứng lên, lau sạch khóe môi.

Tuồng này nên làm ra trò, người ta ra sức nếu hóa thần kỳ đầu của mình không thể đánh ra máu, vậy thì quá giả rồi.

Có thể xem như vậy, Dương Thần vẫn còn có thể đứng được, cũng khiến mọi người kinh ngạc, đối với tố chất của Dương Thần lại một lần thán phục!

- Sao lại có thể...

Vẻ mặt gợn sóng của Lam Phi cũng bị kinh ngạc, lộ ra vài điểm hoài nghi, nhiều nhất là suy sụp và không cam lòng.

Nhóm người Tiêu Mạc Hôi có chút bất ngờ và ngạc nhiên, như nhặt được báu vật, liền hạ quyết tâm bồi dường Dương Thần.

Anh em họ Triệu cũng vui mừng, lần này xem ra Dương Thần thật sự chịu được hơn ba mươi chiêu, họ cũng có thể như ý đoạt được Tiêu Vân đơn.

- Đại gia, tôi không đánh nữa, tôi đã cố hết sức, dù xuất thêm ba chiêu, cũng không thể đánh bại Tiêu Thần.

Lam Phi quay lưng, đối với Tiêu Mạc Hối áy náy chấp tay.

Đối với Lam Phi thì Dương Thần lại xem trọng vài điểm hơn, bản tính người này rất ngay thẳng, cũng có tấm lòng nhân từ, trước đó nhắc nhờ mình nên cẩn thận, bây giờ lại

cho chấm dứt, không vì sĩ diện mà mất đi lý trí.

Tiêu Mạc Hối cũng biết như vậy, cười nói:

- Lam Phi, cậu là hóa thần đầu tiên trẻ tuồi nhất trong nhà họ Tiêu chúng ta, xuất sắc hơn tôi nghĩ, cậu làm rất tốt, tôi sè cử người tặng cậu một viên linh trụ hoàn.

Lam Phi vừa nghe, vô cùng vui mừng, linh dược trung phẩm, đố với những tu sĩ khác là thứ vô cùng quý báu, cũng với gia tộc như họ Tiêu,có thể mang ra ban tặng cho một tu sĩ hóa thần như mình.

- Cám ơn đại giá Lam Phi sè không phụ lòng tin tướng, nhanh chóng bước vào độ kiếp kỳ!

Tiêu Mạc Hối hài lòng gật đầu, lại nói với Dương Thần:

- Tiêu Thần, công pháp tu luvện của cậu quả nhiên có bài bản, gia đình Tiêu gia chúng tôi trước giờ không bạc đãi đối với những tu sĩ trẻ tuổi, từ hôm nay cậu là người của họ Tiêu chúng tôi rồi, tôi sè cho Tiêu quản aia sắp xếp nơi ờ và nơi tu luvện cho cậu, đồng thời ban tặng cho cậu ba viên Bồ Đề đơn để tăng chân nguyên.

- Cám ơn đại gia, vậy còn chuyện của Triệu huynh...

Dương Thần giúp Triệu Mộc Dương lên tiếng.

Tiêu Mạc Hối hơi nhăn mày, khó xử nói:

- Tiêu Vân đơn có lề cần phải đợi một quàng thời gian, vì đơn dược thượng phẩm vẫn luôn khan hiếm, một lò Tiêu Vân đơn mới được luvện chế, e là cần hơn một tháng...

Anh em họ Triệu lộ vẻ mặt không yên, họ cảm thấy sao chuyện này nghe có vẻ kéo dài.

- Hừ, chẳng lề cha tôi lại lừa dối hai người sao?

Tiêu Thu Phong bên cạnh lạnh lùng, cao ngạo nói:

- Tiêu Vân đơn tuy quý báu, nhưng gia đình họ Tiêu chúng tôi không vì một viên linh đơn thượng phẩm mà phản bội chữ nghĩa.

Tiêu Mạc Hối hài lòng nhìn con trai gật đầu:

- Không tệ, Thu Phong nói rất đúng, trước giờ Tiêu Mạc Hối tai luôn nói một không

hai.

- Đại gia hiểu lầm rồi, chúng tôi đợi được.Bạn đang đọc truyện tại Truyện-Y-Y

Triệu Mộc Dương lập tức cung kính nói.

Ánh mắt Tiêu Thu Phong hiện lên một tia kỳ lạ, nhìn về phía Triệu Đình một cái, cười:

- Không bằng thế này, Triệu Mộc Dương, Triệu Đình, trong thời gian một tháng này hai người cứ ờ nhà họ Tiêu chúng tôi, đợi sau một tháng, lấy được Tiêu Vân đơn rồi hẳn đi.

- A... Này.. Quá phiền phức.

- Triệu Mộc Dương, cậu và em cậu đều dùng kiếm, không lâu nữa, tiền bối Từ Thiếu Cung sắp đến họ Tiêu chúng ta chi điểm một vài kiếm pháp cho lóp trẻ tuổi, cậu và em cậu có muốn học hỏi thêm?

Tiêu Thu Phong hỏi.

Triệu Mộc Dương và Triệu Đình lúc này ánh mắt phát sáng, nếu nhận được một tí tẹo

chi đạo từ Từ Thiếu Cung, họ đã rất may mắn rồi, thân phận của họ, trong tình huống bình thường đào đâu ra cơ hội được tiếp xúc với nhân vật trong thập đại cao thủ?

Ngược lại Tiêu Mạc Hối và Từ Á Nam, có chút kỳ lạ nhìn Tiêu Thu Phong, nhưng không có ngăn lại, đây chi là chuyện nhỏ thôi.

Đợi sau khi tất cả được thỏa hiệp xong, đại quản gia Tiêu cổ Nguyên đến. dẫn đến Dương Thần cùng với anh em nhà Triệu phân biệt tìm được hai nơi ờ và tu luyện.

Nhà họ Tiêu chiếm đất cực rộng, tìm khu rừng yên lặng hai bên, bên trong đều có những nhà gỗ đơn giản, ờ trong đó cũng tiện lợi.

Tiêu Cổ Nguyên vẫn chưa quên tặng tam viên Bồ Đề đơn cho Dương Thần, nhưng Dương Thần sao lại cần đến thứ hàng kém này, màu sắc của viên đơn này, so với cái mình

luyện thua xa rất nhiều.

Nghĩ đến Tiêu Thu Phong nói. luyện chế một lò Tiêu Vân đơn phải cần khoảng thời gian một tháng, Dương Thần cảm thấy buồn bực, rò ràng mình có thể làm xong trong một hai giờ, sao họ cần đến một tháng?

Sau này nghĩ lại, mới giật mình hiểu ra, mình có thể triển khai tam muội chân hòa, người ta dùng các loại nguyên liệu để đun lửa, chất lượng của lửa không cần nói, chỉ đơn giản hỏa lực đã không thể sánh với mình, đương nhiên luvện chế rất chậm.

Dương Thần mang tam viên Bồ Đề đơn tặng cho anh em họ Triệu, vốn dì anh em họ không chịu nhận, nhưng Dương Thần nói không nhận không xem hắn là bạn, hai người họ liền cảm kích nhận lấy.

Triệu Đình thậm chí nhìn Dương Thần cũng lộ ra vài vẻ ngưỡng mộ, điều này khiến Dương Thần có chút dở khóc dở cười, những nữ tu sĩ tại Huyễn Cảnh quá khố rồi, cho một chút lợi ích liền rung động, phụ nữ của mình cũng một ngày ba bữa ăn món linh đơn hạ phẩm này.

Dương Thần thật ra cũng đang có chuyện cần nhờ anh em nhà Triệu, chủ yếu là muốn hiểu được nhiều chuyện của Huyễn Cảnh, cùng với tình hình gia tộc ẩn dật, đạt được cái lợi, hai anh em đương nhiên biết sè không dấu nói sè không dứt, nói rất nhiều.

Nhưng Dương Thần cảm thấy đáng tiếc, ờ chung đã hai ngày, cũng chưa thể biết được thông tin của Tiêu Chi Tình từ trong miệng của anh em nhà Triệu, chi biết được một lượng thường thức rất lớn tại huyễn cảnh mà thôi.


Dương Thần nghĩ, nên đi dạo xung quanh nhà họ Tiêu rồi, nhưng làm cách nào có thể


đi lại xung quanh, lại không sợ bị người khác nghi ngờ mình đang tìm thứ gì.


Đến trước mắt tuy chưa nhận thấy được nhà Tiêu có cao thủ siêu cấp nào có thể chế ước được mình, chính vì mình không phát hiện được, nên mới cảm thấy sinh nghi.


Đúng lúc Dương Thần đang đau đầu vì vấn đề này, tên Lam Phi hai ngày trước từng giao đấu với mình, bỗng nhiên sáng sớm chạy đến nơi mình ờ để tìm mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK