Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trong lòng anh cũng hiểu rõ, số tiền mà anh bỏ ra đã thay đổi vận mệnh cả đời cô ta.  

 

Nhưng với tư cách là chiến thần ngày xưa, là một người lính đã chiến đấu nhiều năm trên sa trường, Trần Thiên Hạo cảm nhận được Hoa Tiểu Bình đã mắc Hội chứng sang chấn tâm lý sau chiến tranh.  

 

Hẳn là ông ta cũng chẳng muốn say xỉn suốt ngày thế này.  

 

Người chưa từng dấn thân ra chiến trường sẽ không bao giờ tưởng tượng được cảm giác chứng kiến từng đồng đội thân thiết như anh em gục xuống ngay bên cạnh mình.  

 

“Hoa Nhụy à, hãy dành thời gian ở bên cạnh bố cô nhiều hơn”.  

 

“Tôi nghĩ, cả hai bố con đều chưa đủ thấu hiểu nhau”.  

 

Vẻ mặt của Hoa Nhụy thoắt cái đã ảm đạm đi rất nhiều. Rõ là cô ta không thể hiểu và tha thứ cho hành vi của bố mình.  

 

“Tôi biết, có lẽ trong lúc nhất thời cô khó mà hiểu được. Nhưng là một cựu binh, tôi khá đồng cảm với bố cô”.  

 

Dứt lời, Trần Thiên Hạo bèn nhắm mắt lại.  

 

Sau khi trở về, anh đã thông báo cho Tiền Cẩm Lâm chuyện nhóc 13 đi học, tất nhiên cũng đã quyết định sau này Hoa Nhụy sẽ phụ trách việc đưa đón nhóc 13 đến trường.  

 

Tiền Cẩm Lâm cực kỳ không bằng lòng, nói thật là cô ta không muốn người phụ nữ này xuất hiện trong tầm mắt của họ.  

 

Nhưng Trần Thiên Hạo đã nghiêm túc đưa ra mệnh lệnh như vậy, Tiền Cẩm Lâm cũng chẳng dám phản bác, đành ngoan ngoãn nghe theo.  

 

Trước khi đi, Trần Thiên Hạo đã để ô tô của mình lại.  

 

“Về sau, cô cứ lái chiếc xe này để đưa đón nhóc 13. Chờ đến khi nhóc 13 tốt nghiệp thì xe này dành tặng cô”.  

 

Hoa Nhụy há hốc miệng, vẻ khó tin. Chiếc ô tô sang trọng có giá hàng chục triệu này sẽ do cô ta cầm lái ư?  

 

Chỉ trong tích tắc, món sính lễ cả triệu tệ kia chẳng cần nhắc đến nữa.  

 

Cuộc sống của người lắm tiền quả là khó hiểu mà.  

 

Nam Thành.  

 

Trần Thiên Hạo về đến nhà ở Nam Thành, đại viện nhà họ Trần.  

 

Thanh Long và Chu Tước đứng bên cạnh, bắt đầu báo cáo tin tức về người bí ẩn mà họ đã điều tra mấy ngày vừa qua cho Trần Thiên Hạo.  

 

Thanh Long nói.  

 

“Thưa vương, sau khi điều tra cả con đường trong mấy ngày qua, chúng tôi đã tìm được một vài nhân chứng. Theo trí nhớ của họ, cuối cùng người đó đã đến một nhà xưởng bỏ hoang ở thành Đông”.  

 

“Xưởng bỏ hoang?”  

 

Trần Thiên Hạo ngây người.  

 

Chu Tước bèn tiếp lời.  

 

“Thuộc hạ đã đến xưởng bỏ hoang ấy rồi, xem ra thường có người ra vào nơi đó lắm, nhưng không tìm được chính xác địa điểm ẩn náu của đối phương. Có lẽ có căn phòng bí mật nào đó trong nhà xưởng”.  

 

“Phòng bí mật à…”  



Trần Thiên Hạo lặng lẽ trầm ngâm, đột nhiên nghĩ đến Ám Dạ, và Kẻ Ác. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK