Mục lục
Đông Hoang Thần Vương - Trần Thiên Hạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Đây là lần đầu tiên cô ta được ngồi lên chiếc xe có giá trị hơn mười triệu này. Cô ta ngồi ở ghế sau, tâm trạng thấp thỏm không yên.  

 

Cô ta lấy can đảm nhìn thoáng qua Trần Thiên Hạo ngồi bên cạnh, căng thẳng cất giọng nói.  

 

“Nếu anh Trần không ngại thì cứ để con của anh học tại trường trong thôn tôi được không?”  

 

Nghe thấy vậy, anh cười nhạt một tiếng.  

 

“Ừ, đi xem thử đi”.  

 

Chiếc xe lao vun vút trên đường. Bầu không khí trong xe rất yên ắng.  

 

Hoa Nhụy mới ngồi cạnh người đàn ông này đã thấy tim đập thình thịch, còn cảm thấy ngại ngùng như một cô gái mới lớn.  

 

Trong không gian chật chội và cảm giác khô nóng dâng trào toàn thân, mặt cô ta không khỏi đỏ bừng lên.  

 

“Anh Trần, tôi thật sự rất biết ơn anh vì chuyện ở phòng kinh doanh”.  

 

“Không có gì, chuyện tôi nên làm thôi”.  

 

Trần Thiên Hạo lịch sự đáp lại một tiếng.  

 

Cuộc nói chuyện lại đi vào ngõ cụt.  

 

Hoa Nhụy vẫn luôn muốn tìm đề tài để bắt chuyện với anh, thế nhưng cảm giác tự ti bẩm sinh lại khiến cô ta không nói nên lời.  

 

Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã tới một cái thôn cách Long Phượng Gia Viên không xa.  

 

 

 

Những năm gần đây, quốc gia đang đẩy mạnh phát triển nông thôn mới, xây dựng cơ sở hạ tầng.  

 

Nông thôn ngày nay đã khác xưa rất nhiều. Hai bên đường sạch tinh tươm là những dãy nhà hai tầng san sát nhau.  

 

Tầng một là các cửa hàng bán đủ loại đồ gia dụng thường ngày.  

 

Giúp người dân trong thôn không cần phải đi vào tận thành phố xa xôi để mua sắm nữa.  

 

Thôn Thắng Lợi!  

 

“Nông thôn bây giờ phát triển nhanh thật đấy”.  

 

Trần Thiên Hạo nhìn dãy cửa hàng đông đúc hai bên đường, cảm thán một câu.  

 

Chiếc xe ô tô trị giá hơn chục triệu xuất hiện ở nông thôn là cực kỳ hiếm thấy.  

 

Cho nên khi chiếc xe Lincoln Limousine này chạy trên đường đã thu hút rất nhiều ánh mắt của người dân trong thôn.  

 

Bởi vì cửa kính xe đều được làm từ kính chống nhìn trộm cao cấp cho nên người bên ngoài có dí sát vào cũng không nhìn rõ bên trong xe.  

 

Có người nhiều chuyện vừa bàn tán vừa đi theo sau xem chiếc xe này sẽ dừng lại ở nhà ai.  

 

“Anh Trần đừng trách họ. Bọn họ chỉ tò mò thôi, không có ác ý gì đâu”.  



Hoa Nhụy nhìn thấy người dân trong thôn đi theo đằng sau, cuống quýt giải thích. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK