Lục Diễn rất muốn cười, nhưng mà nhìn bộ dạng nghiêm túc của thằng nhóc đó, đúng là có phong thái của mẹ cậu.
- Muốn chứng cứ thì đây.
Anh vừa nói vừa lấy điện thoại trong túi ra cầm trong tay, lật đến album ảnh, đưa cho Đậu Đinh ngồi đối diện.
Đậu Đinh tò mò nhận lấy di động, chớp mắt to nhìn ảnh chụp trên di động.
Đó là ảnh chụp một đứa bé, nhìn qua tuổi không khác cậu là mấy, nhìn kỹ ngũ quan đứa bé đó, Đậu Đinh không khỏi há to miệng kinh ngạc.
Bởi vì bộ dạng đứa bé kia giống cậu như đúc!
- Sao chú lại có ảnh chụp của cháu?
Đậu Đinh hỏi xong lại cảm thấy có gì đó không đúng, cậu nhớ là cậu không có chụp ảnh như vậy.
Môi mỏng của Lục Diễn nhếch lên, cười nói:
- Đây không phải là ảnh chụp của con, đây là ảnh chụp của cha, là ảnh lúc còn nhỏ của cha.
Lần trước lúc mẹ già lật xem album ảnh, anh nhìn thấy ảnh chụp trước đây của anh, mới phát hiện quả thực Đậu Đinh và anh cùng một khuôn khắc ra, anh mới càng chắc chắn Đậu Đinh chính là con anh.
Không thể không nói, nhìn đối phương lấy "Chứng cứ" ra, Đậu Đinh cũng lộ vẻ xúc động, người đàn ông trước mặt này có phải là cha cậu thật hay không?
- Toàn bộ thế giới có rất nhiều người lớn lên giống nhau, chứng cứ này của chú không được tính, huống chi, ai biết ảnh chụp này chú có PS hay không.
Vẻ mặt Đậu Đinh trấn định, cái đầu thông minh của cậu suy nghĩ, nói ra lời phản bác.
Lần này Lục Diễn không nhịn được bật cười, thật sự không nghĩ đến tiểu mao đầu này còn biết cả PS nữa.
- Nếu vậy thì con cho cha một sợi tóc của con, cha có thể chứng minh cha là cha con, con là con cha.
Anh cố ý dụ dỗ.
Ảnh chụp vô dụng, xem ra tiểu mao đầu này không dễ dụ, anh nghĩ ra được cách khác, trực tiếp dùng cách xét nghiệm DNA, dùng phương pháp khoa học để chứng minh quan hệ cha con của bọn họ, tất nhiên là Tô Cửu Cửu không đồng ý, anh chỉ muốn đạt được hiệp nghị với thằng nhóc này trước.
- Chú nói DNA sao?
Lục Diễn vừa dứt lời, Đậu Đinh mở miệng hỏi.
Lục Diễn gật gật đầu, anh không nghĩ tới Đậu Đinh còn biết DNA, xem ra thằng nhóc này thật sự không phải chỉ thông minh bình thường.
- Cháu không đồng ý, ai biết chú có lấy tóc cháu đi làm chuyện xấu gì không.
Đậu Đinh từ chối không cần suy nghĩ, thật ra cậu có chút động lòng, nhưng mà e ngại ngày thường mẹ dạy dỗ cậu phải bảo vệ mình an toàn, cậu nhất định phải cảnh giác cao độ với bất luận kẻ nào.
- Chỉ là một cọng tóc, cha có thể làm chuyện xấu gì, con nhìn xem...
Lục Diễn còn chưa nói xong, liền nhìn thấy Tô Cửu Cửu cách đó không xa.
- Được rồi, con hãy suy nghĩ cẩn thận, nghĩ xong thì gọi điện thoại cho cha, nhớ kỹ, chuyện này không thể nói cho mẹ con biết, đây là giao hẹn giữa cha và con.
Lục Diễn vội vàng nói, vừa nói vừa đem danh thiếp nhét vào trong tay Đậu Đinh.
Đậu Đinh nhìn người tự xưng là cha cậu biến mất không thấy nữa trong thoáng chốc, nếu không phải trong tay còn có thêm tấm danh thiếp, cậu thật sự cho rằng mình đang nằm mơ.
Cha, cái từ này là từ xa lạ ở trong thế giới của cậu.
Từ nhỏ đến lớn cậu đều chưa bao giờ gặp cha, chỉ có mẹ ở bên cạnh cậu, nhìn các bạn nhỏ khác ở trong nhà trẻ đều có cha và mẹ làm bạn, mà cậu chỉ có mẹ, trong lòng cậu cũng có mất mát.
Thậm chí cậu từng có ảo tưởng, ảo tưởng có mẹ và cha ở bên cạnh, một nhà ba người sống hạnh phúc.
- Đậu Đinh, thực xin lỗi... Nước đậu xanh bị mẹ làm đổ rồi, quay lại mua lần nữa thì đã bán hết, ngày mai mẹ mua cho con, được không?
Tô Cửu Cửu nói với con trai.