Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đây là chuyện cũ của nhà họ Tiêu không muốn người đời biết đến. Năm xưa ông chủ nhà họ Tiêu là Tiêu Tây Phong nhờ vào trình độ trung y tài giỏi mới đứng vững được gót chân ở Đế Đô. Sau đó bắt đầu sắp xếp cả nhà Tiêu Thiên Kỳ chuyển đến đây.  

 

Tiêu Thiên Bảo và Tiêu Thiên Kỳ là anh em cùng cha khác mẹ. Sau khi đến Đế Đô, Tiêu Thiên Kỳ bị mọi người xa lánh cô lập, cuối cùng trong một lần công ty mở rộng nghiệp vụ đã bị người ta lừa mất mấy tỷ tiền hợp tác.  

 

Bị Tiêu Tây Phong nổi giận đuổi ra khỏi gia tộc.  

 

Có lẽ người khác không biết chân tướng thật sự đằng sau chuyện này, nhưng Tiêu Thiên Bảo thì biết rõ. Bởi vì năm đó, chính vì nhờ có sự trợ giúp của Tào Thị, ông ta mới leo lên được vị trí như ngày hôm nay.  

 

“Sếp Tiêu, có người nói muốn gặp ông bàn chuyện đầu tư, nhưng anh ấy không có hẹn trước”.  

 

Thư ký thấy ông ta đã bàn xong chuyện với khách, bấy giờ mới đến báo lại cho ông ta một tiếng.  

 

“Đầu tư?”  

 

Bây giờ ông ta đang đau đầu vì chuyện xin vốn, nghe thấy có người muốn đầu tư liền phấn chấn tinh thần.  

 

“Mau mời người ta đến đây”.  

 

“Nhưng mà người đó nói, muốn đầu tư thì ông phải tự đi gặp người đó”, thư ký tỏ vẻ khó xử.  

 

“Hả?”  

 

“Mẹ nó, ai có tiền đều là thượng đế. Để tôi đi mời”.  

 

Cửa thang máy mở, Tào Lam Thiên ung dung bước ra.  

 

Thoắt cái, hắn liền nhìn thấy một bóng người cao lớn, vóc dáng cường tráng.  

 

Trái tim của hắn không khỏi đập liên hồi.  

 

“Mẹ nó chứ, là Trần Thiên Hạo!”  

 

Cùng lúc đó, anh cũng đã nhìn thấy hắn.  

 

“Tào Lam Thiên?”  

 

Chuyện trên du thuyền là ác mộng khắc sâu trong ký ức của hắn. Vậy nên giây phút nghe thấy anh gọi tên mình, sắc mặt của hắn lập tức sa sầm xuống.  

 

“Trần, Trần Thiên Hạo, anh, anh tới đây làm gì?”  

 

Hắn dè dặt dò hỏi, bóng ma tâm lý càng thêm nghiêm trọng.  

 

“Tôi làm gì cũng phải báo cáo với anh sao?”  

 

Anh lạnh lùng lườm hắn một cái.  

 

Hắn hốt hoảng lắc đầu nguầy nguậy.  



“Không, không cần”. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK